Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-03-20 09:43:28
Lượt xem: 1

Những suy nghĩ trong đầu Quý Tư Hàm khiến Kỷ Yến Xuyên cười mỉm, không uổng công anh hôm nay đã thử cả nửa giờ đồng hồ để chọn trang phục.

 

Tô Minh Hi bên cạnh cuối cùng cũng hoàn hồn, thu lại cái miệng đang há to của mình, yếu ớt nói: "Chào buổi sáng, thầy Kỷ."

 

Như thể mới nhận ra rằng có người thứ ba ở đó, Kỷ Yến Xuyên gật đầu đáp lại với Tô Minh Hi, sau đó bắt đầu nói chuyện phiếm.

 

"Các em định ra ngoài à?"

 

"Ừm, chúng em định đi tham quan triển lãm thế giới." Quý Tư Hàm trả lời.

 

Ánh mắt của Kỷ Yến Xuyên nhanh chóng lướt qua người Quý Tư Hàm.

 

Cô ấy búi tóc củ hành, hai lọn tóc bên thái dương rơi xuống, trông vô cùng đáng yêu và tinh nghịch. Cô mặc một chiếc áo trễ vai màu xanh nhạt, để lộ xương quai xanh tinh tế và bờ vai thon thả.

 

Phía dưới là chiếc váy ngắn cùng màu, dài hơn đầu gối khoảng mười centimet, đôi chân thon dài hoàn toàn lộ ra.

 

Có lẽ vì muốn tiện đi lại, cô đi đôi giày thể thao màu trắng, toàn thân toát lên vẻ tươi trẻ rực rỡ.

 

Kỷ Yến Xuyên mím môi, nhắc nhở: "Hôm nay nắng to lắm, anh khuyên các em nên mặc thêm áo chống nắng."

 

Anh tốt bụng nhắc nhở: "Cả hai đều rất trắng, bị cháy nắng sẽ không tốt, hơn nữa tia UV có thể gây ung thư."

 

Quý Tư Hàm hơi bối rối nhìn ra ngoài cửa sổ, nhận ra nắng thật sự rất gắt.

 

🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳

[Có vẻ thật sự rất nắng, nên mang theo một cái áo vậy. Kỷ Yến Xuyên cũng tốt đấy chứ.]

 

"Cảm ơn, chúng em sẽ đi lấy một cái ngay." Quý Tư Hàm liền quay vào trong đóng cửa lại.

 

Tô Minh Hi vẫn chìm trong cú sốc mà vẻ đẹp của Kỷ Yến Xuyên mang đến cho cô nàng: "Trời ơi, đẹp trai quá đi mất. Bạn ơi, bạn có từng cai nghiện chưa? Sao bạn có thể nhịn được?" Cô ấy thì thào.

 

Thật ra, Quý Tư Hàm cũng không nhịn nổi.

 

Diện mạo của Kỷ Yến Xuyên thật sự không phải thứ mà người thường như cô có thể chống lại.

 

Cô không trả lời, lặng lẽ lấy từ trên lầu xuống hai chiếc áo chống nắng, đưa cho Tô Minh Hi, mặc vào rồi mở cửa lại lần nữa.

 

Ngước mắt lên, tầm nhìn của cô gặp ngay ánh mắt của Kỷ Yến Xuyên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-139.html.]

Quý Tư Hàm lập tức tránh ánh mắt của anh: "Anh quên mang thẻ phòng à?" Cô thành thật hỏi.

 

[Mình tưởng anh đi rồi, sao anh vẫn ở đây. Anh không đi mà đứng đây để cosplay tượng sao?]

 

Kỷ Yến Xuyên cười khẽ, "Anh đang đợi em. Đúng lúc gặp, vậy chúng ta cùng đi xuống nhé?"

 

Radar tám chuyện của Tô Minh Hi lập tức réo lên ầm ĩ, cô nhìn Kỷ Yến Xuyên rồi lại nhìn Quý Tư Hàm, kéo tay áo cô ấy, nháy mắt liên tục.

 

Bỏ qua hành động nghịch ngợm của bạn mình, Quý Tư Hàm gật đầu đồng ý: "Vậy thì đi cùng nhau."

 

Ba người đi về phía thang máy, bước trên thảm mềm, nhất thời không nghe thấy cả tiếng bước chân.

 

Để phá vỡ bầu không khí im lặng, Quý Tư Hàm chủ động hỏi: "Hôm nay anh có việc gì sao?"

 

"Đi đến công ty."

 

Kỷ Yến Xuyên nói: "Anh đang chuẩn bị chuyển tổng công ty từ Hải Thành về Thâm Nam."

 

Quý Tư Hàm vô thức ngẩng đầu nhìn Kỷ Yến Xuyên, đúng lúc bắt gặp ánh mắt anh.

 

Ngay lập tức, như thể bị phỏng, cô vội vàng nhìn xuống thảm dưới chân.

 

[Chuyển công ty về Thâm Nam? Tại sao?]

 

[Dù mình chưa từng điều tra về Kỷ Yến Xuyên, nhưng gia cảnh của anh ấy chắc chắn rất khủng. Hải Thành hẳn là đại bản doanh của anh, tại sao anh lại muốn chuyển đại bản doanh đến nơi xa lạ như Thâm Nam?]

 

[Chẳng lẽ là vì mình sao? Không thể nào?]

 

[Tình cảm này nặng nề quá... mình không chịu nổi.]

 

Quý Tư Hàm tâm sự nặng nề, trên gương mặt rạng rỡ lộ vẻ lo âu.

 

Trong đôi mắt mang theo nụ cười của Kỷ Yến Xuyên thoáng qua chút đau buồn, anh hạ mắt nói: "Thực ra anh đã dự định thâm nhập vào thị trường Thâm Nam từ lâu, nhưng luôn có những sự cố này kia. Gần đây có cơ hội, anh muốn chuyển đi ngay, để tránh kéo dài sẽ có biến cố."

 

"Dù sao thì thị trường Thâm Nam cũng là một miếng bánh lớn, ai cũng muốn cắt lấy một miếng."

 

Dỏng tai lên nghe, Quý Tư Hàm âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

 

[Không phải vì mình thì tốt.]

Loading...