Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 100
Cập nhật lúc: 2024-08-08 06:33:35
Lượt xem: 77
[Mẹ thật tốt, mình càng muốn lấy đạt thành tích cao, như vậy mới có thể báo đáp người trong nhà đối với mình quan tâm, bảo vệ cùng ủng hộ! 】
Đường Dư muốn nói nhưng cuối cùng vẫn im lặng. Sợ lời khuyên can của mình lại bị Quý Tư Hàm củng cố thêm quyết tâm.
"Được rồi được rồi. Đừng nói nhiều như vậy, mau để Hàm Hàm ăn sáng đi, còn có thể đến trường sớm một chút để chuẩn bị." Văn Ngưng gật đầu với quản gia, quản gia lập tức hiểu ý, cho người ta đưa đồ ăn lên.
"Tôi cũng ăn một chút." Đường Thần Phong đi về phía phòng ăn.
"Tiễn Hàm Hàm đi, tôi muốn đi ngủ lại." Anh nhịn không được lại ngáp một cái, thoạt nhìn thật sự rất buồn ngủ.
Sau khi Quý Tư Hàm ăn no chín phần thì không ăn nữa, cô sợ ăn no ảnh hưởng đến việc phát huy.
"Mẹ, cậu, ông bà ngoại, con ăn xong rồi." Quý Tư Hàm rời bàn ăn.
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
"Hàm Hàm."
Đường Vân Thương gọi cô lại, cười híp mắt nói: "Ông ngoại ở nhà chờ tin tức tốt của con."
"Vâng, ông ngoại, tuyệt đối sẽ không để ông thất vọng!" Quý Tư Hàm làm một cái hành lễ thủ thế, dí dỏm nháy mắt mấy cái, rời khỏi phòng ăn.
Lúc Quý Tư Hàm đến trường, hầu như tất cả mọi người đều đến đông đủ. Thần sắc mọi người đều có chút khẩn trương.
Tô Minh Hi chạy đến bên cạnh Quý Tư Hàm: "Hàm Hàm, tớ lo lắng quá."
Cô nàng hít sâu: "Tớ sợ thi không tốt."
"Yên tâm, chỉ cần cậu nhìn kỹ những đề tớ gửi, nhất định có thể thi tốt." Quý Tư Hàm rất sâu xa, đáng tiếc Tô Minh Hi hoàn toàn không chú ý tới.
"Cậu đi toilet với tớ đi. Tớ căng thẳng thì muốn đi toilet, bây giờ cũng không dám uống nước." Tô Minh Hi kéo cánh tay Quý Tư Hàm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-100.html.]
"Chờ một chút, tớ để đồ đã." Quý Tư Hàm bỏ cặp sách vào trong hộc bàn, bị Tô Minh Hi kéo đi WC.
Lại từ WC trở về, Quý Tư Hàm phát hiện cặp sách của mình quả nhiên bị động.
Cô làm bộ lơ đãng nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Quý Tư Ngữ.
Quý Tư Ngữ mỉm cười, như một con chuột trộm dầu, vẻ mặt tràn đầy hài lòng.
Quý Tư Hàm lấy ra tập tài liệu giấy báo thi, phát hiện không thấy giấy báo thi bên trong.
Cô làm bộ thất kinh lục lọi trong cặp sách, cắn môi hoảng sợ, nhưng không tìm thấy cái gì.
Cô nhìn quanh một vòng, hoài nghi ánh mắt nhìn khắp mọi người, cả người khẩn trương làm cho bên cạnh bạn học cũng nhịn không được hỏi cô bị làm sao vậy.
Quý Tư Hàm bối rối lắc đầu, thất tha thất thểu chạy ra khỏi phòng học.
Quý Tư Ngữ ở phía sau Quý Tư Hàm mắt thấy hết thảy, khóe môi giương cao, Quý Tư Hàm càng hoảng loạn cô ta càng vui vẻ, cuối cùng cũng nhịn không được cười ra tiếng.
Sau khi Quý Tư Hàm chạy ra khỏi phòng học, Quý Tư Ngữ lấy ra một tờ giấy, chậm rãi xé thành mảnh nhỏ, bỏ vào trong bình giữ nhiệt. Mảnh giấy vụn nhỏ sau khi vào bình giữ nhiệt lập tức bị thấm ướt, chữ viết lẻ tẻ phía trên nhanh chóng vỡ ra, nhìn không ra ban đầu viết gì.
Quý Tư Ngữ trừng mắt nhìn, mang theo bình giữ nhiệt vào WC, đổ toàn bộ thứ bên trong vào bồn cầu.
"Không có giấy báo thi, tao xem mày thi thế nào!"
"Cười tao! Hãm hại tao đúng không! Không cho tao vào Đường gia đúng không!"
"Hôm nay tao sẽ cho mày biết, rốt cuộc ai mới là lợi hại nhất!"
Quý Tư Ngữ trên mặt là càn rỡ lại quỷ dị cười, đáy mắt toàn hận ý, đến bây giờ cô ta cũng không quên Quý Thanh Sơn ở trên xe đánh cô ta một tát, đây đều là là do Quý Tư Hàm ban tặng!
Cô ta vươn tay, ấn nút xả nước trong bồn cầu. Mảnh giấy vụn bị dòng nước mang theo, xoay tròn rồi không bao giờ nhìn thấy nữa.