Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 556: Ninh Vương giả đáng thương: Được không?

Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:29:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ khi đính hôn, nàng hầu như cách ba bữa đến. Bởi tính tình nàng ôn hòa nội liễm, an ủi , Hoàng hậu nàng bầu bạn, tâm trạng cũng khuây khỏa phần nào. Vừa thấy Bình Vương, Trần Minh Nguyệt vội vàng thỉnh an.

 

“Tham kiến Vương gia, đang định thăm Hoàng hậu nương nương.”

 

“Mẫu hậu bất cẩn ngã một cái, đắp t.h.u.ố.c xong ngủ , giờ ngươi cần nữa.” Giọng Bình Vương vẫn lạnh nhạt như thế.

 

Trần Minh Nguyệt lập tức căng thẳng: “Ngã một cái? Ta vẫn nên thăm Hoàng hậu nương nương. Vương gia xin cứ yên tâm, tuyệt đối quấy rầy, đợi nương nương tỉnh giấc, sẽ thỉnh kiến .”

 

Nói đoạn, nàng cúi hành lễ rời .

 

Bình Vương đầu , thấy Trần Minh Nguyệt đang hành lang, lặng lẽ chờ đợi. Nắng gắt như đổ lửa, nàng lấy khăn tay lau mồ hôi trán, hề nửa lời oán trách.

 

Bình Vương trầm mặc, bảo tùy tùng gọi nàng tới.

 

Trần Minh Nguyệt một nữa trở mặt , những giọt mồ hôi trong suốt nàng dùng khăn tay lau .

 

Bình Vương : “Ngươi đến thiên điện chờ, đợi Mẫu hậu tỉnh giấc, ngươi hãy nhắc nàng dùng thuốc. Hơn nữa, ngươi hãy đến mỗi ngày một , Mẫu hậu thấy ngươi, tâm trạng cũng sẽ hơn.”

 

Trần Minh Nguyệt sủng mà kinh ngạc. Bình thường nàng cung, Bình Vương đều cố ý né tránh. Dù đính hôn, thái độ của Bình Vương đối với nàng vẫn đặc biệt lạnh lùng, Trần Minh Nguyệt tự cũng , Bình Vương thích nàng. Hệt như Hứa Tĩnh Ương , nàng tự khó , tìm cầu một sự viên mãn trong tình cảm. Bởi , Trần Minh Nguyệt sớm tự thuyết phục bản , chỉ cần nàng thể cung cấp trợ lực cho Bình Vương, thì việc Bình Vương thích nàng , đều còn quan trọng. Nàng nguyện ý hy sinh.

 

Chẳng ngờ, sự chu đáo của Bình Vương, một ngày cũng thể chiếu cố đến nàng. Trần Minh Nguyệt vô cùng cảm động, khẽ cúi đầu, rõ vì , giọng chút nghẹn ngào.

 

“Đa tạ Vương gia... Kỳ thực, còn một chuyện với Vương gia.”

 

“Chuyện gì?”

 

“Quận chúa về kinh,” giọng Trần Minh Nguyệt nghèn nghẹn, “Nếu Vương gia hài lòng về hôn sự, thể thưa rõ với phụ . Dù thành , cũng sẽ khắc ghi ân tình của Vương gia.”

 

Trong mắt nàng, chỉ những nữ tử như Hứa Tĩnh Ương mới xứng với Bình Vương.

 

Tuy nhiên, Bình Vương nàng xong, trầm mặc hồi lâu. Một luồng khí tức lạnh lẽo toát từ , đột nhiên, : “Những lời như , cần nữa, càng mặt Mẫu hậu. Việc thành vẫn diễn tháng . Còn chuyện giữa bổn vương và Hứa Tĩnh Ương, ngươi nhất nên ít can thiệp, càng dò hỏi.”

 

Trần Minh Nguyệt vội vàng lắc đầu: “Ta tuyệt sẽ dám vượt phận.”

 

Bình Vương thêm lời vô ích nào, sải bước rời .

 

Trở về phủ của , Bình Vương gọi tâm phúc tới.

 

“Dùng t.h.u.ố.c mạnh, bổn vương chờ nữa.”

 

Tâm phúc chút kinh ngạc: “Vương gia, d.ư.ợ.c tính của t.h.u.ố.c mãnh liệt, long thể của Hoàng thượng nhất định chịu nổi. nếu lúc xảy tang sự, với thế lực của Ninh Vương, Thái tử và những khác, chắc chắn sẽ một trận ác đấu tranh đoạt ngôi vị với ngài.”

 

Bình Vương sắc trời bên ngoài, một ngày hạ nóng bức, tiếng ve râm ran. Ánh mắt đặc biệt lạnh lẽo như hồ sâu băng giá.

 

“Thái tử đáng sợ, còn về phần Tiêu Hạ Dạ, bổn vương nhược điểm của trong tay, ngươi cứ việc theo.”

 

, gần đây gặp ngày mưa, loại t.h.u.ố.c thể thuận lợi cho Hoàng thượng dùng.”

 

“Vậy thì đợi, tóm , trong vòng ba tháng, xong chuyện .”

 

Ánh mắt Bình Vương đầy kiên quyết. Chàng suy nghĩ kỹ càng, chắc cá và lòng gấu thể cùng . Hoàng vị , Hứa Tĩnh Ương, cũng . Đợi khi lên ngôi Hoàng đế, g.i.ế.c c.h.ế.t Thái tử, Trưởng công chúa cùng những kẻ khác, sẽ nghênh thú Hứa Tĩnh Ương. Nàng nếu lấy chồng, thì cướp, nếu nàng chịu, thì tranh.

 

Bình Vương day day vầng trán cau chặt.

 

Ta sẽ buông tay, Hứa Tĩnh Ương.

 

Lúc .

 

Hứa Tĩnh Ương trở về Uy Quốc Công phủ. Người của đại phòng và tam phòng sớm tin, đang chờ đợi ở cửa. Khi tiểu tư báo tin với vẻ mặt hớn hở, chạy vội cửa, cả nhà đang chờ trong sân đều vội hỏi: “Có Tĩnh Ương sắp về ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-556-ninh-vuong-gia-dang-thuong-duoc-khong.html.]

 

“Phải! Đại tiểu thư cưỡi ngựa, qua khỏi đầu hẻm !”

 

Đại phu nhân Hứa Tĩnh Tư dìu đỡ, vội vàng bước tới hai bước. Hôm nay Hứa Minh Ngọc cũng đặc biệt nghỉ phép, ở nhà chờ đợi. Vốn dĩ, phát hiện gần đây Hoàng đế thường xuyên sử dụng ám vệ, trong lòng vẫn còn đôi chút nghi ngờ bất an. Do đó để trong cung để theo dõi. Nghe Hứa Tĩnh Ương sách phong là Chiêu Vũ Vương, tảng đá trong lòng Hứa Minh Ngọc cuối cùng cũng trút bỏ .

 

Hứa Tĩnh Diệu và hai thứ của tam phòng ở cửa ngóng trông. Bỗng nhiên tiếng vó ngựa lộp cộp, Hứa Tĩnh Diệu vui vẻ reo lên: “Đại tỷ tỷ về !”

 

Cả nhà liền vây quanh ở cửa.

 

Chỉ thấy đều hai đội thị vệ tinh nhuệ trang nghiêm mở đường, tiếp đó, là hai con ngựa song song chạy tới. Người đang cưỡi Đạp Tinh chính là Hứa Tĩnh Ương, nhà chỉ thấy, nàng khoác bộ mãng bào vương màu xanh bạc, ánh nắng chói chang rực rỡ tỏa sáng. Hoa văn mãng xà bốn móng thêu bằng chỉ vàng cuộn quanh khắp bào, toát vẻ uy nghi tự nhiên, khiến nàng càng thêm khí bừng bừng, cao quý thể tả.

 

Hứa Tĩnh Diệu và Hứa Tĩnh Tư đều ngây . Đây chính là mãng bào, từng thấy nữ tử nào mặc qua, mà giờ đây Hứa Tĩnh Ương vặn đến thế!

 

Mèo Dịch Truyện

Đến cửa nhà, Hứa Tĩnh Ương dứt khoát lật xuống ngựa. Đại lão gia vội vàng dẫn cả nhà quỳ xuống.

 

“Cung nghênh hai vị Vương gia.”

 

Hứa Tĩnh Ương trở thành vương tôn quý tộc, thường gặp đều hành lễ quỳ bái. Nàng lập tức tiến lên, dùng hai tay đỡ Đại lão gia và Tam lão gia dậy.

 

“Đại bá, Tam thúc, hư lễ thể miễn. Ta lâu về nhà, chúng trong chuyện. Lát nữa còn về đại doanh ngoại thành kinh đô, an bài các tướng sĩ.”

 

“Được, , mau mời .” Cả nhà vội vàng nhường đường.

 

Hứa Tĩnh Ương hai bước, chợt nhớ Tiêu Hạ Dạ theo trở về, về vương phủ của . Nàng đầu : “Vương gia định trở về ?”

 

Tiêu Hạ Dạ khẽ gật đầu: “Bổn vương đây, các ngươi cứ hảo hảo đoàn tụ.” Chàng đầu ngựa, nhưng , vẫn lưng ngựa, Hứa Tĩnh Ương và gia đình nàng.

 

Hứa Tĩnh Tư chợt lĩnh ngộ điều gì, lập tức : “Đêm nay gia đình chuẩn tiệc tẩy trần mừng đại tỷ tỷ khải , tiệc trong cung là tối mai, hai bên xung đột. Nếu Vương gia chê, thể nể mặt cùng dùng bữa chăng? Chúng sẽ cùng nghênh đón và tẩy trần cho ngài và đại tỷ tỷ.”

 

Tiêu Hạ Dạ Hứa Tĩnh Ương: “Có ?”

 

Hứa Tĩnh Ương mím môi. Cớ gì giữa chốn đông một cách đáng thương như , chẳng lẽ nàng còn thể cự tuyệt ngoài cửa ?

 

“Đương nhiên thể,” Hứa Tĩnh Ương , “Vương gia lát nữa hãy dẫn theo tiểu thế tử cùng đến.”

 

Khuôn mặt tuấn mỹ của Tiêu Hạ Dạ lúc mới lộ nụ nhạt: “Vậy , bổn vương sẽ đến lúc muộn hơn.” Chàng kéo dây cương một cái, phi ngựa lao .

 

Hứa Tĩnh Ương theo gia đình nhà, nhao nhao xúm hỏi han, gì khác hơn là quan tâm nàng gầy , thương . Hứa Minh Ngọc bên cạnh nàng, hỏi vấn đề mà để tâm nhất.

 

“A tỷ, tỷ phong nữ vương hầu, còn thể gọi tỷ là A tỷ ?”

 

Hứa Tĩnh Ương : “Đương nhiên thể, chẳng lẽ nữ vương hầu, thì còn là A tỷ của nữa ?”

 

Hứa Tĩnh Tư và Hứa Tĩnh Diệu mật ôm lấy cánh tay Hứa Tĩnh Ương. Hứa Tĩnh Tư đắc ý: “Ta một A tỷ là nữ vương hầu, khác sẽ ghen tị c.h.ế.t !”

 

Hứa Tĩnh Ương liếc mắt sang bên, thấy một vết sẹo dài nhạt màu gần gốc tai Hứa Tĩnh Diệu. Nàng nhíu mày. Trong nhà nhiều chuyện, nàng cần hỏi cặn kẽ.

 

lúc , Tam lão gia chợt vỗ trán, nhớ thiếu mất một .

 

“Lạ thật, Nhị ca vẫn về? Chẳng cùng đại quân khải ?”

 

Uy Quốc Công ? Cả nhà đều ở đây , cũng thấy ông trở về. Xuân Vân ôm theo đứa bé cũng đến đón Hứa Tĩnh Ương, lúc mới nhớ Uy Quốc Công về nhà.

 

Hứa Tĩnh Ương suy nghĩ một thoáng: “Phần lớn là đón .”

 

Trong nhà Bạch Thụy Kiệt, bày biện một bữa cơm thịnh soạn, cùng Bạch Nhụy Vũ hai , khấu đầu với Uy Quốc Công đang ghế.

 

“Phụ , cung nghênh khải , chuyến bắc phạt , là đại hùng, công lao thể kể đến!” Bạch Thụy Kiệt tâng bốc .

 

 

Loading...