Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 523: Ly gián Uy Quốc Công: Ngươi là con gái hay là kẻ thù!
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:28:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Hi đang thất thần bước về chỗ ở. Đột nhiên, bên cạnh truyền đến một giọng mắng mỏ ầm ĩ:
“Cuối cùng cũng bắt ngươi , cái đồ hại !”
Uy Quốc Công từ xông , tay cầm một cây gậy. Triệu Hi vội vàng nắm lấy cây gậy, nhưng quên mất tay thương, căn bản thể dùng sức! Sau một hồi giằng co xô đẩy, nàng vẫn lãnh đủ hai gậy.
Triệu Hi đau đớn, giận dữ mắng: “Uy Quốc Công, ngươi điên !”
“Ta đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi thì cam lòng, cái đồ tai họa nhà ngươi, còn sống!”
Thấy Uy Quốc Công còn đánh, Triệu Hi một cước đá văng . Nàng vội lùi xa, ác nghiệt : “Ngươi còn đ.á.n.h , về sẽ mách cô cô!”
Nhắc đến cô cô của Triệu Hi là Triệu thị, Uy Quốc Công cứng đờ . Hắn thích Triệu thị, nàng ôn nhu hiểu chuyện, đối xử với cũng tận tâm chăm sóc, hơn nữa còn đang mang cốt nhục của .
“Ngươi mách Ngọc Lan thì thể gì, bản ngươi vốn sai, Ngọc Lan còn thể bênh vực ngươi ?”
Triệu Hi lạnh: “Phải đó, cô cô bênh vực , lẽ nào bênh vực ngươi? Uy Quốc Công, ngươi còn , kể từ khi ngươi tòng quân, cô cô của biến mất , chừng, con của nàng nhà ngươi hại c.h.ế.t !”
Uy Quốc Công giật , trừng mắt : “Ngươi ít bậy bạ , Ngọc Lan vẫn đang ở nhà .”
“Xem , Đại tướng quân với phụ ngươi !” Triệu Hi lạnh, “Ta thật cho ngươi , khi đến biên quan, cô cô mất tích , biểu Thụy Kiệt của đến phủ Uy Quốc Công để đòi , cũng đ.á.n.h ngoài, chừng, ngươi khỏi là ép cô cô của uống t.h.u.ố.c phá thai, đó nhốt nàng .”
Uy Quốc Công nhíu mày.
Triệu Hi : “Cô cô của từ chịu nhiều ủy khuất, nhà ngươi luôn bênh vực Đại phòng, Hứa Tĩnh Ương cũng nhét tước vị cho Đại phòng, khi ngươi , ai bảo vệ cô cô của , ngươi nghĩ Hứa Tĩnh Ương thể để nàng sinh hạ con trai của ngươi ?”
Uy Quốc Công lý nhí cãi : “Nữ nhi của hiếu thuận, sẽ chuyện như !”
“Cái đó chắc! Sự tàn nhẫn của nàng , cả quân doanh đều thấy rõ, khi ở kinh thành, ít , là phụ của nàng , ngươi càng rõ hơn!”
Bị Triệu Hi như , nỗi oán hận mà Uy Quốc Công nhắc đến trong lòng đều khơi dậy. Con gái bản lĩnh hơn thì thôi , nhưng cách nàng bắt tòng quân, vô cùng thủ đoạn. Con gái ruột, mà hạ t.h.u.ố.c cha, chuyện mà truyền ngoài, tội bất hiếu đủ để đè c.h.ế.t Hứa Tĩnh Ương.
Uy Quốc Công tự nhận là rộng lượng, chấp nhặt với Hứa Tĩnh Ương, dù nàng bây giờ là Đại tướng quân do Hoàng thượng đích phong, đắc tội nàng chẳng lợi lộc gì. nếu Hứa Tĩnh Ương hại mất con trai, chuyện sẽ lớn chuyện. Một đứa con gái như sẽ cắt đứt huyết mạch của !
Triệu Hi đỡ eo, bỏ một câu: “Ngươi tự nghĩ , tin thì mà hỏi nàng!”
Nàng bỏ , để Uy Quốc Công phiền não lẩm bẩm: “Không , Tĩnh Ương chắc chắn sẽ chuyện !”
Trời đêm tối lạnh.
Vết thương ở eo của Hứa Tĩnh Ương vẫn thuyên giảm bao nhiêu, những loại t.h.u.ố.c đó mấy hiệu nghiệm. Cả cách xông hương lẫn dán cao đều thử qua. Vết d.a.o khi quá nghiêm trọng, vẫn để bệnh căn.
Tiêu Hạ Dạ dẫn Bạch Hạc đến, mang theo một bát t.h.u.ố.c thang.
“Bổn vương phái tám trăm dặm cấp tốc, từ Thanh Châu đưa tới, là phương t.h.u.ố.c bí truyền, thể trị bệnh đau lưng, nàng nếm thử xem hiệu nghiệm , nếu , bổn vương sẽ sai đưa đến.”
Tiêu Hạ Dạ thản nhiên, thực chất để tìm đủ những d.ư.ợ.c liệu quý hiếm tốn ít công sức. Hai mươi mấy loại d.ư.ợ.c liệu, khi sắc xong, chỉ cô đặc thành một bát t.h.u.ố.c tinh hoa nhỏ như .
Hứa Tĩnh Ương ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c cực kỳ đắng chát, nàng mím môi: “Đa tạ Vương gia, vết thương ở eo của đáng ngại.”
Nàng giỏi chịu đau, cũng thường xuyên vận công điều hòa, chỉ cần nhiễm lạnh, vết thương cũ sẽ trở nặng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-523-ly-gian-uy-quoc-cong-nguoi-la-con-gai-hay-la-ke-thu.html.]
Tiêu Hạ Dạ ánh mắt thâm trầm: “Biết nàng kiên cường, nàng cứ coi như bổn vương nàng mà khó chịu .”
Trong lòng Hứa Tĩnh Ương khẽ ấm lên, cảm giác thoáng qua biến mất. Nàng đang định từ tay Bạch Hạc nhận lấy bát thuốc, đột nhiên một bóng xông , vặn va Bạch Hạc. Bạch Hạc loạng choạng, vội vàng giữ vững , nhưng đáng tiếc t.h.u.ố.c thang đổ mất quá nửa.
Tiêu Hạ Dạ lập tức giơ tay chắn, sợ Hứa Tĩnh Ương bỏng. Bạch Hạc thấy t.h.u.ố.c đổ, càng thêm sốt ruột: “Uy Quốc Công, ngươi gì !”
Vương gia của bọn họ vì tìm loại t.h.u.ố.c tốn bao tiền của và nhân lực, thật sự nghĩ rằng tám trăm dặm cấp tốc đưa đến biên quan là chuyện dễ dàng ?
Uy Quốc Công thất thần, vẻ mặt đau khổ: “Tĩnh Ương! Ngươi thật cho phụ , Ngọc Lan đang m.a.n.g t.h.a.i khỏe ? Có khi đến biên quan, ngươi ép nàng phá thai ! Nếu , tại ngươi dám để thư về nhà, hỏi thăm tình hình của nàng?”
Tiêu Hạ Dạ liền nghiêm giọng quát: “Xông một cách lỗ mãng, còn vì chuyện tiểu mà chất vấn, thật là hoang đường! Hứa Tĩnh Ương là nữ nhi của ngươi, ngươi từng quan tâm đến vết thương ở eo của nàng ?”
Uy Quốc Công vẻ mặt bi thương, run rẩy : “Vương gia, thần cũng sợ chê, thần tuổi , chỉ mong một đứa con trai để nối dõi tông đường.”
“Tĩnh Ương, ngươi thật cho , ngươi thật sự tay với Ngọc Lan ?”
Ánh mắt Hứa Tĩnh Ương lạnh băng, giọng sắc bén: “Ngươi lấy phận gì để chất vấn ? Ngươi xứng ! Ngươi nếu nhất định nhận con trai của khác, về kinh tự hỏi Triệu thị!”
Uy Quốc Công cho rằng Hứa Tĩnh Ương ép Triệu Ngọc Lan phá thai, ôm mặt rống: “Ta chỉ một đứa con nối dõi, chuyện gì sai! Ngươi uy phong, Đại tướng quân thì ? Ngươi thể Hứa gia truyền tông tiếp đại ?”
Tiêu Hạ Dạ quát lớn: “Hoang đường! Quân doanh há dung thứ cho ngươi càn như !”
“Bạch Hạc, đưa ngoài, kể từ hôm nay trục xuất khỏi quân doanh, phép !”
Uy Quốc Công Bạch Hạc cưỡng ép lôi , dọc đường vẫn gào thét: “Ngươi là con gái , kẻ thù của ! Là Đại tướng quân, đối xử với cha ruột như ? Hứa Tĩnh Ương, ngươi lương tâm !”
Tiếng than dần xa.
Trong trướng trại trở yên tĩnh, Tiêu Hạ Dạ Hứa Tĩnh Ương, giọng dịu : “Đừng vì loại mà tức giận, đáng.”
Hứa Tĩnh Ương hít sâu: “Trên danh nghĩa là nhà, thực chất còn bằng xa lạ.”
Tiêu Hạ Dạ ánh mắt trầm tư, hạ giọng : “Ít nhất nàng vẫn thể tin tưởng bổn vương.”
Hứa Tĩnh Ương đáp lời, chỉ cụp mắt xuống, khẽ “Ừm” một tiếng.
“Vương gia, triệu tập các phó tướng đây , hôm nay Bắc Lương cho thám tử phục kích núi gần đây, nhanh sẽ động thái tiếp theo, chúng cần bố trí , Bạch Hầu Quan , chắc thật sự kiên cố như thành đồng.”
“ thể của nàng…”
“Ta , việc chiến sự quan trọng hơn.”
Mèo Dịch Truyện
Nghe Hứa Tĩnh Ương , Tiêu Hạ Dạ liền lệnh, đó : “Bổn vương một chiếc áo giáp mềm kim tuyến thừa , sai rèn thành đai bảo vệ lưng, mấy ngày nữa thể đưa cho nàng.”
“Đai bảo vệ lưng đó ?” Bất ngờ , Hứa Tĩnh Ương từ chối.
Trong lòng Tiêu Hạ Dạ trầm xuống. Hắn vốn nàng kiên cường, việc nàng bình tĩnh chấp nhận như , hẳn là vì lúc nàng đau đến mức thể chịu đựng nữa .
Ánh mắt Tiêu Hạ Dạ bất giác trở nên ôn hòa, giọng điệu cũng mang theo vài phần thương xót. “Sẽ giúp nàng mỗi ngày bớt cực nhọc, những lúc cần thiết, thể bảo vệ nàng phần nào.”