Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 521: Phan công công trở mặt về phe Hứa Tĩnh Ương?
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:28:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Biên quan quân canh giữ bên Phan Lộc Hải, nghiêm chỉnh đợi mệnh, tích lực chờ phát động. Triệu Hi khuỵu nền tuyết, toát mồ hôi lạnh, nhưng tư duy nhanh chóng vận động. Sinh mạng của Phan Lộc Hải kỳ thực liên quan đến nàng, dù chết, cũng chẳng của nàng! , Phan Lộc Hải và mấy tên biên quan quân đều c.h.ế.t tại đây, duy chỉ một nàng trở về, thì giải thích với Hứa Tĩnh Ương đây? Với thái độ Hứa Tĩnh Ương nhằm nàng, chẳng đều tại nàng ? Nghĩ đến đây, Triệu Hi dùng tay trái vẫn còn chút sức rút bội kiếm , miệng hô lên: “Phan công công, mau trốn !” Nàng giơ kiếm xông tới.
Dường như đang giao chiến với tàn binh Bắc Lương, biên quan quân định tay, thấy đám tàn binh Bắc Lương bỗng nhiên xoay bỏ chạy. Triệu Hi tượng trưng đuổi theo hai bước, biên quan quân vội vàng b.ắ.n tên truy sát. Không ngờ đám tàn binh Bắc Lương thủ cực kỳ nhanh nhẹn, thoáng chốc chạy xa tắp thảo nguyên tuyết. Phan Lộc Hải sốt ruột: “Đuổi theo ! Dù cũng bắt một tên, để còn về giao việc!” Triệu Hi vội vàng ngăn cản: “Không , cùng khấu mạc truy.” Phan Lộc Hải trừng mắt nàng: “Triệu Thúc úy, ngươi…” “Công công đừng nữa, trong việc thống lĩnh binh mã tác chiến, nhiều kinh nghiệm hơn . Bảy chúng đối đầu với hơn hai mươi bọn chúng, chút phần thắng, dũng sĩ nên hành động lỗ mãng.” Lúc Triệu Hi lời bình tĩnh và lý trí. Phan Lộc Hải hừ một tiếng nặng nề: “Được lắm, xem ngươi trở về sẽ giải thích thế nào với Đại tướng quân!”
Hoàng hôn. Hứa Tĩnh Ương trong phòng pha , trong đầu tự động trải sa bàn vùng ngoài Bạch Hầu Quan gần Bắc Lương. Ám kỵ vệ của nàng mấy ngày mang tới địa dư đồ, vẽ rõ các cửa ải hiểm trở, đường tắt bí mật, con đường trọng yếu để tấn công. Hứa Tĩnh Ương xem xem mấy lượt, cuối cùng cũng ghi nhớ kỹ trong đầu. Tiến địa phận Bắc Lương, tuyến tiếp tế của triều đình sẽ càng xa, cũng nghĩa là, mỗi trận chiến tiếp theo, nàng đều đ.á.n.h cẩn trọng, đ.á.n.h dứt khoát. Hứa Tĩnh Ương chỉ chịu trách nhiệm cho bản , mà còn chịu trách nhiệm cho sinh mạng của bộ tướng sĩ trong doanh.
lúc , Hàn Lộ vội vã bước : “Đại tướng quân, của chúng giả trang thành tàn binh Bắc Lương, quả nhiên dọa Triệu Hi hoảng loạn mà tên Triệu Yến, còn nhắc đến ngọc địch và mặt nạ.” Hứa Tĩnh Ương nhướng mày, trầm tư một lát. Ngay lúc , bên ngoài truyền đến tiếng tướng sĩ bẩm báo. “Đại tướng quân, Phan công công và Triệu Hi hai tập kích, kịp tiếp ứng vật tư trở về. Phan công công đang ở ngoài trướng, lời bẩm báo Đại tướng quân.” Hứa Tĩnh Ương như đoán , khẽ mím môi: “Cho .”
Lần , Phan Lộc Hải một bước . “Phan công công, chẳng lẽ thuyết khách cho Triệu Thúc úy?” Hứa Tĩnh Ương với giọng u uất, “Quá tam ba bận, bổn tướng cho ít cơ hội.” Sắc mặt Phan Lộc Hải chút tái mét, trong lòng phần bất mãn với Triệu Hi, đến cả giọng điệu cũng vẻ cứng rắn, còn như . “Đại tướng quân, tạp gia đến để thỉnh tội, Triệu Thúc úy... cũng kinh hãi, thích hợp để tiếp tục tiếp ứng vật tư nữa, xin Đại tướng quân hãy đổi khác! Tạp gia năng lực hạn, cách nào đốc thúc nàng .” Là của chủ tử, Phan Lộc Hải tiện lời khó , nhưng lời đến đây, Hứa Tĩnh Ương cũng vài phần hàm ý sâu xa. Hứa Tĩnh Ương dừng một lát, : “Phan công công, kỳ thực bổn tướng cũng quá hà khắc. Nghe Triệu Hi dũng dọa lui hơn hai mươi tàn binh Bắc Lương, thành công đưa mấy các ngươi trở về, cũng là một công lao, ngươi cần tự ti.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-521-phan-cong-cong-tro-mat-ve-phe-hua-tinh-uong.html.]
Mèo Dịch Truyện
Nhắc đến chuyện , trong lòng Phan Lộc Hải càng thêm nghi hoặc. Tướng sĩ Bắc Lương nổi danh tàn nhẫn, thấy quân đội Đại Yến, hận thể xé một miếng thịt. Một đội hơn hai mươi , dù là tàn binh, thể buông tha mấy bọn họ? Huống hồ lúc đó Triệu Hi đầu bỏ chạy, tàn binh Bắc Lương vốn định g.i.ế.c nàng, nàng vài câu, liền thu tay, chuyện trùng hợp đến ? Một ý nghĩ đáng sợ hình thành trong lòng Phan Lộc Hải, nhưng dám . Chỉ sợ chủ tử cũng Triệu Hi che mắt, nếu rõ nội tình mà cứ luôn bảo đảm cho Triệu Hi, Phan Lộc Hải chỉ e sinh mạng nhỏ của cũng sẽ bỏ mạng. Là phản bội chủ tử kết cục nghiêm trọng, phản quốc nghiêm trọng, trong lòng rõ ràng mức độ nặng nhẹ.
Phan Lộc Hải ngữ khí càng thêm kiên quyết: “Đại tướng quân, Triệu Thúc úy biểu hiện như ý, dù phạt, cũng nên thưởng.” Hứa Tĩnh Ương chính là câu của . “Phan công công, ngươi là Vũ An?” “Phải, tạp gia khi còn nhỏ sinh ở đó, xảy nạn đói, theo mẫu chuyển đến kinh thành.” Hắn khi còn nhỏ đưa cung thái giám, đổi lấy năm văn bạc lẻ gửi về nhà. Hứa Tĩnh Ương : “Khi ngươi đời, Vũ An vẫn còn là cương vực của Đại Yến chúng . Sau hai mươi năm Tây Việt chiếm đoạt, g.i.ế.c ba vạn tù binh, e rằng trong đó đều là các bậc phụ lão, hương của ngươi. Bổn tướng từng thống lĩnh Thần Sách quân, vì tranh đoạt Vũ An, đ.á.n.h gần ba tháng trời, tướng sĩ hy sinh, tính bằng vạn .” Phan Lộc Hải hiểu vì Hứa Tĩnh Ương đột nhiên chuyện , nhưng với chủ đề nặng nề như , cũng tránh khỏi việc mím chặt môi. “Đại tướng quân, là khăn quắc hùng.”
Hứa Tĩnh Ương chợt đổi giọng: “Năm xưa sở dĩ Vũ An Tây Việt chiếm mất, là vì đại tướng thủ thành thấy đại quân Tây Việt vây thành, sợ hãi đến mức đại khai thành môn, đ.á.n.h mà hàng. Tây Việt tốn một binh một đoạt Vũ An, mà Đại Yến chúng vì thu phục mảnh đất mất , hao phí ròng rã mười mấy năm, hy sinh bốn vị đại tướng cùng vô tướng sĩ tính mạng.” Khoảnh khắc , Phan Lộc Hải im lặng tiếng động, cảm giác , hệt như vả một cái. Những chuyện mà toan tính, giang sơn xã tắc, tính mạng quốc gia, tỏ đê tiện và đáng một lời. “Phan công công, ngươi mang trọng trách hoàng mệnh, bổn tướng lý giải, nhưng một tướng lĩnh hèn nhát vô năng, chỉ sẽ mang đến tai ương và thất bại, đây chính là lý do bổn tướng nhiều bác bỏ tấu thỉnh của ngươi. Công công giờ khắc , thể tự hỏi lòng , Triệu Hi thể gánh vác trọng trách lớn ?”
Phan Lộc Hải lập tức cứng đờ. Khóe miệng mấp máy hai cái, đắm chìm trong nội cung nhiều năm, rèn luyện bản tính tinh tường của kẻ khôn khéo, khiến cảm thấy bản nên chút gì. sự thật như một ngọn núi sừng sững mặt, thể thừa nhận, lời Hứa Tĩnh Ương , chính là điều đang nghĩ. Hứa Tĩnh Ương đột nhiên hạ thấp giọng: “Năm xưa công công vì theo mẫu chuyển đến kinh thành, bổn tướng ngược dòng thời gian truy tìm, suy đoán nguyên nhân: khi đó Tây Việt cất binh xâm lược, Đại Yến chúng suy yếu chịu nổi một đòn. Vũ An gần biên quan Tây Việt, để tránh chiến loạn, cho nên mẫu đưa ngươi rời , công công hẳn là căm hận chiến loạn nhất mới đúng.” Phan Lộc Hải đột nhiên ngẩng đầu, nàng lẩm bẩm: “Tướng quân, tạp gia...” Hứa Tĩnh Ương uốn ngón tay, gõ hai cái lên bàn. “Phan Chưởng ấn, lời thừa thãi cần nữa, tin rằng Hoàng thượng phái ngươi đến, cũng để thêm phiền phức cho bổn tướng.”
lúc , Hàn Báo bước lớn : “Đại tướng quân, núi địch tình!” Hứa Tĩnh Ương lập tức dậy, cầm bội kiếm ngoài. Phan Lộc Hải đuổi theo hai bước: “Đại tướng quân!” Hứa Tĩnh Ương ngoảnh đầu : “Công công cứ tự nhiên.” Trong quân doanh, hỗn loạn nhưng trật tự, mấy vị chủ tướng vây quanh Hứa Tĩnh Ương nhanh chóng rời . Có thể thấy nàng ở , xương sống tinh thần ở đó. Phan Lộc Hải dừng một lát, giơ tay lau cảm giác lạnh buốt mặt. Hắn một chưởng ấn thái giám, ngày đến mức bật ! Hắn suýt nữa quên mất, khi trở thành nô tài trong hoàng cung, là một sống, chịu đựng khổ đau chiến loạn. Phan Lộc Hải đến doanh địa Triệu Hi cư trú. Vừa qua, liền thấy Triệu Hi với mấy biên quan quân rằng—— “Lần bất chấp tính mạng hộ tống Phan công công và bọn họ trở về, cố hết sức . Đại tướng quân đối với thành kiến, cố gắng thế nào nữa, e rằng cũng vô ích, các ngươi công lao của là .”