Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 515: Trưởng công chúa đối phó người nhà họ Hứa
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:28:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong tẩm điện, ánh nến vàng vọt. Hoàng thượng tựa giường, sắc mặt tái nhợt, thần sắc lộ vẻ tiều tụy vì bệnh. Đại thái giám cúi một bên, mặt đầy vẻ tươi .
“Bệ hạ hồng phúc tề thiên, Thần Sách Đại tướng quân cùng Ninh Vương điện hạ nơi biên quan liên tiếp thắng trận, nay tiến công biên giới Bắc Lương, Bạch Hầu Quan đại thắng!”
Ánh sáng lóe lên trong mắt Hoàng thượng, ngài vỗ tay : “Hay, lắm! Nếu Thần Sách thể thừa thắng xông lên, một trận đ.á.n.h hạ Bắc Lương… trẫm cũng thể ngẩng mặt mà gặp liệt tổ liệt tông.”
Trưởng công chúa bên cạnh phụ họa: “Nếu thể thôn tính Bắc Lương, bản đồ Đại Yến chắc chắn sẽ càng thêm rộng lớn, Hoàng , nhất định sẽ là một minh quân lưu danh sử xanh.”
Thái tử vận bạch kim mãng bào, dáng thẳng tắp bên long tháp. Ánh nến chiếu rọi khuôn mặt nghiêng ôn nhuận tuấn lãng của , càng khiến cho mày mắt thêm phần nho nhã.
Thái tử chút lo lắng : “Thần Sách Đại tướng quân dùng binh như thần, chiến công hiển hách, thật là may mắn của Đại Yến , song…” Hắn ngừng , đôi mắt đen sâu khẽ ngước lên, ngữ khí lạnh: “Chờ nàng khải , nếu luận công ban thưởng, phong hầu bái tướng, quyền cao chức trọng, e rằng triều đình, khó tránh khỏi nảy sinh dị nghị, đến lúc đó, khiến phụ hoàng đau đầu.”
Trưởng công chúa cũng thuận thế tiếp lời: “Thần Sách Đại tướng quân công lao khó nhọc, đòi hỏi phong thưởng cũng là lẽ đương nhiên, chỉ là danh vọng của nàng ngày càng lớn, e rằng khó mà kiềm chế.”
“Hoàng , chi bằng triệu nàng về kinh ngay lập tức, dù Dạ nhi cũng chẳng kém nàng, để Dạ nhi và mấy vị phó tướng tiếp tục thống soái đại quân, kháng cự Bắc Lương.”
“Cũng hơn ngày Thần Sách về triều, lòng tham đáy gây nên triều chính chấn động!”
Trong đại điện nhất thời tĩnh lặng tiếng động. Hoàng thượng gì, se một quả mơ ngậm trong miệng, khuôn mặt bệnh tật lộ vẻ cực kỳ thâm trầm, khiến đoán hỉ nộ.
Một lát , Hoàng thượng mới nhàn nhạt : “Đại chiến đang diễn , tuyệt đạo lý nào triệu thống soái về kinh thành, e rằng quân tâm bất . Thái tử và Hoàng tỷ, vẫn là đừng vì chuyện mà lo lắng quá, trẫm trong lòng đều tính toán cả.”
Ngài xong liền trở , nhắm mắt khẽ : “Trẫm mệt , các ngươi lui xuống .”
Trưởng công chúa và Thái tử hành lễ lui .
Cung đạo dài hun hút, màn đêm dày đặc.
Thái tử hạ thấp giọng : “Xem trong lòng phụ hoàng, Hứa Tĩnh Ương tạm thời thể động đến.”
Trưởng công chúa lạnh: “Hoàng thượng đây là đợi chiến sự kết thúc, mới cùng nàng tính sổ sách, nhưng chúng cũng thể để nàng quá thuận lợi, nhà họ Hứa ở kinh thành, cũng .”
Thái tử liếc mắt: “Cô cô định thế nào?”
Khóe môi Trưởng công chúa cong lên một nụ lạnh lẽo u ám, chậm rãi : “Đương nhiên là tay từ cận nhất của nàng , nếu nhà họ Hứa tang sự, Hứa Tĩnh Ương còn bao nhiêu tâm trạng để đ.á.n.h trận cho ?”
Gió tháng giêng vẫn còn lạnh, thổi qua cung đạo trống trải sâu thẳm, mang đến tiếng vọng văng vẳng.
Y bào Thái tử tung bay, một khuôn mặt tuấn tú ôn hòa nửa ẩn trong bóng tối.
“Cô cô, còn một chuyện nữa, chắc cũng , tứ cùng đích nữ Trần Minh Nguyệt của Túc Quốc công định , hôn kỳ chọn cùng ngày đại hôn của và Lệnh Nghi.”
Trưởng công chúa cau mày: “Bình Vương hành sự xưa nay phép tắc, khi Bảo Huệ đưa , càng thêm âm trầm bạo ngược, bỗng nhiên đồng ý thành hôn, vội vàng đến thế, thật sự là chút mặt mũi nào cho nhà họ Trần.”
“Hắn chắc chắn cam tâm thành hôn, nếu đợi đến bây giờ mới định ,” Thái tử khẽ, “lúc như , chỉ thể là liên hợp quyền thế của Túc Quốc công, cùng Đông Cung liều c.h.ế.t tranh đấu.”
Trưởng công chúa khẽ lạnh một tiếng.
“Hoàng hậu dạo cũng ốm yếu, bổn cung thấy nàng đáng thương, mới rảnh tay mà chỉnh đốn nàng , đợi chuyện của Hứa Tĩnh Ương giải quyết xong, tiếp theo chính là bọn họ!”
Uy Quốc Công phủ.
Đại lão gia và Tam lão gia, đều tụ họp nhà .
Tam lão gia : “Triều đình ban lệnh trưng thu đất đai, hai điền trang của chúng ở Tây Giao đều trong diện trưng thu.”
Đại lão gia quan chức, liền : “Tam , chủ là .”
“Ta thể chủ , hôm nay Ngọc ca nhi về ? Phải hỏi ý kiến của nó, dù Tĩnh Ương ở nhà, chúng tụ tập bàn bạc kỹ lưỡng, sẽ thỏa hơn.”
Việc trưng thu đất đai kỳ thực là một chuyện nhỏ, những năm cũng , thường là trưng dụng để tu sửa quan đạo, đào sông, xây dựng thủy lợi và các lý do khác.
Theo vị trí của hai điền trang nhà họ Hứa, hẳn là mở rộng quan đạo về phía đó.
Triều đình cũng đưa khoản bồi thường hậu hĩnh, bạc và lương thực thể tùy ý lựa chọn.
Xử lý điền trang thì đơn giản, điều quan trọng là thế nào để xử lý những tá điền trong điền trang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-515-truong-cong-chua-doi-pho-nguoi-nha-ho-hua.html.]
Bọn họ nô lệ của nhà họ Hứa, thuê điền trang của họ, mỗi năm nộp theo định mức, phần còn cho phép tá điền tự do xử lý.
Mảnh đất bọn họ trồng sáu bảy năm , nay đột nhiên thu hồi, phần lớn là sẽ oán giận.
Đại lão gia khoan hậu, chỉ : “Ngoài khoản bồi thường của triều đình, chúng nhất nên chi thêm một phần trợ cấp, qua năm mới, những tá điền mang theo cả gia đình, đều dễ dàng gì.”
Tam lão gia gật đầu theo, trầm ngâm .
Đang chuyện, Đinh quản gia vén rèm: “Tứ thiếu gia về!”
Lời còn dứt, một bóng dáng cao lớn mang theo lạnh bước sảnh đường.
Hứa Minh Ngọc mặc chế phục Ngự Lâm quân màu nâu đậm, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng màu xanh lam thẫm thêu hoa văn mây chìm, phong trần mệt mỏi, nhưng hề lộ vẻ luộm thuộm.
Hắn vai lưng thẳng tắp, bước chân vững vàng, đao đeo bên hông khẽ động theo từng bước chân của , vô hình trung mang đến một luồng uy áp bức .
Trên khuôn mặt trẻ tuổi tuấn lãng , đỉnh mày sắc bén, sống mũi cao thẳng.
Đôi mắt đen như mực ngọc, sâu thẳm mà điềm tĩnh, khi quét tự nhiên mang theo một sự uy nghiêm thể nghi ngờ.
Hắn cố ý phô trương quan uy, nhưng cái khí độ trầm do việc chấp chưởng cấm vệ mà thành, khiến trong sảnh đường tự chủ mà tập trung ánh mắt .
Tam lão gia dậy: “Ngọc ca nhi về , mau xuống, đang cùng phụ con bàn bạc chuyện trưng thu điền trang, Tĩnh Ương ở nhà, vẫn nhờ con đưa ý kiến.”
Hứa Minh Ngọc thẳng đến cạnh lò sưởi, nhanh chậm tháo găng tay da hươu, tiện tay đưa cho hầu bên cạnh.
Sau đó, đặt tay lên phía lò sưởi, duỗi bàn tay khớp ngón rõ ràng, tư thế tùy ý tự nhiên.
“Tam thúc và phụ cứ quyết định là , chỉ cần chuyện theo quy củ, đừng hỏng danh tiếng của Đại tỷ tỷ, sẽ ý kiến gì.”
Ánh lửa nhảy múa khoác lên khuôn mặt nghiêng lạnh lùng của một lớp màu ấm áp, cũng dịu khí tức lạnh lẽo bao quanh .
Đại lão gia những suy nghĩ của bọn họ, Hứa Minh Ngọc gật đầu.
Cuối cùng : “Cứ theo ý của phụ mà , chỉ là khi xử lý chuyện , nhất nên gọi Đinh quản gia và vài môi giới cùng, e rằng những tá điền khó mà chuyện.”
Tam lão gia : “Sẽ , đây khi Tĩnh Ương còn ở đó, quản sự bên họ đến nộp tô, từng tiếp xúc , đều là những bách tính thật thà.”
Hứa Minh Ngọc thêm gì nữa.
Mèo Dịch Truyện
Hắn đến Đại phòng thăm hỏi Đại phu nhân đang dưỡng bệnh, cùng Hứa Tĩnh Tư hàn huyên vài câu, liền chuẩn về cung.
Tam phu nhân ôm lò sưởi vội vàng đến: “Ngọc ca nhi sớm ? Sắp đến giờ ngọ thiện , ăn xong về cung !”
“Không kịp , trong cung công việc bận rộn, gần đây long thể Hoàng thượng khỏe, tuần tra thể lơi lỏng.”
Hứa Minh Ngọc đoạn, chợt nhớ gì đó liền hỏi: “Vậy hai nhà họ Bạch gần đây đến phủ gây sự chứ?”
Đương nhiên là đến một đôi nhi nữ của Triệu thị, Bạch Thụy Kiệt và Bạch Nhụy Vũ.
Tam phu nhân lắc đầu: “Bọn họ dám , đây từng đến một , gây sự đòi gặp Triệu thị, đúng lúc gặp Cố Gia, ba lời hai tiếng dọa chạy mất.”
Nhắc đến Cố Gia, khóe môi Hứa Minh Ngọc nhếch lên một nụ lạnh.
Cố Gia và Hứa Tĩnh Tư tháng ba là sẽ thành hôn , nhưng Hứa Minh Ngọc thích vị rể .
Hứa Tĩnh Tư bản thích, do đó cũng nhiều.
“Tam thẩm, cũng về , bên ngoài lạnh,” Hứa Minh Ngọc chuẩn , khi đột nhiên hỏi: “Đại tỷ tỷ thư từ gì ?”
Tam phu nhân : “Biên quan bận rộn, nàng là thống soái, e rằng thời gian thư, nhưng tin thắng trận liên tiếp báo về, nàng hẳn là , chúng cũng yên tâm .”
Hứa Minh Ngọc ánh mắt dừng một chút, gật đầu: “Cũng .”
Hắn sải bước rời .