Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 509: Hứa Tĩnh Ương, lần này ta sẽ không thua ngươi

Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:28:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sâu trong hoàng cung Bắc Lương, đèn nến sáng trưng, chiếu rọi lên từng khuôn mặt ngưng trọng, nghiêm cẩn trong ngự thư phòng. Hoàng đế Bắc Lương ngự tọa long ỷ, dung nhan uy nghiêm, ánh mắt thâm trầm. Ngài chăm chú tấm bản đồ biên giới trải ngự án, hồi lâu một lời. Phía , mấy vị trọng thần và võ tướng đang tranh luận gay gắt về quân tình tiền tuyến, trong điện đường khép kín trầm mặc, tràn ngập khí tức sát phạt.

 

“Bệ hạ,” lão tướng Trấn Tây tóc mai hoa râm trầm giọng mở lời, ngón tay điểm lên bản đồ, “Hứa Tĩnh Ương dùng binh, từ đến nay đều trực chỉ yếu hại, đại quân của nàng bày binh ở biên giới, việc điều động lương thảo bộ hướng về Tây Bắc, ý đồ của nàng quá rõ ràng, tất là Bạch Hầu Quan!”

 

“Cửa ải là cánh cổng biên thùy của , một khi thất thủ, cửa nước sẽ rộng mở, hậu quả khôn lường! Tuyệt đối thể để nàng đột phá!”

 

Lời ngài dứt, Binh bộ Thượng thư vội vàng xen lời: “Bạch Hầu Quan hiểm trở trời ban, dễ thủ khó công, lẽ thể tăng cường binh lực, dựa lợi thế cửa ải, tiêu hao nhuệ khí của nàng, đợi đến khi sĩ khí của chúng suy yếu, tính toán cũng muộn.”

 

“Tiêu hao?” Tư Phùng Thời sắc mặt âm trầm, giọng điệu mang theo vẻ châm biếm, “Vương đại nhân chẳng lẽ quên thất bại ở Bồ Nguyên? Bồ Nguyên tướng quân cũng dựa địa thế, ý đồ cố thủ tiêu hao, kết quả thì ?”

 

“Hứa Tĩnh Ương dùng binh như quỷ mị, thể nghĩ cách mượn cớ cướp lương thảo mồi nhử, bức phó tướng giữ thành tự loạn trận cước, phá tan lớp băng hủy hoại đường lương.”

 

“Sau đó đại quân do Bồ Nguyên dẫn dắt đại loạn, t.h.ả.m bại còn manh giáp, cùng nàng tranh tài tiêu hao, cố thủ, chẳng khác nào chờ chết!”

 

Phiêu Kỵ đại tướng quân bên cạnh vuốt râu thở dài: “Không chỉ Bồ Nguyên, mà còn trận chiến Khát Sa Trấn đó, nàng cũng khiến tinh nhuệ quân tổn thất hơn nửa.”

 

“Việc Hứa Tĩnh Ương lợi dụng địa hình, quả thực cứ như thể nàng từng tự đặt chân khắp núi sông Bắc Lương , luôn thể tìm những phương pháp bất ngờ nhất, thật sự kỳ lạ.”

 

Lời khiến chúng thần đều gật đầu, mặt ai nấy đều lộ vẻ khó hiểu và kiêng dè. Bọn họ thể hiểu nổi, một nữ tướng nước Yến từng đặt chân sâu Bắc Lương, vì thể hiểu rõ địa hình núi sông của bọn họ như lòng bàn tay, dùng binh thao túng dễ dàng. Ngự thư phòng nhất thời lâm trầm mặc, chỉ tiếng nến cháy lách tách. Các thần tử , đều thấy sự bất lực sâu sắc trong mắt đối phương. Cái tên Hứa Tĩnh Ương , tựa như một ngọn núi lớn nặng nề, đè nén khiến bọn họ chút khó thở.

 

Tư Phùng Thời sắc mặt vẫn căng thẳng, lạnh một tiếng: “Nàng nội ứng, Tiêu Bảo Huệ cam tâm gả sang, nhất định là để nội ứng cho nàng , may mà một kiếm g.i.ế.c chết, tộc thì lòng tất sẽ khác!”

 

Hoàng đế Bắc Lương vẫn luôn trầm mặc rốt cuộc cũng chậm rãi nhấc mắt, Tư Phùng Thời. Sau đó, ánh mắt ngài quét qua từng thần tử mặt, giận mà uy. Hoàng đế Bắc Lương giọng nhanh chậm, trầm hỏi: “Đã , các khanh cho rằng, đại chiến , trẫm nên phái ai , mới thể đối phó với Hứa Tĩnh Ương và Tiêu Hạ Dạ?”

 

Vấn đề , các võ tướng nãy còn tranh luận ngớt lập tức im bặt. Mấy môi mấp máy, cuối cùng đều hóa thành sự im lặng bất lực. Ai nấy đều sợ đối đầu với Hứa Tĩnh Ương, sẽ thất bại t.h.ả.m hại như Bồ Nguyên, ngay cả thanh danh lưng cũng giữ .

 

Ngược Tư Phùng Thời chắp tay : “Kính xin Hoàng thượng ban cho mạt tướng cơ hội, mạt tướng nguyện chỉnh đốn sĩ khí, nhất định sẽ đ.á.n.h bại quân Yến, g.i.ế.c c.h.ế.t Hứa Tĩnh Ương, vì quân dân báo thù rửa hận!”

 

Hoàng đế Bắc Lương giơ tay: “Trẫm cho ngươi , mà là nếu Hứa Tĩnh Ương sớm qua riêng tư với Đại Yến công chúa Tiêu Bảo Huệ, e rằng nàng nắm rõ binh pháp của ngươi như lòng bàn tay, ngươi , chỉ hỏng cục diện chiến trường.”

 

Tư Phùng Thời cam lòng nhíu mày, nặng nề bỏ tay xuống. Hoàng đế Bắc Lương đôi mắt đen thâm trầm, ngầm ngón tay cái chặt đứt của Tư Phùng Thời. Vết thương tay, dù thể điều binh khiển tướng, cũng thể dẫn quân trận. Cha con Bắc Uy Vương, Hoàng đế Bắc Lương vẫn tin tưởng Bắc Uy Vương hơn.

 

Lúc , Phiêu Kỵ đại tướng quân thở dài: “Bệ hạ, mạt tướng và những khác sợ chiến, việc Hứa Tĩnh Ương dùng binh, thể dùng hai chữ ‘soái tài’ bình thường để hình dung.”

 

“Năng lực của Bồ Nguyên, bọn thần đều rõ, vẫn bại t.h.ả.m hại như , Đại Yến Ninh Vương Tiêu Hạ Dạ cũng hạng tầm thường, hai liên thủ, ăn ý vô gián, e rằng một tướng nào thể địch nổi.”

 

lúc , ngoài điện truyền thông báo, Đại công chúa Tư Thiên Nguyệt cầu kiến. Hoàng đế Bắc Lương khẽ gật đầu. Cửa điện mở toang, chỉ thấy Tư Thiên Nguyệt khoan thai bước điện. Nàng dáng cao ráo, dung nhan diễm lệ chói mắt, đôi mắt cực khi lưu chuyển lấp lánh hàn quang. Nàng cử chỉ ung dung, tiên hành lễ với Hoàng đế, bộ váy phượng lửa như cháy như bốc.

 

Mèo Dịch Truyện

“Phụ hoàng, chư vị đại nhân,” Tư Thiên Nguyệt giọng thanh thoát, phá vỡ sự trầm mặc trong điện, “Vừa nhi thần ở ngoài điện, thoáng qua nỗi lo của chư vị đại nhân, nhi thần một chút kiến giải vụng về, may thể giải quyết cục diện khó khăn .”

 

Ánh mắt chúng thần đổ dồn nàng. Tư Thiên Nguyệt bước đến bản đồ, ngón tay thon dài lướt qua phòng tuyến quân Yến. “Hứa Tĩnh Ương và Tiêu Hạ Dạ quả thực là danh tướng đương thời, sắc bén vô song, cho dù chúng mạnh mẽ đối phó, dù thắng cũng là thắng thảm.”

 

“Tuy nhiên, tổng thể bố trí phòng thủ của Đại Yến, tinh nhuệ của họ hầu như đều tập trung trướng Hứa Tĩnh Ương, Mạc Cốc phía Tây, Âm Hà Thành phía Đông, hai nơi binh lực tương đối yếu kém, các tướng giữ thành Lương Tả và Mã Thành cùng những khác, cũng hàng đầu.”

 

Nói đoạn, Tư Thiên Nguyệt nheo mắt: “Đã , chúng hà cớ gì tập trung tinh nhuệ nòng cốt của triều đình, mạnh mẽ tấn công Mạc Cốc, Âm Hà Thành hai nơi yếu kém , dốc sức tốc chiến tốc thắng!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-509-hua-tinh-uong-lan-nay-ta-se-khong-thua-nguoi.html.]

“Đồng thời, chỉ cần phái một chi thiên quân đủ kiên cường, lợi dụng địa hiểm Bạch Hầu Quan, vững vàng cầm chân đại quân chủ lực của Hứa Tĩnh Ương là .”

 

“Hứa Tĩnh Ương mạnh đến mấy, cũng thể phân ! Đợi quân công phá hai thành Đông Tây, liền thể hình thành thế gọng kìm tấn công nàng, hoặc cắt đứt đường về của nàng, hoặc bức nàng về cứu viện, đến lúc đó quyền chủ động sẽ trong tay !”

 

Cùng với lời nàng dứt, Tư Thiên Nguyệt dứt khoát nắm chặt tay. Như thể đại cục gọn trong tay.

 

Kế sách mới mẻ và táo bạo, khiến ít thần tử vốn quen với lối tư duy cũ chợt sáng mắt, khe khẽ bàn luận. Hoàng đế Bắc Lương trong mắt lóe lên một tia đồng tình, nhưng giọng điệu vẫn trầm cẩn trọng: “Nguyệt nhi kế khá khéo, nhưng Hứa Tĩnh Ương phi thường, dùng binh kết hợp kỳ chính, hư hư thực thực, nếu nàng phát giác ý đồ của quân , nhanh chóng phá Bạch Hầu Quan, thì ?”

 

Tư Thiên Nguyệt dường như liệu câu hỏi , đôi môi đỏ vẽ lên một nụ mỉm. “Phụ hoàng lo lắng cực kỳ đúng, để đảm bảo vạn vô nhất thất, tai mắt của chúng cài cắm trong quân Yến truyền mật báo về.”

 

“Vài ngày nữa, Hứa Tĩnh Ương và Tiêu Hạ Dạ sẽ đích dẫn tinh nhuệ, ý đồ dùng kế ‘dương đông kích tây’, công phá Bạch Hầu Quan, động thái của bọn họ trong tầm kiểm soát của , chúng thể bố trí .”

 

Nàng giọng điệu dứt khoát: “Bọn họ dương đông kích tây, chúng liền gậy ông đập lưng ông! Vừa lợi dụng thời cơ sự chú ý của bọn họ thu hút ở Bạch Hầu Quan, ngầm vượt Trần Thương, dùng tinh binh cường tướng cấp tốc tấn công hai thành Đông Tây! Đợi đến khi Hứa Tĩnh Ương phát giác, kịp cứu viện, tất sẽ lâm cảnh tiến thoái lưỡng nan!”

 

Nghe quả thật nội ứng truyền đến tình báo chính xác, hơn nữa kế hoạch chu đáo như , các thần tử vốn còn do dự nhất thời tự tin tăng vọt, nhao nhao phụ họa—

 

“Kế của Đại công chúa điện hạ vô cùng tuyệt diệu!”

 

“Chính xác! Bắc Lương tinh binh lương tướng lớp lớp, thất bại đây phần lớn do đại ý khinh địch, nếu đối đầu trực diện, từng bước cẩn trọng, chắc sẽ thua!”

 

“Điền Kỵ đua ngựa, tránh chỗ mạnh, đ.á.n.h chỗ yếu, quả thực là thượng sách!”

 

“Kính xin Bệ hạ quyết đoán!”

 

Hoàng đế Bắc Lương ánh mắt quét qua bản đồ, trầm ngâm một lát. Hứa Tĩnh Ương là mối lo lớn trong lòng ngài, uy h.i.ế.p của nàng vượt xa bất kỳ tướng Yến nào từng xâm phạm trong lịch sử. Kế hoạch của Tư Thiên Nguyệt thì tệ, tránh đối đầu trực diện với Hứa Tĩnh Ương, liền tăng thêm cơ hội thắng trận. Hơn nữa, bọn họ còn tin tức nội ứng bằng chứng, tính khả thi tăng mạnh. Ngài cuối cùng cũng chậm rãi gật đầu, trầm giọng : “Tốt. Cứ theo kế của Nguyệt nhi.”

 

Nói đoạn, ánh mắt Hoàng đế Bắc Lương chuyển sang mấy vị tướng lĩnh đang háo hức phía

 

“Truyền chỉ của trẫm, hạ lệnh Thạch Kiên, Thịnh Bạch, Đồ Trí Hùng dẫn tinh binh, chia hai đường Đông Tây, cấp tốc tấn công Mạc Cốc, Âm Hà Thành! Mặt khác phái Lãnh Qua dẫn binh, tăng viện Bạch Hầu Quan, chỉ cần cố thủ, tiếc bất cứ giá nào, cầm chân Hứa Tĩnh Ương cho trẫm!”

 

“Chúng thần lĩnh chỉ!” Chúng thần bước lĩnh mệnh.

 

Hoàng đế Bắc Lương chằm chằm bọn họ, cuối cùng dặn dò: “Hứa Tĩnh Ương là kỳ tài võ khúc, dù vạn chi sách, cũng thể chút nào khinh địch, trận chiến , liên quan đến quốc vận, chỉ thắng bại!”

 

“Tất phụ sự phó thác của Bệ hạ!”

 

Tư Thiên Nguyệt từ ngự thư phòng lui . Màn đêm sâu thẳm, sương lạnh bao phủ vầng trăng lưỡi liềm trời. Mông Tuy tới: “Đại công chúa, Hoàng thượng sắp xếp tướng soái tam kiệt trận, trận Bạch Hầu Quan, nhất định sẽ vô cùng t.h.ả.m liệt.”

 

Tư Thiên Nguyệt thờ ơ : “Từ xưa đ.á.n.h trận, nào ai chết? Chiến cục giằng co, nàng c.h.ế.t thì là vong.”

 

Thạch Kiên, Thịnh Bạch và Đồ Trí Hùng ba , xưng là tướng soái tam kiệt của Bắc Lương. Bọn họ dùng binh như thần, mỗi ưu thế riêng, và từng bại trận. Đồ Trí Hùng càng là dũng sĩ sức mạnh vô song. Tư Thiên Nguyệt nheo mắt: “Hứa Tĩnh Ương, bản cung , tái ngộ , nhất định sẽ thua ngươi.”

 

Nói đoạn, nàng nghiêng mắt căn dặn Mông Tuy: “Bảo của chúng cài cắm, bắt sống Hứa Tĩnh Ương, nếu nàng nguyện ý quy phục Bắc Lương, nhân tài như nhất định giữ cho bản cung.”

 

“Vâng.”

 

 

Loading...