Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 488: Ngươi cần gọi ta là Triệu Thúc Úy!
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:11:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Hi mấy ngày ăn uống gì, chỉ dựa chút nước và bánh khô để chống đói. Sau khi thương ở eo, nàng chỉ thể sấp, nếu chỉ khẽ cử động một chút cũng đau đến c.h.ế.t sống ! Ai cũng , nàng đắc tội với Vương gia, sắp xếp những việc vặt vãnh , cũng còn kẻ ngu ngốc nào như Trương Mậu tới gần nàng. Đến ngày thứ ba, Triệu Hi thực sự chịu nổi cơn đói nữa. Nàng chỉ thể tự chống đỡ bò dậy, vịn bàn, nương theo các lực đỡ khác , từng bước một dịch chuyển về phía cửa. Tuy nhiên, khi dùng sức, vết thương ở eo kéo căng, cơn đau nhức nhối chợt lan thẳng đến tứ chi! Nàng "phịch" một tiếng quỳ xuống, ngã nhào cửa, trực tiếp ngã văng khỏi gian phòng. Không chỉ ăn tuyết vụn, mà cơn đau còn khiến nàng suýt . Triệu Hi đất, dậy cũng còn chút sức lực, trong lòng nàng ngừng một mà nguyền rủa Uy Quốc Công và Hứa Tĩnh Ương. Cha con bọn họ đúng là khắc tinh của nàng! Cứ hễ gặp bọn họ, là chuyện lành gì. Nghĩ đến việc từ một tướng quân thể thống lĩnh binh mã, sa sút đến mức độ , tiếng của Triệu Hi ban đầu còn kìm nén, đó càng trở nên bi thương hơn.
Ngay lúc , một giọng trong trẻo truyền đến: "Ngươi chứ?" Triệu Hi nâng đôi mắt đẫm lệ lên, trong tầm mờ ảo, nàng thấy một khuôn mặt gầy gò vàng vọt. Duy chỉ đôi mắt là sáng ngời thần. Triệu Hi nghẹn ngào một chốc: "Ngươi là ai?" Hướng Dương vươn tay, hết đỡ nàng dậy. "Ta là cô nương Đại tướng quân cứu về, tên Hướng Dương." Triệu Hi liếc nàng một cách kỳ quái. Hóa là cô nương mà Hứa Tĩnh Ương mang về khi g.i.ế.c Hồ Quyết Minh, chỉ từng thoáng qua từ xa, cho nên hai vốn quen . Hướng Dương là ngoài, nhưng Hứa Tĩnh Ương cho phép ở trong quân doanh, một chức bút quan. Nói cho thì là tìm một việc gì đó cho nàng . Vừa nghĩ đến việc Hứa Tĩnh Ương đối với một cô thôn nữ như mà cũng rộng rãi, khắp nơi gây khó dễ cho , Triệu Hi liền hất mạnh tay Hướng Dương . "Ta cần ngươi quản." Nàng sẽ chấp nhận thiện ý từ bên Hứa Tĩnh Ương. Hứa Tĩnh Ương ghen tị với võ công và học thức của nàng, hại nàng đến mức còn bằng một hạt bụi! Hướng Dương thấy nàng vịn tường, khập khiễng, nhịn : "Ngươi thật sự cần giúp đỡ ? Ta thấy vết thương của ngươi nhẹ, ngươi cũng là nữ binh thương khi đ.á.n.h trận từ doanh trại của Tĩnh Ương tỷ tỷ ?" Triệu Hi khẽ khựng , đầu Hướng Dương, trong gió tuyết, ánh mắt của Triệu Hi chút âm trầm. "Ngươi dò hỏi rõ ràng như để gì? Chẳng lẽ , ngươi liền thể giúp ?" "Ta thể chứ," Hướng Dương giờ đây chỉ mong chút việc gì đó cho Hứa Tĩnh Ương, "Ngươi cần giúp gì, cứ cho ." Triệu Hi bĩu môi, nghĩ bụng, đây là chính ngươi tự nhiệt tình tiến đến đó thôi. "Ta đói , ăn gì đó." "Chỗ bánh khô, đây, đỡ ngươi nhà ." Hướng Dương nhiệt tình khoác lấy cánh tay nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-488-nguoi-can-goi-ta-la-trieu-thuc-uy.html.]
Triệu Hi trong nhà, Hướng Dương liền chia phần lương khô của cho nàng. Thấy Triệu Hi ăn như hổ đói, Hướng Dương chút kinh ngạc. Triệu Hi liếc nàng một cái, lau mép: "Ta bình thường như , nhưng trong quân doanh, nữ tử câu nệ tiểu tiết cũng là chuyện bình thường." Hướng Dương vội vàng gật đầu: "Ta hiểu, các vị đều là nữ trung hào kiệt, vị tỷ tỷ xưng hô thế nào?" "Bọn họ đều gọi là Triệu Túc Úy, ngươi còn xứng gọi là tỷ tỷ, trong quân doanh quy củ của quân doanh." "Xin ..." Hướng Dương vội vàng nhận , "Khang tỷ tỷ bảo gọi như , sẽ chú ý." Khi nàng gọi Hứa Tĩnh Ương là tỷ tỷ, Hứa Tĩnh Ương là , Hướng Dương cứ tưởng, đều thể chấp nhận. Triệu Hi : "Đại tướng quân chỉ miệng là chú trọng quy củ, nhưng thực chất nếu ngươi mạo phạm, nàng so đo, nhưng những bên cạnh nàng sẽ âm thầm tính toán. Ta nể mặt ngươi cho lương khô, mới cho ngươi ." Hướng Dương thầm kinh ngạc, vẻ mặt ngây thơ : "Các vị tỷ tỷ bên cạnh Đại tướng quân, đều dễ chung sống." Triệu Hi lạnh lùng , liếc xéo nàng một cái: "Vậy thì ngươi cứ coi như lắm lời, lời trung thì nghịch nhĩ, ngươi thì thôi!" "Triệu Túc Úy, cái ý đó..." Hướng Dương gì với nàng, chỉ đành dậy, "Ngài nghỉ ngơi cho , cho ngựa ăn." Triệu Hi thấy nàng thật sự , mặt ngoài giữ , thực chất ôm bụng, âm thầm kêu đau một tiếng. Hướng Dương đến cửa thì đầu , thấy nàng như , khỏi : "Ngày mai đến thăm ngươi, đến lúc đó còn mang lương khô cho ngươi." "Không cần!" Triệu Hi lạnh nhạt từ chối, "Ta phạm mặt Đại tướng quân, bọn họ đều thèm quản , ngươi cũng cần quản sống c.h.ế.t của ." Hướng Dương lập tức bênh vực Hứa Tĩnh Ương : "Đại tướng quân như , nàng chắc chắn chỉ vì quá bận nên quên mất, ở trong quân doanh giúp gì nhiều, đưa cho ngươi chút lương khô, thì vấn đề gì." Triệu Hi : "Bọn họ nếu , nhất định sẽ cho ngươi đến." Hướng Dương hiểu , vị Triệu Túc Úy mắt , phần lớn là xảy chuyện vui với bên cạnh Đại tướng quân. Ánh mắt Hướng Dương sáng ngời thuần khiết: "Ta chỉ đến đưa đồ ăn cho ngươi, sẽ cho khác ." Nói , nàng xoay vội vã rời . Triệu Hi chằm chằm bóng lưng nàng, một tiếng lạnh khẩy vang lên. Những bên cạnh Hứa Tĩnh Ương, đều cách vẻ như .
Trong Trường Tùy Thành. Bồ Nguyên gọi Triệu Yến đến. "Đã ba bốn ngày trôi qua, đến nay vẫn tin tức của Thần Sách?" "Ta phái tìm kiếm, thấy dấu vết của bọn họ. Người của cũng đến nơi xảy tuyết lở, phát hiện ít vật tư bỏ , chắc hẳn, bọn họ đều chết, cho dù chết, cũng đóng băng đường !" Băng tuyết ngập trời, chuyện đùa. Hai ngày tuyết rơi liên tục, tuyết đường càng dày hơn, Hứa Tĩnh Ương và những khác sống sót mà vật tư hỗ trợ, càng khó khăn hơn gấp bội. Bồ Nguyên vốn là cẩn trọng, ông sa bàn trầm ngâm một lát. "Triệu Đốc quân, ngươi dẫn một đội , đến gần Khát Sa Trấn thăm dò một phen, nếu Thần Sách và những khác về, đó chính là thời cơ để chúng tấn công." "Ta ?" Giọng khàn đục khó của Triệu Yến thoát từ mặt nạ, mang theo vẻ bất mãn mơ hồ, "Bồ tướng quân, Hoàng thượng sắp xếp thuộc hạ đến giúp đỡ, để ngài dùng thám tử ." Hắn vì Bồ Nguyên sắp xếp đích dò la tin tức Khát Sa Trấn. Bởi vì, Bồ Nguyên quá thận trọng, mà Triệu Yến là Đại Yến, Bồ Nguyên lo lắng Triệu Yến sẽ liên kết với Yến dụ ông xuất binh, đợi đến khi tóm gọn ông một mẻ. Bồ Nguyên nghiêm nghị một cái. "Triệu Đốc quân, vài lời, bản tướng khó , Hoàng thượng tin tưởng ngươi, để ngươi phò tá Bắc Uy Vương phụ tử công phá đất Yến, nhưng ngươi những giúp bọn họ, còn khiến Bắc Uy Vương đứt một cánh tay, giờ đây Thế tử Tư Phùng Thời trọng thương hôn mê, chúng liên tiếp mất hai thành, nay Thần Sách dẫn binh đ.á.n.h đến tận địa giới Ô Tôn, Hoàng thượng vô cùng bất mãn với biểu hiện của ngươi, bản tướng cho ngươi cơ hội , là để ngươi thể hiện." Triệu Yến đến đây, mày nhíu chặt. Hắn đột ngột rút bảo đao bên hông , "xoẹt" một tiếng, c.h.é.m đứt cây nến bên cạnh. Bồ Nguyên lạnh mặt : "Ngươi đây là ý gì?" Triệu Yến lạnh lùng : "Ta hận thể cho tất cả Yến c.h.ế.t đất chôn! tướng quân nghi ngờ lòng trung thành của với Bắc Lương, sẽ một chuyến, chỉ là , sẽ gánh vác trách nhiệm thống soái bất lợi của các ngươi ." Triệu Yến xoay , mạnh mẽ vén rèm rời .
Mèo Dịch Truyện