Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 479: Lập Uy! Nữ Tướng Chấn Nhiếp Tam Quân

Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:11:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gió lạnh cuốn theo tuyết bụi, lướt qua Điểm Tướng Đài đầy sát khí. Dù là ban ngày, nhưng sắc trời âm u như chiều tối, những đám mây xám chì thấp lè tè đè nặng lên các doanh trại nối dài. Hàng vạn tướng sĩ đen nghịt giữa gió tuyết, thở trắng xóa thoát tan biến trong làn sương mù.

 

Trên Điểm Tướng Đài, Hứa Tĩnh Ương khoác bộ giáp bạc, bên ngoài là áo choàng màu mực, lớp lót đỏ thẫm bay phất phơ trong gió. Ánh mắt sắc lạnh của Hứa Tĩnh Ương quét qua trường.

 

“Các của Biên Quan Quân,” giọng nàng thanh lãnh, át cả tiếng gió, rõ ràng truyền tai mỗi sĩ , “ngày đại thắng, thu hoạch nhiều, bản tướng từng , công ắt thưởng! Do đó dùng vàng bạc châu báu, lương thực bột mì do Bắc Lương để , ban thưởng cho các Dinh Tải Trọng Biên Quan Quân, đền đáp công lao vất vả của các ngươi bất chấp gió tuyết, vận chuyển quân tư.”

 

Nàng ngừng , đài các sĩ Biên Quan Quân khẽ xôn xao.

 

Giọng Hứa Tĩnh Ương đột nhiên trầm xuống: “Thế nhưng, bản tướng tin, ban thưởng , khi phân phát, oán hận ngập trời! Lại kẻ cố ý giấu riêng, phân chia công bằng, giữ bộ vàng bạc vật phẩm cho bản .”

 

Dưới đài lập tức xôn xao, tiếng rì rầm vang lên, đặc biệt là trong đội ngũ Biên Quan Quân. Nhiều sĩ vô thức , mặt hiện rõ sự phẫn uất “quả nhiên là ”.

 

“Trương Mậu!” Hứa Tĩnh Ương lạnh giọng điểm danh.

 

Trương Mậu giật , sắc mặt tái nhanh chóng bước từ phía các tướng lĩnh Biên Quan Quân, quỳ một gối đài: “Tiểu nhân mặt!”

 

“Bản tướng lệnh ngươi phân phát ban thưởng, nhưng trong quân nhiều lời oán thán, đều ngươi tham ô tư lợi, giấu hết vàng bạc bột mì . Ngươi đáng tội gì?”

 

Mèo Dịch Truyện

Hứa Tĩnh Ương cúi mắt , gió tuyết thổi lạnh lẽo, ánh mắt nàng đầy áp lực. Trương Mậu trán lấm tấm mồ hôi, ánh mắt chớp động.

 

“Khải… khải Đại tướng quân! Tuyệt đối chuyện ! Vật phẩm ban thưởng quá nhiều, còn phân phát hết, vài nhận thứ nhất, nên mới oán khí.”

 

“Tiểu nhân đang chuẩn hôm nay tiếp tục phân phát, nhất định sẽ các hài lòng!” Hắn cố gắng nặn một nụ , nhưng cứng ngắc vô cùng.

 

Dưới đài trong Biên Quan Quân, Lữ Túc ở hàng đầu tức đến đỏ mặt, nắm chặt quyền.

 

Hứa Tĩnh Ương mặt biểu cảm, ánh mắt lạnh lùng chằm chằm Trương Mậu: “Ồ? Thì , khác vu oan ngươi .”

 

lúc , Lữ Túc kìm nữa, đột nhiên bước một bước. Hắn lớn tiếng hô: “Đại tướng quân! Ngài vì hỏi , khi vận chuyển quân tư, vì móc sắt tự nhiên đứt gãy? Vì củi đốt lò sưởi ẩm ướt dùng ? Đó mới là chuyện thực sự lung lay quân tâm, gây hại cho đại quân!”

 

Lời , cả trường đều kinh ngạc! Ngay cả trong hàng ngũ Phá Lỗ Quân và Thần Sách Quân cũng vang lên tiếng hít . Hủy hoại quân tư, đây là trọng tội đủ để c.h.é.m đầu trong bất kỳ quân đội nào! Bởi vì, điều chiến trường thể cướp sinh mạng!

 

Trương Mậu đột nhiên đầu, mắt rực lửa trừng Lữ Túc: “Lữ Túc! Ngươi đừng phun m.á.u vu oan! Trước mặt Đại tướng quân, thể để ngươi ăn hàm hồ! Còn mau lui xuống!” Giọng mang theo sự hoảng sợ rõ ràng.

 

Hứa Tĩnh Ương ánh mắt sắc lạnh: “Hắn ăn hàm hồ , bản tướng tự quyết đoán, Trương Mậu, bản tướng bây giờ hỏi ngươi, chuyện Lữ Túc , rốt cuộc ngươi ?”

 

Trương Mậu đôi mắt đen sâu thấy đáy của nàng chằm chằm, trong lòng vô cùng chột , bắp chân run rẩy. “Tuyệt đối chuyện ! Đại tướng quân minh xét! Móc sắt là do hao mòn mà , củi là do gió tuyết ướt, tuyết hôm đó lớn như , liên quan gì đến tiểu nhân… Là Lữ Túc hài lòng với việc phân phát ban thưởng, nên ác ý vu khống tiểu nhân! Xin Đại tướng quân chủ cho tiểu nhân!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-479-lap-uy-nu-tuong-chan-nhiep-tam-quan.html.]

 

Hắn quỳ xuống, dập đầu thùm thụp.

 

“Vu khống?” Lữ Túc tức đến run rẩy , đột nhiên đầu, quát đội ngũ Dinh Tải Trọng Biên Quan Quân: “Huynh ! Đến lúc , các ngươi còn giấu giếm cho ? Khi đó chính miệng , Đại tướng quân chỉ để chúng Biên Quan Quân cái việc vận chuyển quân tư khổ cực nhất, công lao bộ thuộc về Thần Sách Quân! Là xúi giục chúng , gây chút phiền phức cho Đại tướng quân, để nàng rằng Biên Quan Quân chúng thì ! Móc sắt là tự tay mài! Tuyết là hắt củi! Các ngươi , !”

 

Hiện trường vang lên một loạt tiếng hít thở dốc. Ngay đó, trong Dinh Tải Trọng của Biên Quan Quân, bảy tám tướng sĩ chậm rãi bước . Đều là những tướng sĩ hôm đó cùng Trương Mậu vận chuyển quân tư. Chỉ thấy họ cúi đầu, dám ánh mắt như ăn tươi nuốt sống của Trương Mậu, cũng dám ánh mắt lạnh như băng của Hứa Tĩnh Ương đài, chỉ là gật đầu với .

 

“Trương Mậu quả thật như …”

 

“Tiểu nhân thấy mài dây thừng cỏ, còn cảnh cáo chúng tiểu nhân, nếu thì sẽ cho chúng tiểu nhân tay.”

 

Giọng Hứa Tĩnh Ương chậm rãi và thanh thoát: “Bằng chứng xác thực, nhân chứng đều mặt, Trương Mậu, xem ngươi cần chối cãi nữa .”

 

Trương Mậu mặt còn chút máu, mềm nhũn rạp đất. Hắn đột ngột ngẩng đầu, đối mặt với đôi mắt dường như thể thấu rõ thứ của Hứa Tĩnh Ương. Trong đó sự kinh ngạc, chỉ vẻ hiểu rõ và lạnh lẽo đến tận xương tủy.

 

Hắn chợt hiểu ! Từ lúc ban thưởng giao cho , đây là một cái bẫy! Một cái bẫy chờ nhảy , chờ tự rước lấy diệt vong! Hứa Tĩnh Ương thậm chí thể sớm nắm chứng cứ, nhưng nàng cố tình giấu , cố ý cho cơ hội tham ô, cố ý kích hóa mâu thuẫn. Chính là vì khoảnh khắc , vì mặt ba quân, để vấn đề nội bộ của Biên Quan Quân tự bại lộ, để nàng thể đường đường chính chính mà lập uy!

 

Hứa Tĩnh Ương đẩy , biến thành con gà g.i.ế.c để dọa khỉ!

 

“Đại tướng quân! Đại tướng quân tha mạng!” Trương Mậu còn giữ thể diện nào, lăn lê bò toài vài bước về phía , nước mắt tèm lem: “Tiểu nhân ! Tiểu nhân chỉ nhất thời hồ đồ!”

 

“Tiểu nhân tưởng rằng Đại tướng quân ngài chỉ tin Thần Sách Quân, coi thường Biên Quan Quân chúng tiểu nhân, trong lòng oán khí nên mới chuyện sai trái! Tiểu nhân Đại tướng quân ngài thật lòng thưởng phạt phân minh! Cầu Đại tướng quân niệm tình tiểu nhân cũng từng công lao, tha cho tiểu nhân một mạng !”

 

Hắn gào , dập đầu thình thịch.

 

Hứa Tĩnh Ương từ cao xuống , ánh mắt hề lay động, chỉ một mảnh thờ ơ lạnh lẽo. “Làm hỏng quân tư, chậm trễ quân cơ, đây là tội thứ nhất; bớt xén ban thưởng, tham ô tư lợi, đây là tội thứ hai; kích động đồng bào, gây chia rẽ ly gián, đây là tội thứ ba. Trương Mậu, mỗi một tội ngươi phạm , đều đủ để c.h.é.m đầu ngay lập tức .”

 

Nàng mỗi một câu, sắc mặt Trương Mậu tái nhợt thêm một phần, cuối cùng mềm nhũn như bùn.

 

Hứa Tĩnh Ương nữa, sang đối mặt với hàng vạn tướng sĩ đen nghịt đài. “Các của Biên Quan Quân, các ngươi tự xem, kẻ tham ô hủ bại suýt chút nữa khiến đại quân lâm nguy nan , nên xử lý thế nào?”

 

Biên Quan Quân lập tức giơ nắm đ.ấ.m lên, phát tiếng gầm thét như núi đổ biển gầm – “Giết !” “Quân pháp xử lý! Tuyệt đối tha!”

 

Lúc , sự căm ghét của họ đối với Trương Mậu, vượt xa những oán giận nhỏ nhặt đó đối với Hứa Tĩnh Ương.

 

Hứa Tĩnh Ương giơ tay lên, trường lập tức trở tĩnh lặng như tờ. Ánh mắt tất cả đều đổ dồn về phía nàng, chờ đợi sự phán quyết của nàng.

 

 

Loading...