Cả Gia Đình Trung Lương Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Cứu Cả Nhà - Chương 441: Giúp ta lấy hộp ra
Cập nhật lúc: 2025-09-03 11:16:09
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ý gì đây?
Hắc Giáp Quân chẳng chỉ còn hai ngàn ?
Nhìn những Hắc Giáp Vệ xuất hiện dày đặc, Hoắc Tĩnh Nhã hiểu .
Căn bản bốn ngàn Hắc Giáp Quân.
Lão yêu bà giấu giếm binh lực!
“Ngươi dám tự ý mở rộng quân đội!”
“ , bổn cung là phụng chỉ mở rộng quân đội!”
Đại Trưởng công chúa Hoắc Tĩnh Nhã như một chết, ánh mắt lạnh lẽo vô tình, nhẹ nhàng lệnh một tiếng:
“Giết tha!”
Bên ngoài thành, hết vòng đến vòng khác của những trận huyết chiến.
Quân triều đình cuối cùng Hoắc Gia Quân liên thủ với Cố Trung và Tào Dần tiêu diệt .
đội quân tinh nhuệ cũng khiến bọn họ trả một cái giá thảm khốc.
Chủ soái Thiệu Thanh trận vong.
Không kịp nghỉ ngơi chỉnh đốn, bọn họ tiếp tục phát động tấn công cửa thành.
Cửa thành mở.
Con đường vắng tanh, một cái thấy tận cùng.
Tất cả đều đang chờ đợi Tang Ninh hạ lệnh.
Tang Ninh chần chừ.
Viêm Hổ truyền tin tức nào về.
Quân đội của Tĩnh Nhã cũng ai trở về.
Tang Ninh bất chấp tất cả xông tìm kiếm Hoắc Tĩnh Nhã.
mà... nàng một .
Còn mạng sống của mười mấy vạn tướng sĩ!
“Thuộc hạ để dò la tin tức, xin chủ mẫu chấp thuận.”
Phùng Đại Lực dính đầy m.á.u bẩn, quỳ một gối mặt Tang Ninh.
Tang Ninh cứu Hoắc Tĩnh Nhã.
Hắn cũng tình hình trong thành đúng.
Bởi ý trong lời , là một một ngựa , dẫn theo ai.
“Đại Lực...”
“Chủ mẫu, thuộc hạ sẽ dùng tốc độ nhanh nhất, truyền tin tức .”
Phùng Đại Lực hạ quyết tâm, đợi Tang Ninh thêm gì, dậy, chạy về phía trong thành.
“Lực ca!”
“Lực ca!”
Sau vài tiếng gọi gấp gáp, vài cũng quỳ xuống mặt Tang Ninh.
“Đi , phân tán hành động, lấy việc dò la tin tức trọng! Tất cả đều bình an trở về!” Tang Ninh nghẹn ngào.
“Vâng, chủ mẫu!”
Đây sẽ là trận chiến quyết định, cuối cùng.
Biết , trăm trận nguy.
Nội tình của bọn họ, Đại Trưởng công chúa nắm rõ, nhưng nội tình của kẻ địch, bọn họ gì.
Chỉ dựa phỏng đoán, nàng tuyệt đối chỉ chút binh lực hiển lộ .
Những khoản tiền bẩn đó, rốt cuộc dùng ?
“Thiệu Tướng quân di thể, thu liễm xong ?” Tang Ninh hỏi Bùi Minh An.
“Chủ mẫu cứ yên tâm, nhập quan .”
“Tùng Thần ?”
“Đã một trận, tiểu công tử và Niệm Tích tiểu thư đang ở bên cạnh, vẫn .”
“Ngươi an ủi các tướng sĩ một chút, bây giờ, thực sự chuyện.”
Bùi Minh An hiểu.
Mặc dù thắng trận, nhưng quá nhiều hy sinh, trong thành tình hình còn rõ ràng, sĩ khí vô cùng thấp.
Hắn dù bi thống đến mấy, cũng cố gắng vực dậy tinh thần, động viên một chút.
Bùi Minh An đang phía phát biểu, một nửa thì thấy Thiệu Tùng Thần, mặc một bộ khôi giáp rộng, bước lên phía .
“Bùi Quân sư, tử thừa phụ nghiệp, chính là một thành viên của Hoắc Gia Quân.”
Thiệu Tùng Thần dường như trưởng thành chỉ trong chớp mắt.
Không từ lúc nào, cũng cao lớn hơn.
Đã cao đến mũi của Bùi Minh An.
Đôi mắt vẫn còn sưng húp, nhưng lộ sự kiên cường chịu thua.
“Hảo hài tử.”
Bùi Minh An "tử thừa phụ nghiệp" dùng như .
nghĩ thì dường như cũng tìm sai.
Tang Ninh bước tới, vỗ mạnh vai Thiệu Tùng Thần.
“Tốt! Hổ phụ vô khuyển tử, Thiệu Tùng Thần, cha ngươi sẽ tự hào về ngươi!”
Chiến tranh cuối cùng sẽ kết thúc, ánh rạng đông của thắng lợi đang ở phía .
Lửa ấm truyền thừa, kế tục, những bọn họ lẽ trải qua khổ nạn, nhưng hậu bối, nhất định sẽ tắm trong ánh dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-gia-dinh-trung-luong-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-cuu-ca-nha/chuong-441-giup-ta-lay-hop-ra.html.]
Tang Ninh chỉnh mũ giáp cho Thiệu Tùng Thần, ánh mắt bùng lên tinh thần.
nàng vẫn bố trí thêm một vài hộ vệ cho tiểu tử .
Đây là nhi tử duy nhất của Thiệu Tướng quân.
Sau , là để kế thừa công huân.
Hoa gia. Ngoài Ngọc Phúc Viện.
Hết đợt đến đợt khác tiếng đao kiếm vang lên, nhưng vẫn ai thể xông .
Những Hắc Giáp Vệ ở đây, mỗi đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Hoa Bất Ngôn leo lên thư các tầng ba.
Mở cửa sổ, y thấy t.h.i t.h.ể ngổn ngang la liệt bên ngoài.
Đó là tư binh của phụ vương y.
Phụ vương y vẫn đến cứu y.
“Tiểu Ngữ, phụ vương vì nhất định cứu ?”
“Quận Vương, Quận Vương y đành lòng để ngài vui.”
“Không đúng. Chết nhiều như , sẽ càng vui.
Bên ngoài rốt cuộc xảy chuyện gì?
Chẳng lẽ tin tức đưa ngoài?”
Hoa Bất Ngôn lẩm bẩm một .
Rất nhanh, bên ngoài đến.
Là nhị thúc, tam thúc, tứ thúc của y.
“Tránh , gặp Hoa Bất Ngôn cái tiểu tạp chủng !”
“Dám bất kính với Thế tử?” Hắc Giáp Vệ rút đao , chút khách khí chỉ .
Hoa nhị thúc vẫn nhận nguy hiểm.
“Cái gì Thế tử! Thế tử chó má! Yến Chi Nam căn bản huyết mạch hoàng thất! Nàng một cái thứ rõ lai lịch khống chế Hoa gia lâu như , dựa cái gì?
Phụ cũng nàng hãm hại, Hoa gia thật sự là xui xẻo tám đời, rước về một độc phụ như !”
Ngoại trừ Hoa Quận Vương, những Hoa gia khác, đều do Đại Trưởng công chúa sinh .
Cho nên Hoa nhị thúc tận tình mắng chửi.
Gà Mái Leo Núi
“Các ngươi Hắc Giáp Quân còn mau bỏ tối theo sáng, bảo Hoa Bất Ngôn cũng giao hai ngàn , nếu , nhất định sẽ liên hợp triều thần...”
“Xoẹt——” Hàn quang chợt lóe.
Hoa nhị thúc ôm cổ ngã xuống.
Những còn sợ đến tái mặt.
Một hàng Hắc Giáp Vệ đặt đao lên cổ bọn họ.
“Dừng tay!” Hoa Quận Vương chạy tới.
“Đại ca, chúng sai , cứu chúng với!”
“Quận Vương, bọn họ hãm hại Thế tử!” Lục Tốn lạnh lùng .
“Đại ca, chúng , chỉ là đòi Hắc Giáp Quân về thôi.”
“Cút!” Hoa Quận Vương mỗi một cước đá bay bọn họ .
Rồi lệnh cho Lục Tốn: “Tránh , bổn vương !”
“Quận Vương, xin , lệnh của Đại Trưởng công chúa, bây giờ ai cũng thể !”
“Vậy thì ngươi cứ g.i.ế.c luôn bổn vương !”
Hoa Quận Vương mạnh mẽ xông trong.
nhanh Lục Tốn trói chặt.
“Lục Tốn! Ngươi đây là ép c.h.ế.t con , ngươi xem Lão thái quân tha cho ngươi !
Lục Tốn ngươi cái đồ chó má! Mau thả !
Yến Chi Nam! Yến Chi Nam ngươi vì chịu thả con !”
Quận Vương suy sụp lớn.
Hoa Bất Ngôn từng thấy phụ vương ôn hòa của thành bộ dạng .
Cũng đầu tiên chứng kiến sự bất kính của y đối với tổ mẫu.
Y , xảy chuyện lớn .
Nhớ lúc phụ vương rời , y trả lời câu hỏi mà hỏi đó: Ngôn nhi, nếu là con, cô nương con yêu thích tổ mẫu con giết, con sẽ thế nào?
Y : Có lẽ sẽ quyết tuyệt hơn những gì phụ vương .
Nghĩ đến đây, Hoa Bất Ngôn loạng choạng.
“Chủ tử...” Tiểu Ngữ lo lắng đỡ y.
“Tiểu Ngữ, ngươi thể vì một chuyện ?”
“Đương nhiên thể, chủ tử bảo Tiểu Ngữ gì cũng .”
Dù là y chết.
Hoa Bất Ngôn, sẽ để Tiểu Ngữ chết.
Chỉ là để một việc nhỏ nhặt đáng kể.
“Trước đây bên bờ sông nhỏ thường đến, gốc liễu thứ ba, chôn một cái hộp, ngươi hãy lấy nó , bên trong một phong thư, ngươi theo những điều đó.”
“ chủ tử, nô tài bây giờ cũng ngoài .”
“Không , khi nào thể ngoài , ngươi hãy lấy.”
Tiểu Ngữ gật đầu mạnh, lời.
Hoa Bất Ngôn liền xuống thư các, y gọi Lục Tốn .