Tô Tiêu Thất tháo trang điểm, thay quần áo.
Mở cửa, mềm nhũn dựa vào cửa.
Nũng nịu: “Bắc Hành.”
Đại Hắc: Phàm là Chiến Bắc Hành nhìn thấy một màn vừa rồi, kính lọc của anh cũng vỡ đầy đất.
Chiến Bắc Hành cất bước đi tới, ôm lấy Tô Tiêu Thất. “Sắc mặt em kém như vậy? Mất không ít tinh lực.”
“Ngủ một lát trước đi, anh nấu cơm cho em ăn.”
Tô Tiêu Thất ngọt ngào cười cười.
‘Ừm. Em muốn ăn trứng hấp.”
“Được.”
“Nói với anh hai, gọi điện thoại cho đồn công an Mật Vân Chu Tập, mấy người gọi Lôi Điện đến kia là người của nước X quốc.” Tô Tiêu Thất ngáp một cái, nhắm mắt lại.
Chiến Dân Hoàng cũng ở trong đó, ông ta còn g.i.ế.c một người.
Cô sợ những người đó cho rằng người c.h.ế.t là bị sét đánh chết.
“Được.”
Thanh âm Chiến Bắc Hành rất bình tĩnh, không thấy một tia cảm xúc.
Anh ôm Tô Tiêu Thất trở về phòng.
Lấy chăn đắp lại, đặt một nụ hôn lên trán cô.
“Ngủ trước đi, còn lại giao cho anh.”
Nói xong, Chiến Bắc Hành đứng dậy kéo rèm cửa sổ.
Anh đi ra khỏi phòng ngủ, đóng cửa phòng lại.
“Anh hai. Xem ra Chiến Dân Hoàng và Chiến Bắc Chu vẫn chưa từ bỏ việc này.” Chiến Bắc Hành cau mày “Em thấy anh gọi điện thoại trước, bảo người của đồn công an Chu Tập áp giải mấy người bọn họ tới đây.”
“Kiều Chấn Đông đi hỗ trợ.”
Liên quan đến nước X, phải điều động người của bộ phận an ninh.
“Được.”
Chiến Bắc Đình đáp ứng một tiếng: “Anh đi gọi điện thoại.”
Ánh mắt Từ Tứ Hải tối sầm lại: “Đội trưởng, cần em làm gì?”
“Cậu đến cung tiêu xã mua ít thức ăn trước đi.”
‘Chờ bọn Chiến Dân Hoàng tới đây rồi nói, tôi cũng đi gọi điện thoại báo cáo công tác.”
Mấy người chia nhau làm việc.
Chu Nguyệt ở lại.
Cô ấy lấy một tấm chăn, nằm trên ghế nằm nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-647.html.]
Chiến Bắc Hành và Chiến Bắc Đình hai người rất nhanh trở về.
Cả hai bận rộn trong bếp.
Đợi đến khi cơm tối xong, Chiến Bắc Thịnh và Chiến Bắc Sanh, Chiến Bắc Diệu anh em ba người lại đây.
Năm anh em nhà họ Chiến tụ tập lại.
Từ Tứ Hải và Kiều Chấn Đông lặng lẽ liếc nhau.
“Đội trưởng, chúng tôi chuẩn bị chút đồ ăn đến nhà tôi ăn đi.” Kiều Chấn Đông tốc độ rất nhanh, cầm hai cái hộp cơm trộn cơm cùng bánh bao.
“Không cần.”
Từ Tứ Hải hạ giọng.
“Đội trưởng, khí thế anh em nhà cái anh quá mạnh. Em sợ......”
Chiến Bắc Hành: “......”
Kiều Chấn Đông vô cùng đồng ý, không thấy mặt ba vị sau đó đầy vẻ ăn thịt người.
Mặc dù là ăn người khác.
Nhưng khí tràng quá mạnh, sợ bị liên lụy.
Hai người múc thịt kho tàu, trứng chiên hành tây, cải trắng xào giá đỗ.
Bưng hộp cơm, thái độ rất khiêm tốn cùng mọi người chào hỏi. Giống như là phía sau có người đuổi theo, nhanh chóng chạy vào trong sân.
Lanh lẹ trèo tường, trèo tường vào trong nhà Kiều Chấn Đông.
Chiến Bắc Diệu nhíu mày.
“Hai tên này là thói quen leo tường, cửa ở bên cạnh, cũng không đi cửa chính?” Kiều Chấn Đông trèo qua tường: “.....”
Anh ta đều là trèo tường......
Chiến Bắc Hành đi vào phòng, đánh thức Tô Tiêu Thất.
Người một nhà ngồi ăn cùng nhau.
Chiến Bắc Thịnh buông đũa trong tay xuống, vẻ mặt phẫn nộ. “Tiêu Thất, Chiến Dân Hoàng ở cùng một chỗ với những người Tây Nam?”
“Ừm. Nghe bọn họ nhắc tới nước X.”
Tô Tiêu Thất gật đầu.
“Lần trước ông ta còn không biết xấu hổ mắng mỏ người khác có dụng tâm kín đáo, em thấy chính ông ta mới thật là xấu xa.”
Chiến Bắc Sanh ngẩng đầu: “Có nỗi khổ gì không?”
Chiến Bắc Thịnh hừ lạnh:
“Nỗi khổ gì, cũng không thể phản quốc.”
“Từ nhỏ đã sống tốt hơn dân chúng bình thường. Sao có thể trở nên xấu như vậy? Thì ra hạt giống trong xương đã xấu, có thể kết trái tốt?”
Lửa giận của Chiến Bắc Thịnh đã đạt tới đỉnh điểm.
Đều nói một bút viết không ra hai chữ chiến.