Tô Tiêu Thất im lặng liếc mắt, sư phụ của người khác thật sự có năng lực.
Sư phụ của cô chính là cản trở.
Không có năng lực hỗ trợ, còn phải bức bach cằn nhằn bêu xấu.
Trong ý thức cô điên cuồng mắng lão quỷ mười tám câu không lặp lại.
Lão quỷ:...?
Lại một ngày bị nghịch đồ ghét bỏ.
Tô Tiêu Thất tự có thủ thuật che mắt không cho lão Vương Bát nhận ra hồn phách của cô.
Lão Vương Bát lén lút ngắm một hồi lâu.
Không có gì khác thường.
Trong tay ông ta đang bận rộn, bước chân càng lúc càng nhanh.
Một bộ trận pháp đi hết.
Thanh kiếm gỗ đào trong tay ông ta chỉ về phía một dãy tượng nhỏ trên bàn.
Tô Tiểu Thất: “......”
Không thể nhịn.
Làm Chiến Bắc Hành xấu như vậy, lại còn xấu hơn những người khác.
Bụng tròn vo, so với bụng gấu còn tròn hơn.
Tô Tiêu Thất hai tay kết ấn bấm quyết.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận, giống như cá nóc.
Lão Vương Bát nhận thấy trận pháp tựa hồ bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ ngăn chặn, trong miệng ông ta lẩm bẩm.
Đột nhiên......
Hét lớn một tiếng:
“Lạy chân thần, xin ban cho con sức mạnh vô tận.”
“Con nguyện ý dùng thân thể linh hồn của bọn họ làm tế, để cho bọn họ đời đời kiếp kiếp làm nô bộc của Chân Thần.”
Một cỗ hắc khí cường hãn ùn ùn kéo tới.
Tô Tiêu Thất liên tiếp ba chữ “Đậu má”.
Lão quỷ sư phụ.
Đến rồi.
Một đạo tinh quang hưu thoáng cái đã tới trước mặt.
Xung lực mười phần.
Đối với khí đen...... Làm đi.
……
Phanh khẩn cấp nửa đường.
“Đồ đệ ngoan, sư phụ chịu không nổi. Gần đây thức ăn không tốt, khí lực không đủ lớn.” Lão quỷ cấp bách phun hương thơm vào miệng khí đen.
Mắng quá độc ác.
Khí đen phân ra một nửa lực lượng công kích lão quỷ.
Tô Tiêu Thất cười hì hì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-644.html.]
Lần thứ hai bấm quyết, hướng về phía trận pháp của lão vương bát lẩm bẩm.
Từng đóa tinh quang rơi vào trên trận pháp.
Lão Vương Bát kỳ quái nhìn chung quanh một chút, hôm nay như thế nào ngay cả Tà Thần cũng không đáng tin.
Ông ta căm tức mắng một câu.
Lão Vương Bát không tin tà.
Lại lại... đ.â.m ra một kiếm.
Khí đen vội vàng đánh nhau với Tinh Quang, căn bản không để ý tới lão Vương Bát.
Khí đen bị lời nói ác độc của lão quỷ liên tục công kích, tức giận toàn thân dựng thẳng cương châm.
Ngao ngao mang theo một cỗ cuồng phong, đuổi theo lão quỷ.
Lão quỷ chạy.
Khí đen đuổi theo.
Khí đen bị lão quỷ chọc tức thiếu chút nữa giải thể tại chỗ.
Lão Vương Bát một kiếm đ.â.m ra.
Ngay cả một chút biểu hiện cũng không có, cái này rất xấu hổ.
Trong phòng còn có Chiến Dân Hoàng nhìn chằm chằm hắn.
Chiến Dân Hoàng cầm trong tay một khối không thấy rõ màu sắc hắc bài, tinh tế vuốt ve khối bài đen kia.
“Chuyện gì xảy ra?”
Đáy lòng ông ta trào ra một cỗ bất an.
Chẳng lẽ mẹ ông ta dùng tánh mạng của mình hiến tế, bố trí hai mươi mấy năm, thật sự thất bại trong gang tấc sao?
Không......
Thủ đô thành phố chỉ có thể có một nhà họ Chiến như bọn họ.
Đi lên huy hoàng......
Địa vị khiến thế nhân kính ngưỡng.
Bốn phía gió êm sóng lặng, ngay cả lá cây cũng không chịu nể mặt động đậy.
Yên tĩnh đến đáng sợ.
Lão Vương Bát không biết chuyện gì xảy ra.
Bước chân, khẩu quyết...... Ông ta nhớ rất rõ.
Mười mấy năm trước, ở Hải Thành từng dùng qua một lần.
Hiệu quả tiêu chuẩn nhất định.
Tinh anh của một gia tộc, bị ông ta làm không còn một ai.
Lão Vương Bát bất đắc dĩ, đành phải nghĩ ra bí quyết khác.
Ông ta ngồi dưới đất, hai chân khoanh lại.
Đặt ngang kiếm đào mộc ở trong tay, một bộ động tác nước chảy mây trôi làm xuống.
Sắc mặt lạnh lùng, nghiêm nghị:
“Giết.”
Một đạo hạn thiên lôi nổ tung.