Sắc mặt anh ta lập tức tối sầm lại: “Chiến Bắc Diệu, tôi còn có việc khác phải xử lý. Không giống như anh, người có thời gian rảnh rỗi ở văn phòng rất minh bạch.”
Chiến Bắc Diệu tức giận cào anh ta một cái.
Trong kẽ ngón tay lại có thêm hai sợi tóc, anh ấy lại nhìn về phía Tô Tiêu Thất nhẹ nhàng gật đầu.
Rồi mới lầm bầm:
“Cậu coi thường ai? Tôi là tự do tài chính có thể trước ổn định cuộc sống.”
“Đừng quên mời khách đấy.”
Chiến Bắc Chu nhận ra lời mình nói không đúng.
Vội vàng cười làm lành:
“Hôm nay tôi chóng mặt, hôm khác nhất định sẽ mời khách bồi tội.”
“Bắc Hành, tôi đi trước.”
Từ lúc vào đến lúc ra về anh ta đều không chú ý tới Cố Trường Phong đứng ở trong góc.
Bằng không sẽ cảm thấy Cố Trường Phong rất quen mắt.
Sau khi Chiến Bắc Chu rời đi.
Ngay lúc Chiến Bắc Diệu vừa định nói chuyện Tô Tiêu Thất đã làm một động tác la ó.
Lập tức một lá bùa xuất hiện.
“Hiện tại bên trong đánh nhau cũng không sao.” Tô Tiêu Thất ngồi ở bên giường Chiến Bắc Hành vẻ mặt lạnh lùng.
“Anh tư, đưa tóc của anh ta cho tôi.”
Chiến Bắc Diệu lấy vài sợi tóc từ trong kẽ tay ra cẩn thận đặt lên tờ giấy vệ sinh màu hồng phấn.
Chiến Bắc Hành: “?”
“Tiểu Thất, có chuyện gì thế?”
“Anh ta là người mượn sinh mệnh và vận may của anh.” Tô Tiêu Thất lạnh giọng giải thích: “Anh càng giống chất dinh dưỡng nuôi dưỡng anh ta nhanh chóng thăng tiến.”
“Một kẻ chỉ có thể ăn bám chờ chết. Vì đã thay đổi vận mệnh trái với ý trời nên đã đạt đến đỉnh cao của cuộc đời.”
Cố Trường Phong nghe không hiểu.
Tóm lại nghe ra có vẻ như Chiến Bắc Chu là người nhà họ Chiến nhưng anh ta không cùng một một nhà với Chiến Bắc Hành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-552.html.]
“Bắc Hành. Tôi đã nhìn thấy Chiến Bắc Chu đó rồi.”
Cố Trường Phong vừa nói xong đám người Chiến Bắc Hành đều nhìn anh ấy.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Cố Trường Phong kể lại một sự việc xảy ra vào dịp Tết Nguyên Đán: “Lần này tôi đến thủ đô cũng để tìm kiếm sự giúp đỡ.”
Đôi mắt anh ấy tối sầm lại.
Tô Tiêu Thất im lặng trong lòng dấy lên nghi hoặc. Rốt cuộc người của thần điện Vu Y có mục đích gì?
Người đứng sau muốn làm gì?
Xem ra trước mắt một nhà Chiến Bắc Chu chắc là thành viên của thần điện Vu Y.
E rằng người phụ nữ dân tộc thiểu số mà chú hai nhà họ Chiến đưa về năm đó cũng là quân cờ do đối phương tìm về.
Nghĩ đến đây Tô Tiêu Thất cười khẩy:
“Vừa rồi tôi đã động tay động chân khiến năng lượng màu tím trong cơ thể Chiến Bắc Chu đã muốn trở lại hình dạng thật khi gặp được Bắc Hành.”
“Dùng tóc của cậu ta à?” Chiến Bắc Diệu hỏi.
Tô Tiêu Thất lắc đầu “Vừa rồi lúc anh ta ở đây, tôi đã tiến hành làm phép nên một phần đã trở về.”
“Anh ta cảm thấy có điều gì đó không ổn nên muốn rời đi.”
Tô Tiêu Thất cầm giấy vệ sinh quấn trên tóc nói: “Buổi tối tôi sẽ qua đó tìm hiểu đến cùng.”
Cô muốn nhân cơ hội này để tiêu diệt những tà vật ẩn giấu trong nhà họ Chiến.
Cố Trường Phong là sự kết hợp giữa hai yếu tố băng và lửa không tương thích của trời.
Anh ấy biết lần này đến thủ đô sẽ có một bước đột phá trong chuyện khiến bọn họ bận tâm nhiều ngày.
Nhưng trong cuộc sống riêng tư...
Nghĩ rằng ba đứa nhỏ trong nhà không phải là con mình, trong lòng anh ấy chợt dâng lên một ngọn lửa vô danh.
Chiến Bắc Hành đi đến chỗ của giáo sư Lam ở bên cạnh.
Tô Tiêu Thất cũng theo sau.
Giáo sư Lam có mái tóc hoa râm. Năm xưa ông ấy đã đi du học để nghiên cứu chuyên sâu và là một thiên tài về vật lý.
“Giáo sư Lam, đây là vợ tôi Tô Tiêu Thất, đến để thăm ông.”