Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 506

Cập nhật lúc: 2025-05-06 23:22:10
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng trách họ làm lạc mất đứa con của mình.

Hu hu hu…

Chiến Bắc Thịnh thấy mẹ mất mát như thế, vội vàng an ủi:

“Mẹ, chúng ta cứ vào nhà trước đi. Em trai đã mệt mỏi mấy ngày rồi, đầu óc còn chưa thích ứng kịp.”

Lúc này Tưởng Kiến Phương mới thả Tô Tiêu Thất ra.

Dùng tay xoa mắt của mình.

“Về là tốt rồi, sau này mẹ sẽ không cho các con đi nữa.”

Chiến Bắc Tú thầm mất hứng, khó chịu nhìn cả nhà vây quanh Tô Tiêu Thất và Chiến Bắc Hành.

Cô ấy là con gái út.

Mọi ánh mắt phải tập trung vào cô ấy mới đúng.

Chiến Bắc Hành thì cũng thôi đi.

Tô Tiêu Thất là cái gì cơ chứ?”

“Mẹ à, mẹ đừng khóc. Mẹ muốn nhận thân, mẹ xem anh ta nhìn thấy mẹ khóc cũng thờ ơ. Rõ ràng chỉ muốn địa vị và quyền lực của nhà họ Chiến chúng ta, không muốn hòa hợp.”

Hừ.

Lúc đầu cô ấy đã nói rồi, Chiến Bắc Hành lớn ở vùng quê chắc chắn trong lòng biến chất.

Sẽ cảm thấy căm ghét người nhà ở Bắc Kinh.

Tô Tiêu Thất ở quê, bộ dạng chưa từng thấy sự đời.

Đột nhiên mắt của Tưởng Kiến Phương hung dữ, trợn mắt nhìn Chiến Bắc Tú.

Tức giận:

“Thằng bé là ai thế? Tại sao thằng bé lại không muốn hòa hợp?”

“Con ở Bắc Kinh ăn no mặc ấm. Anh năm của con xém chút bị chó sói ăn. Mấy đứa được mặc quần áo mới, quần áo của thằng bé nhiều chỗ vá đến mức không mặc được.”

“Mấy đứa chê giày cũ, thằng bé còn không có cả đôi giày.”

“Mấy đứa hưởng thụ sự yêu thương của ba mẹ, thằng bé bị người ta ngược đãi.”

“Thằng bé nên hận mẹ, oán mẹ nhưng thằng bé không có. Còn phải chiều theo chúng ta, ở chung với hai người già ở cái chỗ như thế này.”

Tô Tiêu Thất nắm c.h.ặ.t t.a.y của Chiến Bắc Hành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-506.html.]

“Trước khi đi tòng quân thằng bé không có một tấm hình nào hết, chưa từng tới thị trấn, chưa từng mang giày, chưa từng mặc quần áo không có mụn vá vừa người. Chưa từng ăn một bữa no, chưa từng ăn cơm trắng.”

“Sao con lại trách thằng bé hả?”

Chiến Bắc Tú rất tủi thân: “Vốn dĩ không phải là lỗi của chúng ta, đều là tại lỗi của mẹ nuôi anh ta.”

Chiến Bắc Đình và Chu Nguyệt đi từ ngoài cửa vào.

Anh ấy lạnh lùng quát:

“Đó không phải là mẹ nuôi, đó là kẻ trộm.”

“Chiến Bắc Tú, người nhà họ Chiến chúng ta chỉ nợ mỗi em trai. Không có ai đi đòi hỏi gì cả. Họ có thể biết nhà họ Chiến chúng ta thì đến lượt chúng ta cảm tạ trời đất.”

Chiến Bắc Thịnh vui vẻ nhìn Chiến Bắc Đình và Chiến Bắc Diệu.

“Thằng hai nói đúng. Con tuyên bố con không muốn bất kể tài sản gì của ba mẹ, để lại cho em trai cũng chả có vấn đề gì cả.”

Chiến Bắc Đình cũng hùa theo:

“Con cũng không cần bất cứ tài sản gì cả.”

Chiến Bắc Diệu lại gật đầu: “Con cũng không cần, anh ba chắc chắn cũng cần.”

“Các anh không cần nhưng em và chị cả cần.” Chiến Bắc Tú giận khóc nhè.

Cô ấy cảm thấy cô ấy rất có lý trí.

Cũng không nên để cho đám người Chiến Bắc Hành ở chung.

Chiến Bắc Hành muốn nói gì đó nhưng lại bị Tô Tiêu Thất kéo lại.

“Anh đừng nói chuyện, nghe lời ba mẹ.”

Chiến Bắc Hành: “...”

Anh vốn dĩ không muốn chiếm tài sản của nhà họ Chiến.

Tô Tiêu Thất: Có muốn hay không là chuyện khác.

Cứ không muốn để Chiến Bắc Tú thoải mái đấy.

Chiến Bắc Diệu im lặng hồi lâu mới lên tiếng: “Con tin là chị cả cũng sẽ không cần.”

Chiến Dân Đức đi tới bên cạnh Chiến Bắc Tú, giơ tay lên tát thẳng.

“Sao ba và mẹ con sao lại sinh ra thứ ích kỷ như con vậy chứ? Tài sản của ba và mẹ con muốn cho ai là chuyện của ba mẹ. Không liên quan gì tới con cả.”

“Nếu như con cảm thấy không ở nhà được thì cút về ký túc xá ở đơn vị cho ba.”

Loading...