Hàng xóm đối diện không chịu nổi nữa, chạy sang gõ cửa.
Tô Tiêu Thất rất chu đáo ra mở cửa.
Nhìn xem…
Cô đối xử với quần chúng ăn dưa tốt thế nào.
Thím đối diện ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trong nhà. “Tiêu Thất, sao cháu trở về rồi? Ba cháu làm sao vậy?”
Tô Tiêu Thất chu đáo đưa cho thím một nắm hạt dưa.
Dùng chân đá cái ghế sang: “Thím, thím mau ngồi xuống cắn hạt dưa.”
Tô Tiêu Thất vươn đầu ra ngoài, vẫy tay gọi mấy thím đang hóng chuyện vào.
Cười rất tươi.
Biểu cảm đó là:
Ở đây có chuyện, đảm bảo hay. Mau đến hóng…
Mấy thím đều vội vàng đi vào.
Vợ Tô Kiến Minh lập tức nổi giận,”Các người đến nhà tôi làm gì, ra ngoài hết cho tôi.”
Thím lầu trên đẩy bà ta một cái: “Hừ. Tô Tiêu Thất mời bọn tôi qua, vợ sau như cô có thể so được với con gái của vợ đầu sao?”
Mọi người gật đầu: “Không so được.”
Bình thường mọi người đều rất sợ con ch.ó đốm đó.
Lúc này nghe thấy tiếng chó đốm kêu thảm thiết, sảng khoái như cả nhà Tô Kiến Minh bị ấn xuống đất ma sát mặt vậy.
“Tô Kiến Minh, anh giơ hai tay làm gì vậy?”
“Không mỏi sao?”
“Cả nhà các anh sao đều không cười?”
Lập tức có người tiếp lời: “Là không hoan nghênh bọn tôi? Hay là trời sinh không thích cười?”
“Chắc trời sinh không thích cười rồi.”
“Lưu thẩm, cho tôi một nắm hạt dưa đi.”
“Chia tôi một ít nữa.”
“Chỗ tôi có hạt bí mới rang xong.” Có người lấy một nắm nhét vào tay Tô Tiêu Thất.
Tô Tiêu Thất cười, mấy thím này tốt thật.
Tô Tam Hoa thấy chó đốm bị đánh thảm hại, vội lấy cây cán bột muốn đến giúp đỡ.
Tô Tiêu Thất hai tay bắt pháp quyết.
Cây cán bột trong tay Tô Tam Hoa rơi xuống, đập vào bàn chân cô ta.
Kế sau đó là tiếng kêu la thảm thiết.
Tô Nhị Hoa chỉ Tô Tiêu Thất: “Mày đánh Tam Hoa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-487.html.]
Quần chúng ăn dưa xung quanh không chịu được.
“Tuổi còn nhỏ đã biết ăn nói bậy bạ. Tiêu Thất đang cắn hạt dưa, không thấy sao?”
Tô Nhị Hoa tức phát khóc: “Cô ta động tay rồi.”
“Hừ, ai ăn hạt dưa không động tay, cũng là thứ ngu dốt.”
“Đúng vậy, tôi nói cách cư xử của cô vợ này của Tô Kiến Minh quá tệ. Cưới vào không đến hai tháng, đã muốn đuổi bà nội Tô ra khỏi nhà trên đại đội.”
Quần chúng ăn dưa mỗi người một câu.
Sau đó….
Chó đốm lại gào lên thảm thiết.
Cả con ch.ó đụng vào góc bàn, bị Đại Hắc ngồi phía trên bắt lấy. Tai chó cũng bị cào rách.
Hạt dưa trong tay quần chúng ăn dưa không còn thơm nữa.
Mọi người đều mở to mắt nhìn qua đó.
Con chó đốm đó, một chút uy lực cũng không còn nữa, hai mắt mở to.
Trong miệng còn sùi ra bọt trắng.
“Ôi trời ơi, c.h.ế.t rồi sao?” Quần chúng ăn dưa phát ra sự cảm thán đầy kinh ngạc.
Con chó đốm đó luôn ức h.i.ế.p chó nhà họ.
Hu hu hu.
Vậy là con ch.ó nhà họ lại có thể tự tin đi quyến rũ những con ch.ó đực khác rồi.
Không ngờ… Con chó đốm lại đứng dậy.
Nó gầm gừ kêu với dáng vẻ liều mạng.
Nó cọ cọ dưới đất.
Cọ đến dưới móng vuốt của Đại Hắc, ma sát móng của Đại Hắc….
Đuôi vẫy cực kỳ nhanh.
Quần chúng ăn dưa: “…”
Ôi, ông trời ơi.
Đúng là sống đủ lâu thì việc gì cũng thấy.
Cằm cũng muốn rớt ra luôn, còn cho rằng đây là một trận đánh sống còn.
Ai ngờ con mèo mập này lại nhận thêm một đệ tử.
Con chó đốm lại cọ đến chân Tô Tiêu Thất, cọ cọ vào giày cô.
Rất nịnh nọt…
Quần chúng ăn dưa đồng loạt nhìn về Tô Tiêu Thất. Rốt cuộc vẫn là cháu gái của bà đồng Tô, chính là có bản lĩnh như vậy.
Con chó đốm bị mọi người ghét bỏ, sợ hãi lại bị con mèo mập mà cô nuôi chế phục.
Tô Tiêu Thất khom người vỗ đầu chó đốm.