Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 476

Cập nhật lúc: 2025-05-06 23:20:27
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điều cô muốn chính là để Triệu Viễn trèo cao ngã đau.

Bây giờ cậu ta đã được cân nhắc.

Thu hoạch gấp đôi trong sự nghiệp và hôn nhân.

Bây giờ, bộc phát rồi?

Có phải bí quá hóa liều?

Dù sao, đối với Chiến Bắc Hành... Tô Tiêu Thất luôn cảm thấy điểm mà Triệu Duyệt đang che giấu chính là mấu chốt.

“Khi nào thì Tô Mai đi tới Mục Dương?”

“Nghe nói đã mua vé ngày mốt.” Trương Duyệt thấp giọng nói: “Anh sẽ không đi mật báo tin tức chứ?”

Trương Duyệt nhìn Chiến Bắc Hành.

Chiến Bắc Hành cảm thấy nhức đầu, nhíu mày: “Không đâu.”

Anh nghĩ đến tình chiến hữu, nhưng không ngu ngốc.

Đôi mắt bà đồng Tô tối sầm rồi im lặng, nhưng trái tim đang đập loạn. Bà ấy sợ Tô Kiến Minh tới gây chuyện.

“Tiêu Thất, cháu cũng nên về sớm đi.”

Tô Tiêu Thất đổ mì trong bát của mình vào bát của Chiến Bắc Hành, vẻ mặt thờ ơ.

“Bà nội, cháu phải dạy cho Tô Kiến Minh một bài học.”

“Đứa trẻ này, cứ coi như nó là một con ch.ó điên đi.”

Bà ấy sợ cháu gái ngoan của mình sẽ phải chịu đau khổ.

Tô Tiêu Thất ánh mắt lạnh lùng.

“Vậy thì bẻ gãy chân con ch.ó điên đi.”

“Aizz”

Bà đồng Tô không nói nữa.

Ăn mì xong, Trương Duyệt đi rửa bát002E

Tô Tiêu Thất đun nước, muốn ngâm chân cho bà đồng Tô.

Nhưng bà đồng Tô lại lấy ra một túi thuốc tự pha ngâm chân cho Tô Tiêu Thất, bà ấy ân cần nhìn Tô Tiêu Thất, trên mặt lộ ra vẻ tao nhã tích lũy qua nhiều năm.

Bà lão nhỏ thoạt nhìn khác hẳn với những người ở đây.

“Bà bắt mạch cho cháu.”

“Vâng.”

Tô Tiêu Thất duỗi tay trái ra.

Sau khi bà đồng Tô bắt mạch của cô, không nói gì nữa.

“Tay phải.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-476.html.]

“Vâng”

Chiến Bắc Hành cũng tới phòng bà đồng Tô.

Anh trông có vẻ lo lắng.

Bà đồng Tô nhàn nhạt thở dài: “Aizz, không dễ gì mang thai.”

Suy nghĩ đầu tiên của Tô Tiêu Thất là bà già Từ Hồng Hà đang gây chuyện.

Bà đồng Tô lo lắng.

Cháu rể là người tốt.

Bà ấy phải làm cho Tiêu Thất có thai càng sớm càng tốt, nếu không mối quan hệ dù có tốt đến đâu cũng sẽ tan vỡ nếu không có con.

Bà đồng Tô run rẩy đứng lên.

Lấy chiếc kim bạc giấu trong tờ giấy nâu của bà ấy ra.

Tô Tiêu Thất vừa ngâm chân vừa tận hưởng liệu pháp châm cứu của bà đồng Tô.

Chiến Bắc Hành đứng sang một bên.

“Bà nội, nếu không có con cũng không sao, cháu có Tiêu Thất là được rồi.”

Con cái đối với Chiến Bắc Hành mà nói:

Nếu có thì đó là món quà của Trời, nếu không có thì cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống vợ chồng của họ.

Gia đình không có con rất nhiều.

Họ chỉ là một trong số đó.

“Cháu cứ để đấy, nếu không có con, sau này về già sẽ cô đơn.” Y thuật của bà đồng Tô tốt hơn huyền học rất nhiều, cây kim bạc nhẹ nhàng đ.â.m vào người Tô Tiêu Thất, dùng tay nhẹ nhàng vặn nó.

“Hơn nữa, các cháu nhận lại người thân trở về Kinh Thị. Đó là nơi như thế nào chứ, Tô Tiêu Thất nhà ta so với vợ của những người anh em khác, gia thế thấp kém hơn rất nhiều.”

“Nếu vẫn không có con, khó tránh khỏi lời bàn tán của người ta.”

Bà đồng Tô cả đời đều nghe lời bàn tán, bà ấy không muốn cháu gái mình cũng chịu sự bàn tán.

Thế giới này thật không công bằng với phụ nữ.

Người phụ nữ không thể sinh con là nguồn gốc của tội lỗi.

Chiến Bắc Hành còn muốn nói gì nữa.

Tô Tiêu Thất xua tay ý bảo anh đừng nói nữa.

Cô biết bà đồng Tô đang cảm thấy thế nào, sợ người khác sẽ bàn tán về mình.

Mãi đến khoảng chín giờ.

Tô Tiêu Thất vừa trở lại phòng.

Cô đã buồn ngủ lắm rồi.

Nép mình vào giường và uể oải than thở một tiếng:

“Bắc Hành, cho em một chút ấm áp.”

Loading...