Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 408

Cập nhật lúc: 2025-05-04 22:55:16
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điều này khiến Tưởng Kiến Phương cảm động không thôi.

Bà ấy ôm Đại Hắc thật chặt.

“Đại Hắc là ân nhân cứu mạng của con trai tôi.”

Đại Hắc vươn cổ, dùng sức muốn giãy ra.

Nó kêu rên: Tôi là ân nhân cứu mạng của con trai bà, vậy mà bà lại muốn mạng của tôi?

Thấy Đại Hắc giãy dụa quyết liệt như thế.

Tô Tiêu Thất vội kéo kéo tay áo Tưởng Kiến Phương.

“Dì, đừng bóp c.h.ế.t Đại Hắc.”

Đại Hắc đã trợn trắng mắt rồi, thật không dễ dàng chút nào.

Thấy sắc quên mèo, rốt cục cô cũng nhớ rõ bản thân mình có một con mèo trung thành.

Ô ô ô ......

Tội nghiệp!

Tô Tiêu Thất không biết Đại Hắc châm chọc mình.

Đi ra ngoài bẻ hai nhánh cây, xiên ngón tay gãy rồi bước đi.

Đi tới khu nội trú.

Cô nhìn về phía Tưởng Kiến Phương, nói. “Dì, dì đưa Đại Hắc về trước đi.”

“Con tìm bộ phận an ninh một chút.”

“Mẹ đi cùng con.” Tưởng Kiến Phương nhíu mày. “Tiểu Thất, con nên gọi là mẹ.”

Tô Tiêu Thất lập tức sửa miệng: “Mẹ.”

“Ừ.” Tưởng Kiến Phương nở nụ cười.

Thật là một đứa trẻ ngoan.

Tô Tiêu Thất vẫn không cho bà ấy đi theo, cô không muốn Tiểu Mễ nghe được những chuyện này.

Đến bộ phận an ninh.

Tô Tiêu Thất đem ngón tay bị đứt đặt ở trên bàn. Cô đem phỏng đoán của mình nói cho trưởng phòng.

Trưởng phòng vừa nghe, vội gật đầu đồng ý.

Nói là đã có phương hướng đại khái.

Ra khỏi bộ phận an ninh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-408.html.]

Tô Tiêu Thất bị chị Tào đi ngang qua kéo lại, chị Tào ngày hôm qua đã chờ cô đi bưng canh.

Đợi đến sáng.

Cũng không thấy người.

Sau khi nghe ngóng mới biết Chiến Bắc Hành hình như đã xảy ra chuyện gì đó.

Cô bưng nồi thép đưa cho Tô Tiêu Thất. “Đồng chí Tô, canh gà nóng hổi. Mau đi bồi bổ thân thể cho Chiến đội trưởng.”

Chờ Tô Tiêu Thất đến phòng bệnh, Chiến Bắc Thịnh và Chiến Bắc Diệu ở đây. Ba người nói đến chiến sự Tây Nam, cũng nói đến tình huống ở Bắc Kinh.

Hai anh em nhà họ Chiến phát hiện, độ nhạy bén chính trị của Chiến Bắc Hành không kém chút nào.

Khó trách mẹ lại luôn nhớ thương về đứa con trai như thế. Chiến Bắc Diệu cười nói: “Anh nghĩ, nếu ở vị trí của em, anh cũng không nhất định có được thành tựu như của em.”

“Nhà họ Chiến chúng ta có năm anh em, ba chị em.”

“Trong số nam nhi em đứng hàng nhỏ nhất, phía dưới em còn có một em gái.”

Chiến Bắc Thịnh đem tình huống trong nhà nói cho bọn họ, nhà họ Chiến ở Bắc Kinh cũng là một đại gia tộc.

Cha Chiến Bắc Hành là Chiến Dân Đức có ba anh em, hai chị em.

Còn đời của ông nội, lại chỉ có hai người anh em.

Hiện nay, đều sống ở Bắc Kinh.

Tô Tiêu Thất vừa nghe, thầm nghĩ thật là một đại gia tộc.

Gia tộc lớn như vậy, rốt cuộc là ai nghịch thiên cải mệnh đây?

Chờ cho đến khi họ rời đi.

Đại Hắc bị Tô Tiêu Thất đuổi tới trên ghế ngủ, cô thì vùi ở bên cạnh Chiến Bắc Hành.

Chiến Bắc Hành đưa tay ôm Tô Tiêu Thất.

“Tiểu Thất, anh luôn có một loại cảm giác không chân thật, cứ như vậy mà nhận người thân rồi?”

“Vâng. Nhận người thân rồi.”

Tô Tiêu Thất trở mình, quay mặt về phía Chiến Bắc Hành.

“Cũng rất bình thường, lúc trước em đã nói ba mẹ anh không từ bỏ việc tìm anh mà.” Cô đưa tay nhéo nhéo mặt Chiến Bắc Hành. “Bắc Hành. Nếu anh không thích, chúng ta có thể lựa chọn không ở Bắc Kinh.”

Hết thảy đều do Chiến Bắc Hành quyết định.

Chiến Bắc Hành nghĩ đến Tô Tiêu Thất thích ở lại Bắc Kinh.

Hơn nữa... cao tầng của thành phố Bắc Kinh đều có thuật sĩ quen thuộc. Nói rõ ở trong cao tầng, càng sẽ dễ chấp nhận thuật sĩ.

“Ở lại Bắc Kinh đi.”

“Anh đã hỏi Lâu chủ nhiệm, với thương thế của anh, có thể không có cách nào ở lại bộ đội.”

Loading...