Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 403

Cập nhật lúc: 2025-05-04 22:55:00
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tôi có thể hiểu được mọi người, trong thủ đô ăn ngon uống ngọt nên nếu tới nơi nghèo khổ kia sẽ không quen.”

“Hu hu hu… Tôi chưa từng làm mẹ nhưng tôi vừa nghĩ về sau con của mình…”

“Hu hu hu… Tôi muốn đánh cả nhà Chiến Đại Hà…”

“Hu hu hu…”

“Thi Hồng Anh, Chiến Đại Hà không phải người.”

Hốc mắt Chiến Bắc Hành đỏ hoe nhìn Tô Tiêu Thất.

Có nhận người thân hay không không quan trọng.

Anh không nỡ để Tô Tiêu Thất khóc.

Tưởng Kiến Phương đứng lên giơ tay tát Chiến Bắc Diệu: “Con ham hưởng thụ không để ý tình anh em mẹ cũng không trách con.”

“Mẹ tự mình đi.”

Chiến Bắc Diệu đỏ mắt.

Kể từ khi em trai út mất tích bọn họ cũng mất đi mẹ.

Trong mắt mẹ chỉ có người em trai đã mất.

Quên mất bọn họ cũng là trẻ con.

Hiện giờ…

Anh ấy sững sờ ở nơi đó, hồi lâu mới lên tiếng: “Mẹ, chưa chắc chắn là em trai.”

Lại là một cái tát.

“Con có đi mua vé hay không?”

Chiến Bắc Hành nhíu chặt mày: “Đừng đánh nữa. Cháu không phải con của cô, mọi người đi đi.”

Tô Tiêu Thất nghẹn ngào: “Đi thôi, đi thôi. Bắc Hành chúng ta mệnh khổ, vốn tiền đồ như gấm lại bị người ở thủ đô làm khó dễ, chúng tôi không làm liên lụy các người.”

Lời này vừa nói ra.

Tưởng Kiến Phương sụp đổ…

Bà ấy không đánh Bắc Diệu nữa mà chỉ nói với anh ấy: “Mẹ xin lỗi, mẹ không nên đánh con.”

“Mẹ đối với các con cũng không tốt là bao nên làm sao có thể yêu cầu các con chứ?”

“Mẹ tự trách, vô số ngày đêm nghe được được tiếng khóc của Bắc Hành mà các con lại ở thủ đô có phòng lớn ở, không nhịn đói chịu lạnh, đi học ở trường tốt.”

“Các con có tiền đồ như gấm.”

Tưởng Kiến Phương đứng không vững, Tô Tiêu Thất vội vàng đỡ lấy bà ấy.

“Dì ngồi xuống đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-403.html.]

Tưởng Kiến Phương nhìn khuôn mặt suy yếu của Chiến Bắc Hành: “Bắc Hành vốn có thể giống các con nhưng nó lại chưa từng hưởng thụ những gì các con có.”

“Các con không có tình thương của mẹ, thằng bé lại càng chưa từng có…”

Tô Tiêu Thất vốn muốn châm lửa nhưng lần này cũng chịu không nổi.

Cô ôm Tưởng Kiến Phương gào khóc một trận.

“Tôi muốn gặp Thi Hồng Anh.”

Tô Tiêu Thất ngừng lại, lau nước mắt khóc ròng nói: “Dì thật muốn đi? Con sợ tâm địa dì thiện lương không hạ thủ được.”

Chiến Bắc Hành:...

Chiến Bắc Diệu:... Anh ấy biết Tô Tiêu Thất là người châm ngòi thổi gió nhưng nghe được lời của mẹ mình thì trong lòng cũng đang nghĩ lại.

Anh ấy phàn nàn rằng bản thân không nhận được nhiều tình thương của mẹ nhưng những thứ này…

Chiến Bắc Hành càng không có…

Thậm chí trải qua càng thêm thê thảm.

Ánh mắt của Tưởng Kiến Phương càng thềm kiên định có lực: “Tôi muốn hỏi cô ta nếu đã trộm con trai của tôi vậy vì sao phải ngược đãi nó?”

Tô Tiêu Thất lắc đầu.

“Dì nói đạo lý là vô dụng. Dì đi qua đó kéo tóc bà ta mà đánh một trận, đánh xong Thi Hồng Anh lại đập cả nhà bà ta.”

“Tìm chút quan hệ phá hỏng ngày lành sau này của nhà bà ta.”

Chiến Bắc Diệu nhảy dựng.

Người phụ nữ này thật ác độc.

Tưởng Kiến Phương nghe vậy gật đầu lia lịa.

“Tôi tìm cháu tôi mua vé cho tôi, bảo nó đi cùng tôi.”

“Tôi sinh mấy đứa con trai, chỉ có Bắc Hành ngoan nhất.”

“Một người cũng không nghe lời tôi.”

Nói tới đây bà ấy lại nắm tay Chiến Bắc Hành.

“Tất cả là lỗi của mẹ, mẹ không chăm sóc tốt cho con nên để con chịu khổ, mẹ không thể làm gì cả…”

Chiến Bắc Diệu trong lòng khó chịu nhìn người em trai xa lạ.

Trong khoảng thời gian ngắn anh ấy cũng không biết nên nói cái gì.

Cuối cùng...

“Mẹ, con đi mua vé, con đi cùng mẹ được không?”

“Không được.” Tô Tiêu Thất cự tuyệt: “Anh đi sẽ cản trở, sẽ không nỡ đánh người, không nỡ đập nhà. Nếu để anh đi qua không bằng mang theo một con chó.”

Tưởng Kiến Phương giơ ngón tay cái lên.

Loading...