Sau hai câu thông báo Chiến Bắc Hành cũng được đưa tới phòng phẫu thuật.
Tô Tiêu Thất đi theo phía sau.
Lúc này cô mới phát hiện mình không nhìn thấy Đại Hắc, cố cố đè sự nghi ngờ trong lòng xuống. Đại Hắc sẽ không chạy loạn, theo lý phải trông chừng Chiến Bắc Hành mới đúng.
Phòng phẫu thuật có rất nhiều ma quỷ.
Chúng ngồi xổm bên cạnh phòng phẫu thuật nhìn chằm chằm vào bên trong.
Tô Tiêu Thất bấm quyết đánh về phía chúng.
“Cút.”
Những ma quỷ kia sợ hãi.
Trong phút chốc chúng mệt mỏi rụt ở một chỗ, hu hu hu người phụ nữ này thật hung dữ.
Tô Tiêu Thất cầm một lá bùa trong tay rồi ném vào trong phòng phẫu thuật.
Kim quang chợt lóe.
Sáng mù đôi mắt ma quỷ.
Chúng nó run lẩy bẩy rồi lại cẩn thận từng li từng tí.
Có một cô bé thắt b.í.m tóc như hai cái sừng dê, có lẽ cũng chỉ chừng năm tuổi, nó mở to đôi mắt ngây thơ nói: “Chị.”
“Chị là thần tiên sao?”
Tô Tiêu Thất nhìn nữ quỷ nhỏ trước mắt rồi ngồi xổm xuống.
“Chị không phải. Sao em không rời đi?”
“Đi đâu?”
Trong tay cô bé cầm một con búp bê gỗ không nhìn thấy màu sắc: “Em đang đợi cha mẹ.”
Tô Tiêu Thất nhàn nhạt liếc mắt một cái.
Sắc mặt ôn hòa nói: “Chị gái đưa em đi gặp cha mẹ được không?”
“Chị à, chúng em có thể đi cùng sao?” Lại là mười mấy đứa nhóc khác chạy ra.
Lớn nhất mới chỉ sáu, bảy tuổi.
Đa phần vẫn là dáng vẻ một hai tuổi.
Thằng nhóc một tuổi dùng tốc độ rất nhanh bò tới.
Nó cười hi hi…
Tô Tiêu Thất đột nhiên nghĩ tới Vu sư nước X, chỉ sợ còn có người lẻn vào thủ đô.
Họ thích linh hồn của trẻ sơ sinh.
Cùng với âm hồn không trưởng thành càng có lợi cho bọn họ khống chế.
“Được, chị đưa các em đến nơi khác.” Tô Tiêu Thất đồng ý.
“Chị gái, thật tốt.”
“Không giống những quỷ lớn khác rất hung dữ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-399.html.]
“Chị gái là người.”
Mặt khác có một cậu bé nghiêm trang nói: “Chị gái không phải người mà là tiên nữ.”
Đúng, chị gái không phải người mà là tiên nữ.”
Tô Tiêu Thất:...
Các bé rất giỏi nói chuyện, lần sau đừng nói nữa.
Tô Tiêu Thất nhìn thoáng qua ma quỷ trong bệnh viện, thanh âm nhẹ nhàng lại truyền cho mỗi một con quỷ.
“Cho các người một cơ hội, hiện tại ta thay các người siêu độ, nếu đồng ý rời đi thì tự giác lại đây.”
Những ma quỷ kia phần lớn là c.h.ế.t thảm hoặc là c.h.ế.t uổng.
Có một số không vào được luân hồi.
Lưu lạc ở bên ngoài…
Bây giờ có một cơ hội thì nhất định đều muốn rời đi...
Trước cửa phòng phẫu thuật không có ai khác mà chỉ có Tô Tiêu Thất ngồi ở chỗ này.
Cô tung ra một đạo phù, nó rơi xuống đất.
Ngón tay bấm quyết hình thành một trận pháp bát quái.
Trận nhãn mở ra...
“Thái thượng sắc lệnh… Quỷ ma hết thảy, tứ sinh dính ân… Sắc tựu chờ chúng, vội vàng siêu sinh!”
Dứt lời.
Kim quang trong mắt trận lóe lên, mắt trận càng lúc càng lớn.
Đem tất cả quỷ mị nhét vào trong đó, những quỷ mị kia trong nháy mắt làm tư thế quỳ lạy với Tô Tiêu Thất rồi bị kim quang hút đi.
Cả bệnh viện trở nên ấm áp.
Có bệnh nhân thấy kỳ lạ bèn nói: “Vừa rồi còn âm u mà giờ hình như rất ấm áp.”
“Cảm giác thoáng đãng trong sáng.”
“Đúng vậy. Hình như mấy cái thứ âm u đã không còn.”
Điểm kim quang rơi vào bài vị tổ sư gia trong túi Tô Tiêu Thất.
Ở phía dưới bài vị tổ sư gia có thêm một tia màu vàng.
Tô Tiêu Thất không phát hiện.
Lúc ở Tây Nam đã có một chút.
Ở thủ đô đã hai lần này siêu độ lại nhiều hơn một chút.
Mãi cho đến tối cửa phòng phẫu thuật mới mở ra.
Lâu chủ nhiệm đi ra trước, áy náy nói với Tô Tiêu Thất: “Hay là đưa đồng chí Chiến chuyển tới phòng bệnh khác đi. Đúng như lời cô nói, gan cậu ấy bị đ.â.m một lỗ.”
Đúng lúc đó.
Có người của bộ phận bảo vệ đến đây.