“Tôi chỉ là một cán bộ tép riu, cũng hiểu rõ nên rút lui thì phải rút lui.”
Dừng một chút lại than thở: “Cảm thấy chức vị này không có ý nghĩa. Lui về có thể an toàn mới tốt.”
Anh ấy hiểu nếu không phải hai vợ chồng Chiến Bắc Hành thì chỉ sợ hắn thật sự phải vào tròng.
“Chuyện này tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ, phỏng chừng còn phải mất vài ngày.”
“Đồng chí Tô hao tâm tổn trí rồi.” Hốc mắt Thịnh Thiên Tứ ươn ướt.
Anh ấy biết người không thay đổi chính là những chiến hữu này.
“Nên làm mà thôi.”
Tô Tiêu Thất cũng không ở lại lâu, cô nói vài câu không quan trọng rồi đi ra.
Lão Hồ bưng cốc tráng men đứng ở bên ngoài: “Đồng chí nữ, cô yên tâm đi, tôi sẽ quan tâm cậu ấy nhiều một chút.”
Tô Tiêu Thất nhìn ra được rằng ông ấy đã chăm sóc rất nhiều người...
“Cảm ơn ông.”
Cô nói một câu rồi đi ra ngoài.
Cũng không nhìn mấy người bên cạnh.
Có người thì thầm sau khi cô đi rồi: “Người phụ nữ này cũng rất chảnh.”
“Cô ấy là cố vấn quân sự của chiến khu Tây Nam, cố vấn quân sự trẻ tuổi như vậy có thể không chảnh sao?”
“Ai, chúng ta quả thật quá đáng…”
“Không biết có...?”
Vừa nói xong chợt nghe nói sở trưởng muốn họp.
Trong lòng mấy người trầm xuống.
Xong đời rồi...
Bị phê bình rồi.
Ngoại trừ bị phê bình thì những ngày còn lại không dễ chịu.
Sở trưởng tức giận thì bọn họ phải gánh nhận…
Tô Tiêu Thất trở lại bệnh viện, nghe y tá nói Chiến Bắc Hành đã đi kiểm tra lại, nói là xương sống thắt lưng cộng thêm chân có chút vấn đề, những thứ khác đều không có vấn đề gì.
“Không phải ngày mai mới kiểm tra? Sao lại sớm vậy?”
“Chủ nhiệm Lâu sắp xếp.” Cô y tá không ngẩng đầu mà chỉ đáp một câu.
Tô Tiêu Thất trở lại phòng bệnh.
Chiến Bắc Hành nằm ở trên giường, tựa hồ ngủ không yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-398.html.]
Tô Tiêu Thất đi qua vén quần áo anh lên kiểm tra, cô đưa tay vào sờ sờ băng vải trên cơ bụng đối phương.
Cái này...
Dừng lại.
Bình tâm lại, tiếp tục sờ xuống.
Cởi cái quần vướng bận ra một chút, tay tiếp tục sờ sờ… Sắc mặt dần dần căng cứng.
Tô Tiêu Thất từ nhỏ đã theo lão quỷ học hỏi.
Kết cấu cơ thể người, thảo dược cũng học được một chút.
Da lông mà thôi.
Cô biết xương sống và thắt lưng của Chiến Bắc Hành không thành vấn đề, cô chấn tĩnh nhìn hơi thở trên người anh.
Hắc khí phía trước bị bóp c.h.ế.t lại nổi lên.
Hình như có cảm giác nó đã tản ra xung quanh anh.
Tô Tiêu Thất bấm quyết…
Cô nhìn thấy trong phòng kiểm tra có một cây kim thật dài đ.â.m vào thân thể Chiến Bắc Hành, đ.â.m thủng lá lách của anh...
Chảy m.á.u từ lá lách.
Khiến anh rơi vào hôn mê... Không phải ngủ.
Tô Tiêu Thất kinh hãi.
Cô vội vàng đứng lên đi ra bên ngoài phòng bệnh thì nhìn thấy Lâu chủ nhiệm cùng một người nhà của bệnh nhân đi qua.
“Lâu chủ nhiệm.”
Chủ nhiệm Lâu quay đầu lại: “Đồng chí Tô, nhà cô…”
“Nội tạng Bắc Hành chảy máu, phiền chủ nhiệm nhanh chóng sắp xếp làm giải phẫu, làm kiểm tra nếu không sẽ xảy ra chuyện, tôi nghi ngờ có phần tử của địch lẻn vào.”
Chủ nhiệm Lâu đang cùng người nhà bệnh nhân thảo luận bệnh tình, nghe đến đó trong nháy mắt sầm mặt.
“Buổi chiều tôi vừa kiểm tra cho cậu ấy, tình trạng hồi phục rất tốt. Tuần sau có thể tham gia huấn luyện phục hồi thích hợp.”
“Hiện tại anh ấy đang hôn mê chứ không phải ngủ, bụng anh ấy có một lỗ kim.”
Tô Tiêu Thất còn chưa dứt lời.
Chủ nhiệm Lâu đã vào phòng bệnh.
Ông ấy vén chăn lên, nhẹ nhàng ấn bụng.
Trong nháy mắt đen mặt.
“Thông báo cho phòng phẫu thuật chuẩn bị phẫu thuật.”
“Thông báo cho phòng bảo vệ phong tỏa các nơi của bệnh viện, kiểm tra nghiêm ngặt nhân viên ra vào.”