Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 393

Cập nhật lúc: 2025-05-04 22:54:39
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy người kia dẫn theo Thịnh Thiên Tứ rời đi, cảnh sát lớn tuổi chỉ vào cảnh sát.

“Cậu đi hỏi thăm một chút xem đó là sĩ quan nào?”

Ở thủ đô… Sợ là làm quan.

Các sĩ quan bên ngoài ở đây không bằng bảo vệ của khu nhà.

Hai mắt cảnh sát tỏa sáng, chạy ra ngoài.

Tô Tiêu Thất trở về mới nghe Chiến Bắc Hành thở phì phò: “Bọn họ mới vừa đi, lần đó em suy tính vận mệnh quốc gia cũng thật chuẩn.”

“Tiểu Thất, mấy năm nay?”

Tô Tiêu Thất cúi đầu: “Cố gắng đừng xảy ra chuyện.”

Cô trừng mắt nhìn hắc khí trên người Chiến Bắc Hành, đưa tay bóp c.h.ặ.t đ.ầ.u nó.

Luồng hắc khí giãy dụa xoay chuyển.

Khí tức màu tím trong nháy mắt bốc lên càng nhiều.

Cô bóp đầu Hắc Khí.

Nhìn hắc khí trong lòng bàn tay mình, tiện tay luyện hóa thứ này.

Đại hắc mập mạp ở dưới lòng bàn chân Chiến Bắc Hành.

Nhe răng cắn Chiến Bắc Hành một cái.

Chiến Bắc Hành:...

“Hắc hắc cắn anh.”

“Nó đang ăn sát khí trên người anh, thứ này gian ngoan mất linh, nhất thời cũng loại trừ không sạch sẽ, không có việc gì thì để Đại Hắc gặm thêm vài miếng đi.”

Chiến Bắc Hành:... Không ngờ Đại Hắc là vật cứu mạng.

Đại Hắc dương dương đắc ý, meo meo kêu vài tiếng.

Thầm nghĩ: Nhân viên xúc phân, khi nào thì chuẩn bị làm chuột nướng?

Tô Tiêu Thất đi toilet rửa tay.

Sau khi đi ra bèn nói: “Dù là như thế nào thì cũng phải cứu người ra trước.”

Tô Tiêu Thất quyết định tự mình đi cứu người.

Chiến Bắc Hành tức giận đến không chịu nổi, anh cảm thấy dựa vào tính tình của mình mà đến chỗ kia thì nhất định huyết áp sẽ từ từ dâng cao đến mặt trăng.

“Anh bảo Tống Dã đi cùng em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-393.html.]

“Không cần đâu. Buổi chiều em làm xong việc rồi ngày mai đi kiểm tra cùng anh.”

Chiến Bắc Hành nắm tay Tô Tiêu Thất.

Bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô.

“Tiểu Thất, vất vả cho em rồi.”

“Nói với em mấy lời này làm gì. Xót tới tận răng rồi.” Tô Tiêu Thất đứng dậy cầm hộp cơm chuẩn bị đi mua thức ăn nhưng đột nhiên nhớ tới cái gì mà nói: “Sở Vân Phi kia đâu?”

“Em vừa đi chưa được bao lâu thì anh ta đã đi rồi.”

Sắc mặt Tô Tiêu Thất lạnh lùng: “Đồ chó.”

Cô vào nhà ăn mua cơm.

“Tôi lấy một con cá hấp, một bát canh đậu hũ cải trắng, thêm mấy cái bánh bao. Đồng chí, có trứng hấp không?”

“Bán hết rồi.”

Tô Tiêu Thất bĩu môi: “Vậy cho tôi một muỗng trứng gà xào đi.”

“Bên trong căn tin của bọn chị có trứng hấp thịt băm, chị đi lấy cho em một ít nhé?” Một chị gái bên cạnh cười hiền lành, điều này khiến Tô Tiêu Thất cảm thấy kỳ quái.

Cô nhớ rõ là chị gái này không dễ tính nhất.

Hôm nay mặt trời mọc ở phía tây rồi à…

“Chị gái à, chị có mục đích gì?”

Cái thìa trong tay chị gái kia dừng một chút, nếp nhăn trên mặt dường như có thể kẹp c.h.ế.t ruồi bọ trong mùa hè.

“Em trai độc đinh nhà tôi cũng ở chiến trường Tây Nam, hai ngày trước nó vừa gửi thư về nhà.” Qua thư mới biết được em trai cô ta có thể sống sót đều là nhờ hai vợ chồng đội trưởng Chiến của đội đặc biệt.

Cô ta nhớ tới đội trưởng Chiến của đội đặc biệt đang ở bệnh viện của họ…

Ân nhân mà...

Em trai độc đinh là người thừa kế trong hộ khẩu nên không thể xảy ra chuyện.

Đột nhiên Tô Tiêu Thất bừng tỉnh.

Chị gái kia vội vàng vào bếp bưng ra một hộp cơm nhôm đầy ắp trứng gà hấp thịt băm.

“Đồng chí Tô. Buổi chiều chị hầm canh gà, buổi tối em nhớ tới lấy.”

“Tô Tiêu Thất:...”

“Như này hình như không được tốt lắm?”

“Có cái gì mà không tốt chứ? Hai người là chiến hữu của em trai chị, chồng của em vì nhân dân bọn chị mà chiến đấu cùng chiến hữu rồi bị thương, chị hầm canh gà cho em ấy uống thì có sao cơ chứ?”

Loading...