Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 381

Cập nhật lúc: 2025-05-04 22:53:38
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài ra còn có nước mắt và nước mũi.

Chỉ là cô con gái đó...?

Mỗi khi nói đến lại thấy đau.

Mất tích đã hai năm và không bao giờ được tìm thấy nữa.

Cán sự Thôi:...?

Đây chắc chắn không phải phong cách thường ngày của chính ủy Sở?

Ông ta thường nói hết đạo lý này đến đạo lý khác, nếu không lừa dối người khác thì đó là lỗi của ông ta.

Hiện nay…?

“Chính ủy.”

Đôi tay Tô Tiêu Thất vẫn nắm chặt vạt áo của Chính ủy Sở, hai mắt đỏ hoe kêu lên: “Gọi chính ủy làm gì?”

“Đừng hứa với cô ấy.”

Trong lòng Sở Chính ủy run lên: “Được, tôi không đồng ý.”

Mắt ông ta cũng ươn ướt.

Tại sao ông ta lại nhìn thấy dáng vẻ con gái mình ở Tô Tiêu Thất?

Sĩ quan Thôi nhanh chóng ngậm miệng lại.

Tô Tiêu Thất buông quần áo của Chính ủy Sở ra, lặng lẽ thở dài.

Tô Tiêu Thất nhìn mặt đối phương.

Qua đó đac nhìn thấy một khuôn mặt đau khổ.

Chúa ơi….

Bắt chước cô gái này thực sự hơi đau mũi.

Mũi bị nghẹt…

Bối cảnh nền - Chiến Bắc Hành:...?

“Chiến đội trưởng, cậu dưỡng thương cho tốt. Tôi sẽ tìm điều kiện tốt nhất cho cậu.” Sở chính ủy thở dài một hơi rồi xoay người rời đi.

Thôi cán sự có chút ngạc nhiên.

Ra khỏi cửa phòng bệnh.

Vì được gió thổi qua nên trái tim khó chịu của Sở chính ủy mới khá hơn một chút.

Tô Tiêu Thất đi theo.

“Sở chính ủy, tôi có chút việc riêng muốn nói với ông…”

Thôi cán sự:...? Ý là muốn ông ta đi sao?

Tô Tiêu Thất dùng ánh mắt “ông nhìn đi” mà nhìn ông ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-381.html.]

Thôi cán sự yên lặng nói: “Chính ủy, tôi ở bên ngoài chờ anh.”

Sau khi ông ta đi.

Tô Tiêu Thất nhìn thoáng qua hành lang không có người mới mở miệng: “Sở chính ủy, tình cảm của ông với vợ không tốt?”

Sở chính ủy nhíu chặt mày.

Cô nhóc này cũng nhiều chuyện thật…

“Đây không phải chuyện cô có thể hỏi thăm. Tô đồng chí, tôi đồng ý với cô sẽ thay Chiến đội trưởng nói chuyện nhưng điều đó không có nghĩa là cô có thể quản chuyện nhà tôi.”

Dứt lời ông ta xoay người rời đi.

Tô Tiêu Thất ở phía sau hô to: “Nếu ông muốn tìm tôi giải quyết vấn đề thì tôi sẽ giảm giá cho ông.”

Dưới chân Sở chính ủy lảo đảo một cái.

May mà ông ta cho rằng Tô Tiêu Thất giống con gái của mình chứ không nghĩ tới cô chỉ là một phụ nữ nông thôn trong mắt toàn tiền.

Tô Tiêu Thất xoay người.

Mới phát hiện một người đàn ông có dáng người cao ngất đứng ở phía sau mình.

“Làm tôi giật mình. Anh là dạng người đi đường không phát ra âm thanh sao?”

“Tôi tên là Sở Vân Phi.”

Tô Tiêu Thất đẩy cửa muốn đi vào nhưng nghe vậy lại xoay người nhìn về phía mặt anh ta.

“Tên ngu ngốc kia là cha anh?”

Sở Vân Phi:...?

Phải thì cha anh ta là đồ ngu xuẩn?

Không phải thì là không nhận cha?

“Sở chính ủy mà cô vừa nói chuyện cùng là cha tôi.” Sở Vân Phi luôn cảm thấy người phụ nữ trước mắt có một đôi mắt có thể nhìn thấu rất nhiều chuyện.

“Ba tôi không ngốc chút nào.”

Tô Tiêu Thất trưng ra vẻ mặt không quan tâm.

“Vì một em gái trà xanh nên quan hệ giữa ông ta với mẹ anh càng ngày càng không tốt.”

“Vậy còn không ngu xuẩn?”

Cả đầu Sở Vân Phi đầy vạch đen: “Anh em bọn họ từ nhỏ lớn lên với nhau nên tình cảm tốt là chuyện rất bình thường.”

“Vậy cũng không thể thiên vị như thế, mẹ anh mới là vợ ông ta.”

Chưa từng thấy qua kẻ nào lại đối xử với em gái còn tốt hơn so với đối xử với vợ mình.

Tô Tiêu Thất trừng mắt nhìn anh ta: “Anh là người của ai, cùng phe với thứ trà xanh kia?”

Cho dù tình cảm giữa vợ chồng mỏng manh cũng không ưa nổi loại người được đối xử khác biệt này.

Huống chi... Trên tay trà xanh kia còn có mạng người.

Loading...