Kinh thị nhiều người xui xẻo, không sợ không có tiền tài.
“Tôi có thể giúp cô giữ lại mạng sống cho chồng cô, cô tin không?”
“Tôi tin.”
Người phụ nữ lập tức thu hồi vẻ hoảng loạn vô thức.
Cô ấy tin tất cả.
Chỉ cần có người nói với cô ấy, cho dù phải rời xa chồng cũng được.
Vì mạng sống của chồng, cô ấy sẵn sàng buông tay.
“Cô dẫn tôi đến cửa phòng phẫu thuật.”
“Được.”
Người phụ nữ run rẩy nắm lấy tay cô, dừng một chút còn nói: “Tôi tên là Đổng Xuân Hiểu.”
“Tô Tiêu Thất.”
Người phụ nữ run rẩy nắm lấy cánh tay Tô Tiêu Thất, không biết là sợ cô chạy mất hay là trong lòng sợ hãi.
Hai người đến cửa phòng phẫu thuật.
Một bà lão tuổi tác đã cao, sắc mặt u ám.
Còn đen hơn cả mặt Hắc Vô Thường.
“Con trai tôi bị cô hại thành ra như vậy, cô còn muốn làm gì?”
Đèn phòng phẫu thuật sáng lên.
Tô Tiêu Thất nhìn thấy một linh hồn đi ra từ cửa, nhìn chằm chằm Đổng Xuân Hiểu bên cạnh, trong mắt tràn đầy luyến tiếc và đau lòng.
Tô Tiêu Thất bấm quyết niệm chú.
“Anh mau quay về đi.”
Hắc Bạch Vô Thường đã bay tới, ném dây câu hồn về phía anh ta.
Tô Tiêu Thất đánh một lá bùa vào dây câu hồn.
“Nếu anh chết, Đổng Xuân Hiểu chắc chắn sẽ chết. Mau quay về đi.”
Người đàn ông liếc nhìn Tô Tiêu Thất, quay người bay vào trong.
Hắc Vô Thường: ...?
Bạch Vô Thường: ...?
“Tô Tiêu Thất, chúng ta thân nhau lắm sao? Dám cướp linh hồn từ tay bọn ta?”
Tô Tiêu Thất nhếch miệng cười: “Đều là bạn cũ. Ngươi giúp ta, ta giúp ngươi không thành vấn đề.”
Tô Tiêu Thất nhìn về phía cửa phòng phẫu thuật.
Bác sĩ bước ra với vẻ mặt nặng nề.
“Xin lỗi, chúng tôi đã cố hết sức.”
Bà cụ mặt đen kia xoay người đi tới hung hăng tát vào mặt Đổng Xuân Hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-372.html.]
Tốc độ cực nhanh.
Làm người ta líu lưỡi hít hà…
“Mày khắc c.h.ế.t con tao, tao muốn mày đền mạng.”
Đổng Xuân Hiểu cũng không hiểu, cứ mặc cho người ta đánh như vậy.
Tô Tiêu Thất vừa giải cứu Đổng Xuân Hiểu ra, vừa gọi bác sĩ:
“Bác sĩ, bác sĩ, anh trở về cứu một lần nữa.”
“Vẫn chưa chết.”
“Vẫn chưa chết, vẫn có thể cứu.”
Đổng Xuân Hiểu ngẩng đầu lên, không để ý khóe miệng chảy máu. Cầu khẩn nói:
“Bác sĩ, chồng tôi vẫn chưa chết.”
“Cầu xin ngài, cứu thêm một lần nữa đi.”
Trong lòng bà cụ phẫn hận, con trai bà ta vì một người phụ nữ mà đoạn tuyệt với bà ta.
Vốn là một nhà mấy đứa con trai ở cùng một chỗ.
Con dâu cũng nghe lời, mọi chuyện trong nhà do bà ta định đoạt.
Tiền lương của con trai con dâu đều giao cho bà ta thống nhất quản lý, từ sau khi con trai cưới người phụ nữ này hết thảy đều thay đổi.
Những đứa con dâu khác cũng không giao tiền lương cho bà ta nữa.
Ngay lúc bên ngoài ồn ào không ngớt, y tá bên trong chạy ra ngoài.
“Bác sĩ, bệnh nhân cử động…”
Cử động?
Không phải là xác c.h.ế.t vùng dậy chứ?
Tô Tiêu Thất khinh bỉ: “Lừa em gái mấy người ấy. Rõ ràng là ông trời thấy Đổng Xuân Hiểu tâm thành, mới có thể cho người đàn ông của cô ấy một cơ hội sống.”
Các bác sĩ vội vã trở về.
Tô Tiêu Thất đưa tay sửa sang lại tóc Đổng Xuân Hiểu một chút.
Tự động bỏ qua tư thế Hắc Bạch Vô Thường đứng một bên tìm cô tính sổ.
Người đàn ông của cô ấy không sao rồi.
Tô Tiêu Thất nhét một tấm bùa cho cô ấy: “Cho cô. Cô vẫn đeo, người đàn ông của cô cũng sẽ khỏe.”
Dứt lời.
Cô cất bước rời đi.
“Tô Tiêu Thất.”
Tô Tiêu Thất khoát tay: “Trở về chăm sóc người đàn ông của cô đi.”
“Đừng cảm thấy mạng mình không tốt, anh ta chính là mạng tốt mới có thể khiến người phụ nữ khác ghen tị.”
“Cô ấy có tình yêu của đàn ông, bà thì không.”