Tay áo vén lên, lộ ra một đoạn cánh tay cường tráng.
Vừa nhìn cũng biết bình thường có rèn luyện.
Hai mắt nhìn chằm chằm lá bùa, giống như là muốn nhìn chòng chọc ra tới một lá bùa thần.
Tô Tiêu Thất ăn một miếng bánh gạo.
Lấy ta bắt quyết điểm ở trên trán Lý Thiên Chân mấy cái, miệng lẩm bẩm.
Lý Thiên Chân cùng Phương Chí Hằng chỉ nghe được một câu: “Vị tổ sư gia thứ sáu mươi tám. ...”
Lý Thiên Chân suy nghĩ một chút, sư môn nhà mình có nhiều tổ sư gia hơn...
Nhưng mà ông ta có la rách cổ họng cũng vô ích.
Liền, rất không đáng tin...
Tô Tiêu Thất ngừng lại.
“Ông quên những kỹ xảo vẽ bùa ông đã học đi, chỉ cần nghĩ những gì tôi đã nói với ông. Lại vẽ mấy lần.” Thanh âm Tô Tiêu Thất bình tĩnh, bình tĩnh không giống đang phụ đạo đồ đệ ngốc.
Lý Thiên Chân tập trung tinh thần.
Tiếp tục...
Lá thứ ba, thành.
“Sư phụ, đồng chí Tô.”
Lý Thiên Chân kịp thời phản ứng, vội vàng sửa lại cách xưng hô.
Tô Tiêu Thất cười một tiếng nhàn nhạt: “Không tồi. Có thể ẩn nấp nửa tiếng.”
“Bắt đầu từ ngày mai, ông vẽ tiếp bùa hộ mệnh.”
“Được.”
Lý Thiên Chân kích động không thôi.
Rốt cuộc không còn là huật sĩ chỉ biết điểm huyệt, xem ngày, đoán tướng mạo điều giải mâu thuẫn gia đình nữa.
Ô ô ô...
Ai hiểu biết tâm tình muốn ra ngoài gào to một trận của ông ta.
Đến buổi tối.
Cao Trạm tới.
Ông ấy vừa vào cửa đã nhìn thấy mấy người Tô Tiêu Thất đang ăn mì.
“Tiêu Thất. Sao trong sân này âm trầm trầm vậy?”
Lý Thiên Chân dỗi về:
“Không thể nào, sân tôi chọn sao có thể âm trầm?”
Nói xong.
Ông ta như có điều suy nghĩ, nhìn về phía Phương Chí Hằng.
Cao Trạm cũng nhìn sang theo ánh mắt của Lý Thiên Chân.
Phương Chí Hằng: “...?”
“Các ông không cần dùng loại ánh mắt này nhìn tôi?”
“Nhìn cậu đào hoa thịnh vượng nhiều, phúc khí này.” Cao Trạm cười một tiếng.
“Phúc khí này cho ông, có muốn không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-333.html.]
Cao Trạm ngồi xuống cầm lên bát không bên cạnh, múc một bát mì sợi ăn.
“Phúc khí này của cậu, tôi nhưng không nhận nổi.”
“Không phải cậu thích mỹ nhân sao? Đi theo cậu vào mộng xinh đẹp không?” Cao Trạm hoàn toàn là xem náo nhiệt ngại chuyện không đủ lớn.
Phương Chí Hằng đầy mặt ghét bỏ nói:
“Quá xấu, phàm là đẹp mắt một chút coi như tôi thua.”
Nữ quỷ đang bay bên ngoài.
“...?”
Có phải đàn ông hay không!
Nó ở quỷ giới nổi tiếng là xinh đẹp nhất, còn dám chê nó cay đôi mắt?
Mắt mù đi!
Việc này Phương Chí Hằng đúng là oan ức.
Thẩm mỹ quỷ giới cùng dương gian không giống nhau...
Tô Tiêu Thất uống một ngụm canh cuối cùng trong bát, con ngươi nhìn chằm chằm Phương Chí Hằng.
Chăm chú đến làm Phương Chí Hằng sợ hãi từ đáy lòng.
“Tô Tiêu Thất, cô...”
Luôn cảm thấy không phải chuyện tốt, ông ta nhìn Lý Thiên Chân một cái.
Thôi.
Người này còn đang ở giai đoạn coi huyệt.
Ông ta không muốn chết, không cần coi huyệt...
Tô Tiêu Thất nhẹ giọng nói: “Đừng lo lắng, không phải chuyện lớn...”
Phương Chí Hằng thở phào nhẹ nhõm, Tô Tiêu Thất nói không phải chuyện lớn thì khẳng định không phải chuyện lớn.
Nào đâu biết rằng ở trong mắt Tô Tiêu Thất
Trừ phi ngay lập tức chết...
Nếu không, đều không phải chuyện lớn.
Tô Tiêu Thất híp mắt cười cười: “Cô gái quỷ tìm ông vào động phòng nhỉ?”
Phương Chí Hằng nổi da gà khắp người.
“Đừng...”
“Tô Tiêu Thất, tôi cũng không muốn chơi liêu trai.”
“Cô tiêu diệt nữ quỷ đi.”
Phương Chí Hằng chỉ mong làm cho nữ quỷ hồn phi phách tán.
Quá dọa người.
Nữ quỷ bay ở bên ngoài sợ ngây người.
Nó lưu * manh đùa bỡn trên trăm năm, lần đầu tiên gặp phải loại tàn nhẫn cứng rắn này.
Không phải chỉ ham muốn tí sắc đẹp thôi sao?
Tên đàn ông chó má này làm sao còn muốn mạng nó?
Hồn phi phách tác...
Quá độc ác.