Mèo Đại Hắc đứng ở bên chân của cô, một người một mèo hóng drama rất bí mật.
Không dám thở mạnh một hơi.
Bên ngoài có tiếng mở cửa truyền vào.
Chỉ thấy cô gái đánh người kéo quần áo của mình hai ba cái.
Còn làm loạn tóc mình.
Cấu mình hai cái thật mạnh rồi tát bản thân một cái.
Ngã một cái bịch xuống đất, giơ tay của người đẹp áo sơ mi lên tát mình một cái.
Người phụ nữ mặc áo sơ mi: “?”
“Đào Lan, cô?”
“Chị Văn Anh, em sai rồi. Em không nên ở lại trong thành phố.” Đào Lan nằm trên đất cầu xin không ngừng.
“Em sẽ nói với ông bà nội là em sẽ về.”
“Hu hu hu, chị đừng đánh em có được không?”
“Chị đừng tìm người kiếm cha mẹ của em, họ yên phận cả đời, không liên quan tới cha em.”
Một người đàn ông cao tuổi xông từ bên ngoài vào, nét mặt nho nhã tràn đầy nghiêm.
Thấy vậy, ông ấy hét to: “Cao Văn Anh, con làm gì thế hả?”
Cao Văn Anh rụt tay về, che gò má của mình.
“Cha, Đào Lan ra tay đánh con.”
“Bác Cao, là cháu sai. Bác đừng trách chị Văn Anh.”
Đào Lan cố tình lộ ra vết bầm tím trên cánh tay, cô ta hốt hoảng vội vàng dùng tay áo che lại.
“Cháu vô tình đụng vào, không liên quan tới chị Văn Anh.”
Cao Văn Anh giận điên, nhảy dựng lên chỉ vào Đào Lan chửi như tát nước: “Đào Lan, cô giả bộ cái gì chứ? Rõ ràng là cô đánh tôi?”
Đào Lan run rẩy.
“Bác Cao, là cháu sai. Văn Anh nói đúng, cháu sẽ về nhà ngay đây.”
“Cha cháu, ông ấy…”
Mèo Đại Hắc hóng drama rất nghiêm túc.
Tô Tiêu Thất thầm thán phục trong lòng, quao, nhà họ Cao lại để cô kiếm tiền nữa rồi.
Tám ngày giàu sang bắt đầu từ đây đi.
Cô không ngại nhiều tiền.
Cao Văn Anh nghe Đào Lan nhận thua muốn về, đắc ý nhướng mày: “Cô biết mình sai thì cút đi nhanh lên.”
Mặt của Cao Phong sa sầm tức giận: “Cao Văn Anh, con cút ra ngoài cho cha.”
Cao Văn Anh không thể tin vào tai mình khi nghe những lời của ba mình.
“Ba, ba đuổi con đi vì người ngoài à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-313.html.]
Cao Phong rất thất vọng.
Hồi đó ông ấy đến thư viện mượn sách.
Khi bước ra, nhìn thấy một cậu bé trong giỏ xe đạp của mình, một bé gái mới ba bốn tháng tuổi, tím tái vì lạnh trong thời tiết lạnh giá.
Mỉm cười với ông ấy.
Lục lọi khắp cơ thể cô bé, chỉ có tờ giấy ghi ngày sinh.
Cao Phong lúc đó vẫn chưa kết hôn.
Đưa đứa trẻ về, nhà họ Cao đều thích con bé.
Cuối cùng, ông ấy đã ở lại.
Ban đầu, Cao Văn Anh được ba mẹ của Cao Dương nuôi dưỡng, ba mẹ Cao Dương đa phần đề ở nhà họ Lộ.
Con bé thích ở nhà họ Cao.
Khi mới tập nói, con bé đã gọi Cao Phong là ba.
Có sửa thế nào cũng không được.
Cuối cùng, Cao Phong đã nhận nuôi cô con gái nuôi này, sau khi ông ấy kết hôn thì họ vẫn sống với nhau.
Đào Lan là con chiến hữu của Cao Phong.
Ba của cô ta đã gặp tai nạn khi cố cứu Cao Phong.
Năm ngoái Đào Lan tới đây mang theo một lá thư và một bức ảnh.
Cao Phong giữ Đào Lan ở lại.
Không ngờ tất cả những người khác đều thích Đào Lan, kể cả hai con trai của Cao Phong.
Chỉ có Cao Văn Anh là không thích.
“Con bé không phải người ngoài, con bé là con gái của chú con.” Cao Phong nhíu mày đau đầu.
“Văn Anh, con làm ba thất vọng quá.”
Những người khác trong gia đình Cao đều trở lại.
Khi Cao Trạm bước vào, ông ấy nhìn thấy Tô Tiêu Thất đang trốn ở một góc, đôi mắt mở to và vẻ mặt phấn khích.
“Tô Tiêu Thất.”
“Này, chú đến rồi.”
Tô Tiêu Thất xấu hổ bước ra.
Đào Lan và Cao Văn Anh sửng sốt.
Cao Văn Anh: .”..”
Sự quê mùa của bản thân bị nhìn thấy rồi sao?
Trong mắt Đào Lan hiện lên vẻ kỳ lạ.
Cô ấy là ai?
Ở đây từ khi nào?