Sao có cảm giác Tô Tiêu Thất đây là giọng điệu dối * lừa * phạm tội.
Làm cho bọn họ nếm ngon ngọt trước.
Hắc Bạch Vô Thường khóc không ra nước mắt.
Giờ này phút này, vì để được đề bạt ở địa phủ được có được vinh dự tối cao trong hệ thống.
Không thể không cúi đầu…
“Vậy theo như cô nói mà làm đi.” Hắc Vô Thường đành thương lượng: “Lưu hai ba mươi cái ở Hoa Quốc thì thế nào?”
“Đem những cái tai họa đó lưu lại để làm gì?”
Tô Tiêu Thất trừng mắt liếc anh ta một cái, từ trong túi lấy ra mấy lá bùa.
Dùng lời lẽ chính đáng giáo huấn bọn họ: “Tuy nói đều là do mấy người quản, nhưng mấy người phải biết rằng mấy người trước khi c.h.ế.t cũng là người của mảnh đất Hoa Quốc này.”
“Đừng làm cái dạng quỷ bình đẳng, mấy người định gạt người à?”
Hắc Vô Thường:...?
Ai có thể thu bé đạo sĩ dỏm không nói tình cảm này không…?
Online chờ.
Nguyện ý trả tiền trà nước.
Tô Tiêu Thất đưa tay vẽ qua, mắt trận lại lần nữa mở ra.
Các chiến hồn khác nháy mắt bị thu đi vào.
Hắc Bạch Vô Thường: .”..?” Làm trò qua mặt bọn họ, không cho mặt mũi như vậy sao?
Thôi bỏ đi.
Dù sao lấy được lá bùa là được.
Lấy hết tất cả lá bùa trong tay Tô Tiêu Thất, thuận tiện lại hỏi một câu: “Tôi có thể thắng khắp Quỷ giới không?”
Tô Tiêu Thất sâu kín thở dài một hơi: “Nhìn chút tiền đồ này của mấy người. Đừng chỉ lo thắng tiền quỷ của chính mình, phải học được vượt giới thắng tiền.”
Bạch Vô Thường lắc đầu: “Thắng tiền nhân gian không hợp pháp.”
Tô Tiêu Thất trợn trắng mắt, cái quỷ này thuộc về đường một chiều sao?
“Chúng ta có thể động não mở rộng ra chút không, lớn mật hơn một chút. Sang nước Mỹ cách vách dạo một vòng đi, đó là thế giới Satan. Thắng đôla của bọn họ nha.”
Hắc Bạch Vô Thường: “?”
Chết tiệt, như thế nào không nghĩ tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-305.html.]
Chỉ là. “Nước Mỹ cũng coi như cách vách?”
“Đối với mấy người còn không phải là công phu trong nháy mắt sao?” Tô Tiêu Thất đắc ý nhướng mày: “Thắng nhiều đôla thì nhớ rõ trả chút tiền trà nước.”
Cô làm cái động tác đếm tiền.
“Mấy người cũng biết tôi rất thiếu tiền.”
Hắc Bạch Vô Thường trong nháy mắt bị Tô Tiêu Thất tham tiền dọa chạy.
Chỉ để lại một câu: “Nếu chúng ta thắng được đôla bằng bản lĩnh, thì làm sao phải chia cho tổ tông nhỏ nhà ngươi?”
Tô Tiêu Thất ghét bỏ sờ sờ cái mũi.
“Quỷ hẹp hòi.”
Bên ngoài một mảnh tĩnh lặng.
Chiến Bắc Hành kinh ngạc phát hiện, anh cư nhiên có thể nghe được động tĩnh vừa rồi.
“Tiêu Thất. Bọn họ đều đầu thai rồi?”
“Dạ.”
Đỉnh vai Tô Tiêu Thất rũ xuống, vặn vẹo như kẹo dẻo dán vào Chiến Bắc Hành.
“Mệt mỏi quá. Ngón tay cũng không muốn động đậy.”
Khi nói chuyện, gắt gao ôm Chiến Bắc Hành không buông tay.
Đôi mắt cô không hề bỏ lỡ đám mây màu tím trên cơ thể Chiến Bắc Hành, chỉ là vẫn có một cổ tử khí còn đang không sống không c.h.ế.t quấn quanh mây tím.
Lần trước Tô Tiêu Thất xuyên qua tới thay đổi mệnh Chiến Bắc Hành.
Cổ tử khí kia còn chưa có.
Lại không nghĩ rằng, lửa chưa tắt mà gió xuân lại thổi tới.
Cô duỗi tay nhéo cổ tử khí kia trên người hắn, nhận thấy được đây là do bị người khác nghịch thiên sửa mệnh.
Người nọ từ khi Chiến Bắc Hành sinh ra liền động tay chân.
Haiz.
Nếu không phải trên người anh màu vàng đại biểu cho công đức và màu tím cho địa vị quá nhiều, thì cái tên này đã c.h.ế.t mấy chục lần khi còn nhỏ rồi.
Chiến Bắc Hành không biết suy nghĩ trong lòng Tô Tiêu Thất.
Duỗi tay sờ sờ tóc cô: “Anh cõng em về.”
“Trước tiên đi nhìn xem bọn Bùi Kiến Quốc đã.”
Bọn Bùi Kiến Quốc còn bị Tô Tiêu Thất cố định ở nơi đó.