Bước Lên Mây Xanh - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-09-30 14:03:48
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn Giang Nam Trà Diêm đạo*, một nhiệm kỳ ba năm tham ô tiền cực lớn, lên đến hàng vạn vạn lượng, mà một nửa trong đó gửi đến phủ của Triệu Dịch.

 

*một khu vực hoặc đơn vị hành chính – giám sát trong thời phong kiến Trung Quốc, chuyên quản lý việc sản xuất, buôn bán và thu thuế về và muối

 

Thôi Thanh Thanh bao giờ nghĩ rốt cuộc cuộc sống xa hoa lãng phí của nàng hiện giờ bóc lột đến tận xương tủy của bao nhiêu bách tính mới .

 

Nhiếp Chính Vương xét nhà.

 

Khi Thôi Thanh Thanh lôi khỏi kim ốc của nàng, đầu tóc nàng rối bời, trông như điên loạn, lớn tiếng gào thét: "Ta là đích nữ Thanh Hà Thôi thị, phụ là Thôi Miễn, mẫu là độc nữ Vương thị. Ta còn là Thái tử phi do bệ hạ khâm định. Các ngươi thể bắt ."

 

Nàng nhiều như nhưng trong những phận và gia thế đó của nàng bao giờ tên họ của chính nàng.

 

Nàng sớm quên mất, rốt cuộc chính nàng là ai.

 

Nàng đưa đến điều trang ở ngoại ô Kinh thành để khổ dịch. Khi đối mặt với Diệp Thất Nương đến chỉ dạy nàng nàng một nữa phát điên: "Ta sống trong nhung lụa, nâng niu như ngọc quý, ngươi ở trang viên kéo sợi dệt vải? Có là Lô Chiêu Ninh phái ngươi đến để cố ý tra tấn ?"

 

Diệp Thất Nương Thôi Thanh Thanh như một kẻ ngốc: "Ngươi vấn đề gì ? Thế đạo dựa bản lĩnh của để kiếm ăn, gì sai ư? Đến trang viên thì mỗi bữa ăn đều tự kiếm lấy. Khi nào ngươi dệt xong những tấm vải , khi đó mới cơm ăn. Nếu ngươi dệt vải, việc khác cũng . Không thì cũng thể dạy cho ngươi đến khi ngươi nhưng ngươi đừng hòng mơ tưởng lười biếng, ở đây ai quan tâm ngươi từ đến."

 

Thôi Thanh Thanh thể chấp nhận nổi, nàng kiều dưỡng bấy nhiêu năm, chịu cúi đầu việc: "Ngươi bắt việc nặng ư? Vừa dơ mệt, . Cầm kỳ thi họa, cái gì cũng tinh thông... Chi bằng... Ngươi đưa kỹ nữ* , chốn Tần Lâu Sở quán hầu hạ nam nhân cũng , những việc , !"

 

*瘦马 (sấu mã) - chỉ những thiếu nữ cha hoặc giám hộ đem bán cho kỹ viện, nuôi dạy như “ngựa gầy” để tiếp khách.

 

Diệp Thất Nương kinh ngạc đến ngây , tức giận thể kiềm chế: "Lô đại nhân, Lâm đại nhân và những khác nỗ lực bao năm nay mới dần loại bỏ những chuyện dơ bẩn như ăn thịt uống m.á.u nữ nhân. Bọn họ liều mạng lâu như mới thể cho chúng sánh vai với đám nam tử , thể bình đẳng tranh giành tương lai với họ. Ngươi tay chân, rõ ràng thể tự kiếm cơm bằng bản lĩnh, mà ngươi tự nguyện sa đọa, cam tâm món đồ chơi của nam nhân ?"

 

Diệp Thất Nương tức đến mức tay run rẩy: "Ngươi xứng đáng với Lô đại nhân, xứng đáng với chúng ? Có xứng đáng với chính bản ngươi, một nữ tử giống như chúng ?"

 

Thôi Thanh Thanh c.h.ế.t ba ngày, nàng dùng một dải lụa trắng tự treo cổ . Nàng thà tìm cái c.h.ế.t cũng dựa bản lĩnh của , đường đường chính chính mà sống.

 

Thế nhưng cho đến lúc chết, nàng cũng hiểu .

 

Cả đời nàng thuận buồm xuôi gió, tất nhiên rằng một nữ tử bình thường nếu ở địa vị cao như nam tử thì tốn gấp mười, gấp trăm, thậm chí gấp ngàn công sức.

 

Điểm khởi đầu mà nam tử cho là chuyện thường tình chính là đích đến mà nữ tử chúng khao khát theo đuổi.

 

dù cho khó khăn đến mấy, từng nữ học đường đến nữ học đường khác thành lập, đời sang đời khác nữ tử truyền thừa, thì thiên địa của nữ tử cuối cùng cũng sẽ trở nên rộng lớn.

 

Sau khi Triệu Thời Diễn kế vị, dốc lòng trị quốc, trọng dụng hiền tài, trừ bỏ gian thần, mở nữ học, tổ chức khoa cử, đổi chế độ thuế má, cuối cùng tạo nên một Nguyên Ninh thịnh thế.

 

Vào lúc , đề xuất ngoài nhậm chức ở Thanh Phái.

 

Triệu Thời Diễn hài lòng: "Ngươi ngoài nhậm chức, nữ tướng, trẫm xoay sở triều đường đây?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buoc-len-may-xanh/chuong-24.html.]

Anan

 

Ta mỉm , đáp: "Có Kiều Nhược Mẫn, Trương Văn Uyên, còn nhiều nữ quan bước từ nữ học. Họ đều , Bệ hạ thể tin tưởng họ."

 

Họ khó khăn vất vả nhường nào mới thể ngày hôm nay bởi vì họ đều từng thấy bóng tối nên họ càng khao khát ánh sáng. Họ sẽ trở thành một luồng sáng chiếu rọi vô nữ tử, sẽ trở thành những nền móng vững chắc cho thiên hạ thái bình.

 

Khi tạm biệt, các học trò của đều đến tiễn, chỉ dặn dò họ: "Tất cả hãy thật , đừng khiến thất vọng. Vì bách tính Đại Chu , vì lê dân thiên hạ , đừng quên rằng, nữ tử cũng thể gánh vác giang sơn xã tắc , một mảnh trời cao đất rộng ."

 

Ta ngẩng đầu lên, mặt trời treo cao, tường thành một bóng áo bào vàng rực thoáng qua. Là Triệu Thời Diễn đến tiễn từ xa.

 

Ta vẫy tay chào, lúc đến chỗ xe ngựa, chờ sẵn ở đó. Vẫn là tiểu thái giám năm đó đưa y phục mùa đông cho , giờ đây là tổng quản nhưng vẫn giữ vẻ cung kính như năm nào với : "Lô đại nhân, bệ hạ cho mang đến."

 

Ta kinh ngạc: "Mới đầu xuân, Bệ hạ cho đưa y phục mùa đông đến?"

 

Tổng quản mỉm

 

Ta cũng mỉm .

 

Triệu Thời Diễn hiểu rõ , cương vị Thanh Phái Tổng đốc , nếu thành những việc cần , xử lý những cần xử lý thì tuyệt đối trở về Kinh.

 

Xe ngựa nhẹ nhàng lăn bánh, bên trong lớp áo mùa đông vẫn đặt một phong thư.

 

Ta mở phong thư, lật xem bên trong, thành thiên tử càng ngày càng keo kiệt , còn tính toán hơn cả , một xuất từ Bộ Hộ.

 

Ngày xưa còn lấy năm mươi lượng bạc từ tư khố Đông Cung cho , thì nửa văn tiền cũng cho.

 

Ta lắc đầu nhẹ, mở tờ giấy thư, kỹ.

 

[Ta nguyện hóa thành gió lành, đưa nàng lên tận mây xanh.]

 

Ngón tay khẽ vuốt ve tờ giấy thư, cảnh vật bên ngoài cửa sổ. Những tụ tập tường thành vẫn hề rời . Xe ngựa xa, họ, ảnh dần dần nối thành một đường.

 

Ta chợt nhớ năm đó, khi thành lập nữ học, tâm nguyện ban đầu của : [Chỉ mong nữ tử thiên hạ cần sợ hãi lời lẽ thế nhân, mà lời lẽ thế nhân cũng còn đáng sợ nữa.]

 

Gió lành mượn lực, sẽ một ngày họ đều thể trở thành chim ưng sải cánh chín tầng trời, chứ chim sẻ giam trong lồng.

 

Họ vốn chính là núi cao.

 

-Hết-

 

Nguyệt Quang Thính Nễ

 

Loading...