BỨC HỌA PHỒN HOA CHỐN KHUÊ CÁC - 18
Cập nhật lúc: 2025-05-03 05:53:58
Lượt xem: 1,987
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Cập nhật lúc: 2025-05-03 05:53:58
Lượt xem: 1,987
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Ta hỏi lại:
“Mẫu thân có biết, vì sao mật tín này lại dùng hỏa tể khắc hình phượng, mà không phải ấn riêng nhà họ Khổng?”
“Đó chính là Thái hậu đang nhắc ta— người hiện ngồi tại Từ Ninh cung, là Thái hậu nắm ngọc tỷ, chứ không phải tỷ tỷ năm xưa chải tóc cho ta.”
Vào cửa cung, đoạn tuyệt thân tình.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Cả đời này chỉ làm nữ nhân hoàng gia, không còn là nữ nhi nhà họ Khổng.
Ta dịu giọng lại:
“Hầu gia là người thông tuệ, có bằng lòng nghe lời thiếp không?”
Sắc men trên mặt Từ Chiêu An đã hoàn toàn tan biến, ta thấy rõ đôi tay đang siết chặt của hắn dần thả lỏng.
Cuối cùng, hắn ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào ta, nghiêm túc chắp tay cúi người.
“Xin phu nhân chỉ dạy.”
Ta cầm bút lên, viết mạnh mẽ mà vững chãi mấy dòng:
“Thần khấu tạ thánh ân, song vết thương cũ chưa lành, sợ phụ lòng mong mỏi. Nguyện đời này trấn thủ Bích Châu, hết lòng vì Thánh Thượng.”
Ánh mờ mịt trong mắt Từ Chiêu An dần hóa thành bất đắc dĩ, đọc xong thì thần sắc đã sáng tỏ trở lại.
Hắn tiếp lấy bút, trịnh trọng ký tên bên dưới, rồi đem mật tín cũ đốt trong ngọn lửa.
Giây phút ấy, ta biết— hắn đã hiểu rồi.
Trong ván cờ thiên hạ này, có đôi khi lùi một bước, mới là tiến một bước.
23
Hai tháng sau, thánh chỉ ban xuống.
Tấn phong Từ Chiêu An, Hoài Nghĩa Hầu, làm Hoài Nghĩa Công thế tập, trấn thủ Bích Châu.
Từ phu nhân và ta đều được phong phẩm hàm tương đương, Nhị phòng và Tam phòng cũng được ban thưởng.
Cùng lúc đó, tin tức truyền đến—
Con trai thứ của huynh trưởng nhập cung làm bạn đọc cho hoàng tử, con gái út của Tam tỷ được gả cho tông thất.
Tại vườn trúc mới dựng sau khi phụ thân cáo lão, tân đế thân đề bốn chữ "Công Tại Xã Tắc" treo nơi cao nhất.
Trong ván cờ này, ta từ bỏ hư danh đất Trường An, nhưng lại giành được cho họ Từ một đời yên ổn truyền thừa.
Đúng như lời phụ thân từng nói: một ván thắng thật sự, chưa bao giờ nằm ở được mất trước mắt, mà ở chỗ tính được thịnh suy trăm năm sau.
Vài năm liễu bay phất phơ, ta nhận được thư mẫu thân, nói phụ thân rảnh rỗi chăm hoa, rất nhớ cháu trai.
Ta hiểu ý người, suy nghĩ giây lát rồi viết ra danh sách người đi cùng.
Con trai của Thanh Liên năm nay chín tuổi, tuổi xấp xỉ với Nghị nhi, rất thích hợp làm bạn đồng học.
Khi ta đứng dậy, liền thấy Nghị nhi đang luyện chữ trong sân, nét bút chuyển xoay đã hiện ra phong cốt của phụ thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/buc-hoa-phon-hoa-chon-khue-cac/18.html.]
Thanh Liên đợi dưới cổng Thùy Hoa, chưa đợi ta mở miệng đã dâng lên hộp lễ chạm vàng:
“Chủ tử, phủ bên Tây Thị Trường An đã chuẩn bị xong, chỉ cách tường hậu viện Khổng phủ một bức vách.”
Trước khi lên đường, ta đặt cây bút lông tử hào năm xưa phụ thân tặng vào hành lý.
“Hãy nhớ kỹ, con đến Trường An, không chỉ là gặp ngoại tổ…”
“...mà là gặp các lão thần tam triều – Khổng các lão.”
“Trà của Khổng phủ, sổ sách của Ôn thị, thanh kiếm của họ Từ, chốn thế đạo rễ chằng dây rối này, con phải hiểu thấu mọi điều.”
Nghị nhi khom mình hành lễ, giọng non nớt nhưng mang theo sự điềm tĩnh vượt tuổi:
“Mẫu thân yên tâm, học vấn như thuyền ngược nước, nhi tử lần này đi, nhất định không làm mất mặt môn hộ họ Từ.”
Tại bến cảng, ta nhìn hai đứa trẻ cùng tuổi—
Một đứa mang dòng m.á.u quý tộc văn nhân, một đứa nắm huyết mạch thương nghiệp trong tay.
Vài năm nữa, lại là một vòng luân hồi của vận mệnh.
Những năm gần đây, sức khỏe Từ phu nhân không tốt.
Nếu bà quy Tây, ba năm thủ hiếu sẽ làm chậm trễ việc đàm hôn của Nghị nhi.
Ta cân nhắc nhiều lần, viết một phong thư, sai khoái mã đưa đến Trường An.
Nửa tháng sau, thư phụ thân hồi đáp, nét chữ như rồng bay phượng múa, chỉ viết duy nhất một chữ: Giang
‘Giang’ là quốc tính.
Ta và Từ Chiêu An nhìn nhau mỉm cười, lập tức hiểu rõ hàm ý bên trong.
Những năm qua, họ Từ biết tiến biết lùi, bề ngoài như ở nơi xa xôi là Bích Châu, kỳ thực sớm đã thành sủng thần của tân đế.
Tân đế muốn tiếp tục tỉa tót cành nhánh của thế gia, thì họ Từ chính là con d.a.o sắc nhất.
Mùa thu năm thứ ba sau khi Từ phu nhân qua đời, thời gian thủ hiếu kết thúc.
Thánh chỉ ban hôn theo hương thơm hoa quế, đến đất Bích Châu.
Công chúa Hiển Vinh vừa tròn mười bốn, bằng tuổi Nghị nhi, ngày cưới định ba năm sau.
Ta nhìn bốn chữ “Vĩnh Kết Tần Tấn” trong thánh chỉ, nghĩ rằng— còn gì là kế sách ràng buộc tốt hơn thông gia?
Hôn sự của Thế tử đã định, hôn nhân của các con khác trong phủ cũng cần tính toán.
Con thứ Hồng nhi, do chính Từ Chiêu An chọn, bàn hôn với nhà họ Thôi – Tổng đốc Giáng Châu.
“Hà phu nhân thấy sao?” Từ Chiêu An hỏi ta.
Ta đáp: “Rất tốt.”
Nhà họ Thôi nắm giữ vận chuyển quân nhu của Giáng Châu, nhưng lại cách xa thị phi Trường An.
Giống như năm xưa phụ thân chọn gả ta cho họ Từ, coi trọng chính là sự vừa vặn này.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.