BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 95
Cập nhật lúc: 2024-09-16 09:40:19
Lượt xem: 57
Vì không thèm thịt mỡ nên phải mua những phần thịt ăn ngon nhất.
Không ngờ, Tống Thời Thanh ngẩng đầu lên nhìn bà ta một cái, nhàn nhạt nói: “Không bán.”
Sắc mặt Triệu Anh Lai thay đổi, nhưng nghĩ rằng anh có thể muốn mang hai chân trước của con trâu về nhà giữ ăn dần, đành phải quên đi, vì vậy bà ta quyết định lấy lùi làm tiến và chỉ vào chân sau của con trâu: "Vậy thì đưa cho tôi một cái chân sau của con trâu đi."
“Không bán.” Vẫn là âm thanh không chút cảm xúc nào của Tống Thời Thanh, ngắn gọn và lưu loát.
Lần này Triệu Anh Lai có chút tức giận, hai tay chống nạnh, trực tiếp mắng mỏ: “Tống Thời Thanh, cậu cố ý gây chuyện với tôi đúng không? Chẳng phải là vì hôm nay tôi nói con trâu rừng này là do Hồng Binh nhà tôi đánh c.h.ế.t hay sao? Tôi nói cho cậu biết, con trâu rừng này vốn dĩ phải có một phần thuộc về Hồng Binh nhà tôi! Nếu không phải nhờ Hồng Binh nhà tôi, con trâu rừng này sẽ c.h.ế.t nhanh được như vậy à? Cậu chỉ đơn giản là một người con của kẻ phản loạn, có thể một mình đánh c.h.ế.t một con trâu rừng hay sao? Đừng có ở đó mà nằm mơ!”
“Tôi không tìm cậu chia nửa con trâu này là vì tôi lười tìm cậu để so đo, nghĩ nhà ai cũng nghèo đói như nhà cậu hay sao? Lần trước tôi nhìn thấy bà nội cậu đi đến nhà người khác mượn cơm, nếu không phải..." Lời còn chưa nói xong, liền nghe thấy một tiếng âm thanh nặng nề.
Ánh mắt Tống Thời Thanh quét qua, con d.a.o trong tay cắm chặt vào thớt, ánh d.a.o lóe lên, Tống Thời Thanh giống như một con d.a.o khắc, trên lưỡi d.a.o phản chiếu vẻ mặt âm trầm vô tình, tuy không thấy m.á.u nhưng còn đáng sợ hơn nhìn thấy máu.
Phần còn lại trong lời nói của Triệu Anh Lai bị mắc kẹt trong cổ họng và không thể thoát ra được, vì vậy bà ta đột ngột nuốt xuống nửa câu sau.
Nhưng bà ta không phục, nuốt nước miếng, rụt cổ, lắp bắp mà nói: "Cậu, cậu làm cái gì vậy hả? Cậu, cậu còn dám ra tay đánh tôi hay sao? Tôi nói cho cậu biết... Nếu như cậu dám làm như vậy, nhà tôi, Hồng Binh nhà tôi, không, sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cậu đâu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-95.html.]
Thấy tình huống không đúng, đại đội trưởng vội vàng chạy tới cố gắng thuyết phục khuyên can.
"Được rồi, được rồi, Triệu Anh Lai, bà cũng nói ít đi một hai câu đi, người khác không biết bà ra sao, nhưng tôi lại không biết bà hay sao? Bởi vì Hồng Binh con trai bà là quân nhân, không ít việc bà đã ức h.i.ế.p người khác! Bà nói rằng con trâu rừng này có một nửa là của Hồng Binh nhà bà, vậy thì bà hãy để Hồng Binh ra đây nói chuyện, rốt cuộc thì mọi chuyện đã xảy ra như thế nào?"
Đại đội trưởng dù sao cũng là cán bộ thôn nên lời nói của ông ấy vẫn có trọng lượng.
Cố Diệp Phi
Khi ông ấy nói như vậy, tất cả mọi người đều lắng nghe.
"Nếu thật sự như lời mà bà nói, bà có thể từ bỏ nửa con trâu được không? Tôi đã nghe vợ Vệ Quân kể lại chuyện đã xảy ra. Là bản thân Tiểu Tống đã đánh c.h.ế.t con trâu trước rồi Hồng Binh nhà bà mới nổ súng, như thế làm sao có thể coi như Hồng Binh nhà bà đã đánh c.h.ế.t con trâu này được? Bà làm như vậy không phải là quá ngang ngược vô lý rồi hay sao?"
"Thì ra mọi chuyện là như vậy, nhưng thím Triệu, thím cũng thật vô lý. Người ở xã Nguyệt Phượng Loan chúng ta cũng không phải loại người thích bắt nạt người khác. Dù thân phận của Tống Thời Thanh có vấn đề đến đâu, thím cũng không được làm như vậy!"
“Đúng vậy, đúng vậy, nếu nói như vậy, thì lần sau con gà của nhà bà đến ruộng rau của tôi để ăn rau của tôi, tôi sẽ g.i.ế.c con gà đó và nấu nó lên, dù sao theo những gì bà nói, con gà đó là do tôi g.i.ế.c thì nó phải là của tôi!"
Một nhóm người cười lớn, Triệu Anh Lai mất hết mặt mũi, không thể bỏ hết sĩ diện được, vừa đúng lúc Khương Thúy Thúy đến.
Cô ta vừa mới đến đây, kéo một người ra hỏi rõ mọi việc, trong lòng đã nghĩ kĩ lí do thoái thác.