Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 519

Cập nhật lúc: 2024-09-18 21:00:18
Lượt xem: 18

Cô nghĩ Tống Thời Thanh chắc hẳn là phải biết, chứ Kỳ Huy Hoàng không thể tự tiện giới thiệu đối tượng cho Tống Thời Thanh mà không thông báo với chính chủ một tiếng.

Nếu Tống Thời Thanh biết, vậy mà anh làm như thế, anh đặt cô ở chỗ nào rồi vậy?

Cố Diệp Phi

Khương Tuệ Tuệ hít sâu một hơi, đưa dưa chuột trong tay nhét vào tay Lưu Ái Đệ, nhìn vào mắt cô ta mà nói: “Chị dâu, đột nhiên tôi nhớ ra tôi có chút việc phải đi ra ngoài một chuyến, chút nữa mọi người cứ ăn cơm trước đi, không cần chờ tôi đâu.”

Nói xong, Khương Tuệ Tuệ cũng không đợi Lưu Ái Đệ phản ứng lại, xoay người đẩy xe đạp ra, leo lên xe rồi đi mất.

Chỉ để lại Lưu Ái Đệ với vẻ mặt không hiểu gì nhìn bóng dáng em chồng dần dần biến mất, còn không rõ rốt cuộc mình đã nói sai câu nào……

Cô ta nhìn trái dưa chuột trong tay, thất thần đi vào nhà bếp đưa dưa chuột cho Phương Quế Chi, rồi lại thất thần đi ra. Nhìn thấy Lý Tú Cầm đang giúp đỡ Khương Vệ Bình xử lý cha của Tiểu Nguyệt, vội vàng đi qua, nhỏ giọng nói: “Vừa rồi em út sốt ruột hoảng hốt nên đã lập tức đi ra ngoài, nói là ra ngoài có việc, đến cơm chiều cũng chưa kịp ăn……”

Cô ta cảm thấy chị dâu cả thông minh hơn mình, nói cho chị dâu cả biết có lẽ còn có thể biết được vì sao em chồng lại như vậy.

Lý Tú Cầm vừa bận rộn vừa hỏi: “Có chuyện gì à? Cứ như vậy mà đi sao?”

“Em cũng đang buồn bực quá đây, có chuyện gì mà phải gấp gáp như vậy, cả cơm cũng không ăn mà đã đi rồi. Hơn nữa em đã cân nhắc, hình như là vì những gì em nói với em ấy, nhưng mà em lại không biết rốt cuộc là do câu nào của em nữa.” Lưu Ái Đệ nói.

“Vậy cô đã nói gì với em ấy?” Lý Tú Cầm hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-519.html.]

Lưu Ái Đệ nhớ lại những gì mình đã nói: “Thật ra cũng không có gì, không phải do hôm nay, đội trưởng Kỳ gì đó lần trước có tới nhà chúng ta dẫn theo một cô gái trẻ tuổi tới gặp bà Tống hay sao? Bị em nhìn thấy, em có hỏi thăm một chút, đội trưởng Kỳ nói cô gái kia là em họ của anh ta, là anh ta đưa đến giới thiệu cho Tống Thời Thanh làm đối tượng hẹn hò.”

“Em thấy bà Tống và cô gái kia vừa nói chuyện vừa cười, thế nên mới cảm thấy chuyện này chắc đã thành công rồi. Em mới nói chuyện này với em ấy, còn những chuyện khác cũng chưa hề nói gì, chỉ nói cô gái kia có khuôn mặt tròn tròn, trông giống như quả táo, còn mặt em ấy thì không tròn, mà em cũng chưa nói gì em ấy cả, không lẽ em ấy lại giận em sao?”

Lưu Ái Đệ không định hỏi, nhưng cô ta cũng thật sự sợ bản thân sẽ chọc giận em chồng.

Lý Tú Cầm nghe xong, nghĩ lại Khương Vệ Bình mới về nhà mẹ đẻ cách đây không lâu, có lẽ không rõ mối quan hệ giữa Khương Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh, nhưng còn cô ấy thì hiểu rất rõ.

Cô ấy đã sớm nhìn ra quan hệ giữa hai người bọn họ không bình thường, mỗi lần ánh mắt hai người chạm nhau thì đều thân thiết một cách khác thường, người khác có lẽ sẽ không nhìn thấy, nhưng cô ấy thì biết.

Cô em chồng này của cô ấy và thanh niên trí thức họ Tống kia đang hẹn hò.

Ngay từ đầu cô ấy đã không quá tán thành, nhưng mà sau này thanh niên trí thức họ Tống đó đã cứu Nữu Nữu, có ơn cứu mạng đối với nhà bọn họ. Hơn nữa em chồng cô ấy cũng thích, người làm chị dâu cả này cũng không thể tiếp tục phản đối, cũng không thể gây chuyện phá vỡ mối quan hệ giữa hai người, vì thế liền mắt nhắm mắt mở cho qua.

Chứ đâu có giống như Lưu Ái Đệ, đều là người cùng một nhà, vậy mà cái gì cũng không biết.

Khương Tuệ Tuệ đột nhiên thay đổi sắc mặt nói có việc đi ra ngoài, chắc chắn là vì biết đội trưởng Kỳ giới thiệu đối tượng hẹn hò cho Tống Thời Thanh, nên mới tức giận, lúc này có thể là cô đang đến binh đoàn tìm Tống Thời Thanh hỏi cho rõ ràng.

Rốt cuộc thì nếu có chuyện gì đang xảy ra thì cô ấy cũng sẽ không thể hiểu hết được, nhưng đối với nhân phẩm của Tống Thời Thanh, cô ấy vẫn rất tin tưởng. Hy vọng khi em chồng tới binh đoàn, hai người có thể nói chuyện rõ ràng.

Loading...