BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 472
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:41:43
Lượt xem: 34
Thật đáng tiếc là hiện tại không có điện thoại di động nên không thể chụp ảnh tự sướng để lưu lại khoảnh khắc, nhưng việc mặc quân phục lên sân khấu để biểu diễn cũng có thể coi là thỏa mãn mơ ước của cô.
Lớp trang điểm của cô ngoại trừ phần mắt đậm hơn thì những chỗ khác đều tương đối nhạt, cô chỉ cần tẩy phần mắt kĩ một chút là được.
Tống Thời Thanh, Thẩm Kiêu Dương, Tạ Phương Hoa, ba người họ đã đợi sẵn ở ngoài cửa. Khương Tuệ Tuệ là người đầu tiên ra ngoài và tình cờ nhìn thấy bọn họ.
Tạ Phương Hoa là người đầu tiên chạy ra, nắm lấy tay Khương Tuệ Tuệ, phấn khích nói: "Tuệ Tuệ, trời ơi, cô hát hay quá đi. Cô không biết đâu, lúc tôi ngồi dưới hàng ghế khán giả, khi nghe cô hát, tôi thậm chí còn nổi hết da gà đây này. Ngoài ra, cô còn nhảy rất tốt nữa..."
Thẩm Kiêu Dương cũng đi tới phụ họa: “Đó là tất nhiên, nếu không tôi đã không đề nghị chị dâu lên sân khấu biểu diễn rồi.”
Chỉ có Tống Thời Thanh là không nói gì, gần như vô hình đứng bên cạnh Khương Tuệ Tuệ. Trước khi cô kịp phản ứng, anh đã đưa tay ra, dịu dàng mà nắm lấy tay cô.
Mùa này ở trong nhà lâu còn dễ cảm thấy nóng, huống chi ở trong sảnh đông người như vậy. Xem xong màn trình diễn, ai cũng toát mồ hôi vì nóng. Vì vậy nếu muốn xem một bộ phim vào ban đêm thì nên xem nó trên bãi cỏ trống rộng rãi.
Buổi tối gió thổi chầm chậm, mọi người cùng nhau xem phim sẽ càng thêm thú vị hơn.
Trước khi xem phim, mọi người đã cùng đi ăn tối. Mọi người trong quân đoàn đều đến căn tin ăn cơm, tuy rằng không cần tiền nhưng lại cần phiếu ăn. Phiếu ăn là do huấn luyện viên phát cho mọi người, thông thường mọi người sẽ tự thu xếp lấy, nếu dư ra có thể giữ đến tháng sau.
Lần đầu tiên Tống Thời Thanh đến quân đoàn cũng nhận được một ít phiếu ăn, ý tứ của anh là cùng đi lấy phiếu ăn rồi cùng nhau đến căn tin ăn cơm. Nhưng Thẩm Kiêu Dương dù thế nào cũng không muốn cho anh đi lấy phiếu ăn, anh ấy muốn đãi mọi người ăn tối.
Cố Diệp Phi
Tống Thời Thanh không nói thêm gì nữa, chỉ để anh ấy tự đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-472.html.]
Thẩm Kiêu Dương về ký túc xá lấy phiếu ăn, Tống Thời Thanh nói với Khương Tuệ Tuệ và Tạ Phương Hoa: "Không sao đâu, đừng khách sáo với cậu ấy, khi còn trẻ chú Thẩm và mọi người đều bận rộn, cậu ấy hay đến nhà tôi ăn cơm, hôm nay chúng ta cọ cơm một bữa đi."
Tạ Phương Hoa mím môi cười, nói: “Được.”
Khương Tuệ Tuệ không ngờ rằng Tống Thời Thanh bình thường thì nghiêm túc, chính trực nhưng sẽ có lúc biết đùa giỡn, cô đưa tay véo nhẹ eo anh một cái.
Sau đó tay cô bị một bàn tay to lớn khác nắm lấy, cô vùng vẫy nhưng không thoát được. Bên tai truyền đến hơi ấm: "Em làm sao vậy? Làm chuyện xấu xong muốn chạy trốn à?"
"Ai chạy trốn chứ? Em không có chạy trốn nhé." Khương Tuệ Tuệ phồng hai má lên, lẩm bẩm nói.
Thấy Tạ Phương Hoa đang nhìn xung quanh, cô quay đầu lại nói: "Chị Phương Hoa sắp nhìn qua đây rồi, anh mau buông em ra, nếu không chị ấy sẽ nhìn thấy."
Giọng Tống Thời Thanh có chút khàn khàn: "Giờ mới biết sợ sao?"
"Ai sợ chứ? Chỉ là em không muốn chị Phương Hoa nhìn thấy mà thôi." Khương Tuệ Tuệ đưa tay ra, trực tiếp nắm lấy cánh tay của Tống Thời Thanh trong lúc anh đang nói, hai người vô cùng thân thiết.
Tạ Phương Hoa đã chú ý tới nhất cử nhất động của hai người, khuôn mặt đỏ bừng, vội vàng quay đầu đi chỗ khác, giả vờ như đang nhìn qua chỗ khác.
Dù năm nay cô ấy đã hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi nhưng chưa từng hẹn hò, ngày thường cô ấy cũng hiếm có cơ hội nói chuyện với đàn ông chứ đừng nói là hẹn hò. Vấn đề này cũng không phải là cô ấy không nghĩ tới, thú thật nhìn thấy những người cùng tuổi với mình đều đã sinh mấy đứa con, sao cô ấy có thể không vội được chứ?
Nhưng cứ lo lắng vậy thì cũng không có cách nào, cô ấy nghĩ, ai lại muốn cưới con của một kẻ xấu đây?