BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 462
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:39:00
Lượt xem: 37
Bây giờ chỉ có thể hy vọng Diệp Mạn Đình sẽ khỏe lại sau khi uống thuốc, mặc dù nghe nói là tình trạng đang khá tệ.
Ngay khi Thẩm Kiêu Dương chuẩn bị đến trung tâm y tế để tìm Diệp Mạn Đình, người đồng chí nữ đã đi cùng Diệp Mạn Đình đến trung tâm y tế để lấy thuốc vừa bước vào, cô ấy tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa Thẩm Kiêu Dương và người đồng chí nữ đó.
Thuận miệng nói: "Đúng vậy, chắc là tối qua Mạn Đình ngủ bị cảm lạnh, rõ ràng sáng nay cô ấy không sao, không hiểu sao đến chiều giọng cô ấy lại khàn đặc như vậy. Vừa rồi tôi đi cùng cô ấy đến trung tâm y tế, bác sĩ nói hôm nay cô ấy nhất định là không thể hát được, cô ấy lo lắng đến mức sắp khóc, không có mặt mũi nào để đi đến đây, nói là rất xin lỗi mọi người.”
“Ca sĩ giỏi nhất trong đoàn nghệ thuật là Mạn Đình, giọng cô ấy khàn thì không ai có thể thay thế được. Bây giờ chỉ có thể loại bỏ phần tiết mục hát đơn của cô ấy hoặc đổi thành tiết mục khác... Nhưng trước đó cũng không tập luyện, có thể đổi thành tiết mục gì được đây...”
Nói đến đây, các đồng chí nữ lại có hơi đau đầu.
Thẩm Kiêu Dương đã nghĩ ra một biện pháp hay, trước đó Tống Thời Thanh đã nói giọng của Khương Tuệ Tuệ rất hay, mà sau khi Thẩm Kiêu Dương thực sự nghe thấy giọng của Khương Tuệ Tuệ, anh ấy cũng cảm thấy nó rất hay.
Khi bọn họ đi trên đường, Thẩm Kiêu Dương đã ồn ào bảo Khương Tuệ Tuệ hát vài câu, giọng hát của cô chắc chắn là hay hơn Diệp Mạn Đình.
Bây giờ cổ họng của Diệp Mạn Đình đang không ổn nên cô ấy không thể biểu diễn, vừa hay chị dâu lại có thể hát hay như vậy, anh ấy nghĩ có lẽ Khương Tuệ Tuệ có thể thử sức một lần.
Cố Diệp Phi
Nhưng anh ấy chưa nói qua việc này với Khương Tuệ Tuệ, bây giờ anh ấy không thể nói chắc chắn được, vì vậy anh ấy chỉ có thể nói với hai nữ đồng chí: "Có lẽ là tôi sẽ tìm người thay thế Mạn Đình, mọi người ở đây chờ tôi một chút, tôi sẽ đến ngay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-462.html.]
"Hả?" Hai người đồng chí nữ nhìn nhau không hiểu đang xảy ra chuyện gì.
Thẩm Kiêu Dương có thể tìm được người có thể thay thế Diệp Mạn Đình để hát đơn sao? Bọn họ không dám quá tin tưởng, phải biết rằng Diệp Mạn Đình giống như trụ cột trong đoàn nghệ thuật của bọn họ vậy, cô ấy có một giọng hát hay và là người đầu tiên vừa hát vừa nhảy.
Hơn nữa, người mà Thẩm Kiêu Dương nhắc đến có lẽ đều là người của binh đoàn, so với những người trong đoàn nghệ thuật thì đãi ngộ trong binh đoàn sẽ không tốt bằng. Nếu người đó có thể hát hay như Diệp Mạn Đình, tại sao lại không đến đoàn nghệ thuật mà lại đến binh đoàn để làm công việc vất vả như vậy?
Hai người đồng chí nữ nhìn nhau, cả hai đều không để tâm đến lời nói của Thẩm Kiêu Dương. Đúng là Thẩm Kiêu Dương nhiệt tình và rất dễ nói chuyện, nhưng có thể là do nhiệt tình quá nên là đã bị lừa gạt, cho nên bọn họ không tin trong binh đoàn sẽ có người hát hay hơn Diệp Mạn Đình.
"Cô thấy những gì Thẩm Kiêu Dương nói là thật hay giả? Trong binh đoàn thật sự có người hát hay hơn Diệp Mạn Đình sao?"
“Cô thật đúng là ngốc, nếu có người hát hay như vậy thì sao binh đoàn nghệ thuật của chúng ta không nhận người này? Không phải là nữ thanh niên trí thức này muốn thu hút sự chú ý của Thẩm Kiêu Dương nên cố ý nói bản thân hát hay sao?”
“Cô cũng biết Thẩm Kiêu Dương thích nghe Diệp Mạn Đình hát nhất rồi còn gì, luôn miệng khen giọng cô ấy rất hay, người đó nhất định đã nghĩ rằng chỉ cần nói mình hát hay là có thể thu hút sự chú ý của Thẩm Kiêu Dương, khiến Thẩm Kiêu Dương cũng thích cô ấy.”
“Như vậy thì thật là không biết xấu hổ, để xem Thẩm Kiêu Dương bảo cô ấy hát thì cô ấy phải làm sao. Nhưng nếu không ai có thể hát thay Diệp Mạn Đình, vậy thì tiết mục hát đơn kia cuối cùng vẫn phải huỷ bỏ sao?”
“Đây là chuyện ngoài ý muốn, chắc sẽ không sao đâu, hơn nữa không phải buổi tối còn chiếu phim sao? Có lẽ sẽ không có ai để ý đâu...”