BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 455
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:37:09
Lượt xem: 52
Cho nên cũng không còn lại nhiều lắm, hôm nay tôi nhất định có thể làm xong, cô chỉ cần trở về đi ngủ sớm một chút, ngày mai có tinh thần tốt nhất để đi gặp người yêu."
“Người yêu cái gì chứ, chị Phương Hoa đừng nói nhảm.” Mặc dù Khương Tuệ Tuệ thường trêu chọc Tống Thời Thanh khi hai người ở riêng với nhau, nhưng cô cũng sẽ rất xấu hổ khi bị Tạ Phương Hoa trêu chọc như vậy.
Trên khuôn mặt trắng như sứ của cô có chút ửng hồng, nhưng trong đầu cô lại không nhịn được mà nghĩ đến Tống Thời Thanh. Hôm nay là ngày thứ mười một Tống Thời Thanh đến binh đoàn, nhưng mà ngoại trừ lúc Tống Thời Thanh có gọi cho cô khi anh đến binh đoàn vào ngày đầu tiên, còn lại anh không gọi cho cô thêm một lần nào nữa.
Cô không phải là đang trách anh không liên lạc với cô, thật ra lúc trước khi anh gọi điện cho cô, Tống Thời Thanh cũng nói rằng anh phải nghe lời tắt đèn đi ngủ mỗi ngày trong binh đoàn, không phải là anh không muốn liên lạc với cô, nhưng anh không có thời gian.
Hôm nào anh đi gặt lúa ngoài đồng về, những người trong ủy ban thôn đều nghỉ làm, anh gọi cũng không ai bắt máy.
Khương Tuệ Tuệ âm thầm nghiến răng, nếu mọi người đều có điện thoại di động thì tốt rồi.
Đêm hôm qua cô còn mơ thấy anh, bọn họ ngồi trên bãi cỏ bên sườn đồi, cùng nhau ngắm sao trên trời, đom đóm bay giữa không trung. Ngay cả khi hai người họ không làm gì, cô cũng thấy hạnh phúc.
"Vậy tôi không quấy rầy chị nữa, chị Phương Hoa, chị đã vất vả rồi, ngày mai tôi sẽ đến cửa nhà chị sớm một chút để chờ chị." Khương Tuệ Tuệ nghĩ đến ngày mai có thể gặp được Tống Thời Thanh, trong lòng cô rất là vui vẻ, thầm cảm ơn Phương Hoa đã hiểu cho cô.
Tạ Phương Hoa mỉm cười trả lời: "Được rồi, cô đi về trước đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-455.html.]
Sáng sớm hôm sau, Khương Tuệ Tuệ dậy rất sớm.
Mấy ngày trước khi thu hoạch lúa mì, mỗi ngày cô đều dậy rất sớm, nhưng gần đây đại đội được nghỉ, cô lại trở về trạng thái ngủ nướng ban đầu. Hôm nay là lần đầu tiên cô dậy sớm như vậy.
Nhưng mà khi Khương Tuệ Tuệ trở về vào tối hôm qua, cô đã nói với mọi người trong gia đình rằng hôm nay cô sẽ đến binh đoàn, vì vậy Phương Quế Chi đang đun nước trong bếp nên cũng không ngạc nhiên, ngược lại, bà ấy còn rót cho cô một ít nước ấm và bảo cô đến đó rửa mặt.
Khương Tuệ Tuệ không cần khăn để rửa mặt, vì vi khuẩn và bọ ve rất dễ phát triển trong khăn sau một thời gian dài sử dụng, nếu dùng nó để lau mặt thì ngược lại mặt sẽ càng bẩn hơn.
Cô lấy một nắm nước bằng đôi tay mềm mại của mình, nhiệt độ nước vừa phải. Bất luận là xuân hạ thu đông, Khương Tuệ Tuệ đều luôn rửa mặt bằng nước ấm, nước ấm là nhiệt độ thích hợp nhất, nhưng bất kỳ nước quá nóng hay quá lạnh đều không tốt cho da.
Sau khi rửa mặt xong, Khương Tuệ Tuệ lại đi ăn một chén cháo. Cháo đặc biệt mềm dẻo, có vị ngọt từ gạo. Cô cảm thấy thật tuyệt vời khi bây giờ chỉ cần uống một bát cháo là có thể nếm được vị ngọt trên đời, trước kia cô từng rất coi trọng việc 'ăn ngon'.
Sau khi thu hoạch lúa mì, mỗi hộ gia đình sẽ được phát rất nhiều lúa mì và đập lúa mì thành bột, đủ cho cả nhà ăn trong một thời gian dài.
Cố Diệp Phi
Bà nội Tống biết Khương Tuệ Tuệ sẽ đến binh đoàn, vì vậy bà ấy đã chuẩn bị mười cân bột mì, muốn Khương Tuệ Tuệ mang đến cho Tống Thời Thanh.
Khương Tuệ Tuệ không nhận lấy bột, mà nói: "Bà nội, cháu nghe nói binh đoàn ở bên kia ăn cơm ở căn tin, mọi người không cần tự mình nấu đồ ăn, đồ ăn trong binh đoàn rất ngon, anh Tống ở bên kia nhất định sẽ không phải chịu ủy khuất, bột mì này để lại cho mọi người ăn đi ạ."
Bà nội Tống nghe xong cũng đồng ý, tất cả người trong binh đoàn đều ăn cơm ở căn tin, Tống Thời Thanh sẽ không bị đói. Chỉ là bà ấy quá lo lắng cho đứa trẻ, vì vậy bà ấy đã nghĩ đến việc nhờ Khương Tuệ Tuệ mang một ít bột mì tới, hy vọng rằng bọn họ có thể cải thiện bữa ăn của mình.