BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 441
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:29:28
Lượt xem: 44
Đàn ông cũng không được.
Tống Thời Thanh nói: "Đại đội trưởng của tôi đã sắp xếp cho tôi đi theo. Đúng rồi, Kiêu Dương, bà nội nhờ tôi mang cho cậu món đùi gà khô, để tôi đưa cho cậu."
“Bà nội đối xử với tôi tốt quá, vẫn luôn nhớ đến tôi.” Thẩm Kiêu Dương nói, sau đó đặt tay lên vai Tống Thời Thanh một cách rất tự nhiên: "Đi nào, anh Tống, chúng ta hãy về ký túc xá của anh trước, thu dọn đồ đạc xong xuôi, sau đó tôi sẽ đưa anh đi dạo, nếu hôm nay anh không đi dạo, ngày mai anh sẽ không thể đi phụ giúp được đâu, đừng nhìn điều kiện trong binh đoàn tốt, bình thường làm việc rất là mệt mỏi.”
Thật ra Tống Thời Thanh không sợ mệt. Khi anh ở xã Nguyệt Phượng Loan, anh phải làm việc đồng áng và săn bắn, anh không cảm thấy mệt mỏi.
Anh đẩy bàn tay đang đặt trên vai của Thẩm Kiêu Dương xuống, nhưng Thẩm Kiêu Dương lại cứ cố chấp lấy tay đặt lên vai anh một lần nữa, anh chỉ có thể để anh ấy tùy tiện để tay lên.
Thẩm Kiêu Dương là con trai của chú Thẩm, hai người bọn họ lớn lên cùng nhau, cũng từng nhìn thấy m.ô.n.g trần của nhau rồi, ôm vai ôm lưng là việc bọn họ đã làm từ nhỏ nên cũng không có gì to tát.
Cố Diệp Phi
Ký túc xá có một chiếc giường lớn dùng để nằm chung, Thẩm Kiều Dương chọn cho Tống Thời Thanh một chiếc giường tốt nhất, đặt đồ đạc của anh xuống, hai anh em liền rời đi.
Tống Thời Thanh hỏi: "Cậu dẫn tôi đi đâu?"
Thẩm Kiều Dương nói: "Lát nữa đến đó anh sẽ biết."
Sau khi băng qua một cánh đồng cỏ xanh mướt, bọn họ đến một con sông nhỏ. Thẩm Kiêu Dương vừa đến đây đã bắt đầu cởi quần áo, thấy Tống Thời Thanh còn đang ngây người không ra tay, vội vàng nói: “Anh Thời Thanh, anh còn ngẩn ngơ làm gì, mau cởi quần áo ra chúng ta cùng nhau tắm rửa, nhìn anh xem, đi đường lâu như vậy, quần áo trên người anh đã ướt đẫm mồ hôi rồi.”
Đây là sự thật, nhóm thanh niên trí thức đã đi bộ lâu như vậy, hôm nay trời rất nóng, bọn họ đã đổ mồ hôi đầm đìa.
Nhưng thật ra Thẩm Kiều Dương gọi Tống Thời Thanh tới đây tắm rửa là còn có một nguyên nhân khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-441.html.]
Thấy Tống Thời Thanh không lập tức cởi quần áo ra, vẫn đang đứng nhìn bốn phía nhìn chung quanh, Thẩm Kiêu Dương vội vàng thúc giục: “Anh Thời Thanh, anh đừng lo lắng, nơi này bình thường có rất ít người lui tới, anh cởi quần áo đi tắm đi, không sao đâu."
Hơn nữa, đàn ông bọn họ khi tắm rửa cũng không phải là cởi hết quần áo, vẫn mặc trên người một chiếc quần đùi nên không có gì là to tát.
Sau khi nghe những lời của Thẩm Kiêu Dương, Tống Thời Thanh không ngượng ngùng nữa, dứt khoát cởi áo sơ mi ra, để lộ bộ n.g.ự.c cường tráng, anh trực tiếp đi xuống nước.
Mà Thẩm Kiêu Dương đã chú ý đến Tống Thời Thanh khi Tống Thời Thanh đang cởi quần áo của anh, khi nhìn thấy cơ bắp cuồn cuộn trên n.g.ự.c anh, anh ấy không nhịn được mà nuốt nước miếng, sau đó nhìn xuống cơ n.g.ự.c của chính mình. Anh ấy cũng có cơ ngực, nhưng không thể so sánh với dáng người của Tống Thời Thanh.
Trước mặt Tống Thời Thanh, thân hình mà anh ấy luôn tự hào đột nhiên khi so sánh lại không bằng một góc của anh, Thẩm Kiêu Dương liền bĩu môi.
Sau khi Tống Thời Thanh xuống nước, nước sông làm ướt hoàn toàn cơ thể trần trụi của anh, Thẩm Kiêu Dương lại đặt ánh mắt của mình vào giữa hai chân của Tống Thời Thanh. Mặc dù Tống Thời Thanh vẫn mặc chiếc quần dài bên ngoài, nhưng khi chiếc quần dài bị ướt bên bờ sông, Thẩm Kiêu Dương vẫn nhìn thấy ‘cục lớn’ giữa hai chân của Tống Thời Thanh...
Khụ khụ.... Nó to quá.
Rồi anh ấy nhìn xuống em trai mình...
Mẹ kiếp!
Thẩm Kiêu Dương tức giận quay đầu đi, vẻ mặt lập tức thay đổi.
Tống Thời Thanh vẫn đang tắm rửa, nhưng lúc này anh chú ý đến khuôn mặt của Thẩm Kiêu Dương và cách anh ấy nhìn giữa hai chân anh rồi lại nhìn em trai của anh ấy, sau đó thậm chí còn thở dài một tiếng.
Tống Thời Thanh hiểu ý của anh ấy, ho khan một tiếng, không nói nên lời: “Thẩm Kiêu Dương, cậu đang suy nghĩ cái gì trong đầu thế?”