Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 419

Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:23:22
Lượt xem: 61

Khương Đắc Lợi vươn tay ra lau mặt, nhìn thấy phân bò nóng hổi trên tay, mặt tái xanh vì tức giận. Xắn tay áo lên, ông ta muốn dạy cho những đứa trẻ 'thiếu dạy dỗ' này một bài học, ông ta sợ những người lớn đó đến quấy rầy bản thân, không lẽ còn sợ những đứa trẻ này hay sao?

Trong miệng Khương Đắc Lợi hùng hùng hổ hổ chửi: "Mấy đứa nhỏ này, tao..."

Nhưng ông ta còn chưa nói xong thì đã nghe thấy đứa trẻ đứng đầu ra lệnh, phân bò trong tay bọn nhỏ đang hung hăng ném về phía ông ta, một đống phân vô cùng hôi thối và bốc mùi.

Khương Đắc Lợi bốc hoả vì tức giận.

Thất hồn lạc phách trở về nhà, Trương Cúc Hoa bắt đầu phàn nàn rằng lẽ ra lúc trước ông ta không nên chỉ vì kiếm chút lợi nhỏ mà bảo đảm cho cái người đang trốn chạy kia xây dựng trường học, bây giờ thì hay rồi, người thì chạy còn bọn họ lại là người phải đền tiền.

Khương Đắc Lợi nghe thấy như vậy thì trong lòng càng bực bội, sau khi tắm xong, ông ta nghiến răng nghiến lợi nói rằng ông ta sẽ đến nhà anh cả nhờ anh trai Khương Đắc Thắng giúp đỡ.

Điều mà Khương Đắc Lợi nghĩ trong lòng là dù có nói gì đi chăng nữa thì ông ta cũng lớn lên cùng với Khương Đắc Thắng, mặc dù không cùng cha cùng mẹ sinh ra nhưng khi còn nhỏ, Khương Đắc Thắng đã đối xử rất tốt với em trai mình, bất kể bây giờ mọi chuyện xảy ra như thế nào, tình cảm của hai anh em vẫn còn đó.

Hơn nữa ông ta hiểu rõ Khương Đắc Thắng rất dễ mềm lòng, chỉ cần ông ta đến nhà họ Khương, sau đó than vãn kể khổ cầu xin Khương Đắc Thắng, nói không chừng Khương Đắc Thắng sẽ thật sự mềm lòng đồng ý cho ông ta vay tiền.

Nhưng mà ông ta quên mất, Khương Đắc Thắng đã đối xử tốt với ông ta trong quá khứ vì ông ấy nghĩ rằng ông ta là em trai của mình. Hiện tại Khương Đắc Thắng đã biết ông ta không phải em trai ruột của mình nữa, đối với nhà bọn họ chỉ còn nỗi hận thù da diết, sao có thể mềm lòng được đây?

Khi Khương Đắc Lợi đến, Khương Vệ Bình đang ôm đứa trẻ, ngồi dưới mái hiên phơi nắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-419.html.]

Cố Diệp Phi

Hôm nay nắng rất tốt, cũng không có gió, ngồi dưới mái hiên, mặt trời không quá chói nên không bị nắng nhiều, ôm con phơi nắng cũng không sao.

Bà nội Tống còn ở bên cạnh trêu đùa Tiểu Nguyệt, khoảng mười ngày nữa sẽ là đầy tháng, từ khi sinh ra, đứa nhỏ đã tăng cân lên rất nhiều, ăn được ngủ được, cũng không làm ầm ĩ, đặc biệt ngoan ngoãn vô cùng.

Cửa sân không có đóng lại, Khương Đắc Lợi đi vào, đi thẳng đến bên cạnh Khương Vệ Bình: "Vệ Bình, cháu đang ôm đứa nhỏ sao? Để chú xem đứa bé trông như thế nào, ừ, nói sao đây nhỉ, đứa nhỏ như thể đúc từ một khuôn với Tiểu Lưu vậy."

Đây hoàn toàn là không biết ngại, hơn nữa dáng vẻ nói hươu nói vượn này rất khiến người khác chán ghét.

Đứa trẻ tuy là do Khương Vệ Bình và Lưu Thiếu Thông sinh ra, nhưng đứa trẻ này thật sự không giống Lưu Thiếu Thông cho lắm, mắt mũi miệng đều giống Khương Vệ Bình, nhưng Khương Đắc Lợi lại cố tình nói như vậy, đây là đang cố ý khiến cho người khác khó chịu.

Lúc trước hai nhà họ bất hòa, mặc dù Khương Vệ Bình không có ở đây, nhưng sau đó cô ấy cũng nghe được toàn bộ mọi chuyện từ người trong nhà. Cô ấy đã không còn coi Khương Đắc Lợi là chú hai của mình từ lâu rồi, khi nhìn thấy Khương Đắc Lợi, cô ấy đã quay mặt đi để ngăn không cho Khương Đắc Lợi nhìn Tiểu Nguyệt.

Tuy bà nội Tống đang ở lại nhà họ Khương, nhưng bà ấy cũng không phải người nhà họ Khương, trước tình hình như vậy, bà ấy không thể đuổi Khương Đắc Lợi đi, chỉ có thể quàng tay qua vai Khương Vệ Bình, nói: “Vệ Bình, hôm nay phơi nắng như vậy là cũng đủ rồi, Tiểu Nguyệt cũng sắp phải đi ngủ rồi, chúng ta vào nhà cho đứa nhỏ đi ngủ đi."

Khương Vệ Bình gật gật đầu, hai người bế đứa nhỏ đi vào nhà, không để ý tới Khương Đắc Lợi nữa.

Khương Đắc Lợi tức giận đến nỗi sắc mặt đỏ bừng lên: "Khương Vệ Bình, bây giờ cháu càng ngày càng thiếu giáo dục, nhìn thấy chú hai cũng không biết chào một tiếng. Cháu cũng thật là, đã kết hôn rồi, sao cháu còn không biết quy củ chút nào thế, vậy mà cháu lại quay về nhà mẹ đẻ ở cữ, cháu có biết là làm như vậy sẽ mang vận xui cho nhà mẹ đẻ hay không?"

Nói xong, ông ta tìm ra một cái lý do tốt: “Bảo sao chú lại xảy ra chuyện, thì ra là do cháu mang đến.”

Loading...