BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 403
Cập nhật lúc: 2024-09-18 19:20:01
Lượt xem: 19
“Nhưng bây giờ tôi đã biết rồi, cô đừng khó chịu, nếu không thì thế này, đừng lo lắng, cô có thể theo tôi đi đến trung tâm y tế, sau này tôi sẽ trả tiền tiêm và băng bó cho cô, cô không cần phải nợ tiền."
Triệu Xuân Hạnh ngẩng đẩu ngước nhìn Hàn Tiến Bộ, một vẻ kinh ngạc hiện lên trong tròng mắt đen trắng của mình, cô ấy vừa vui vừa khó chịu. Vui là vì cô ấy đã gặp được một người đàn ông tốt, nhưng điều đáng buồn là cô ấy cảm thấy bản thân thực sự rất vô dụng…
Cô ấy lắc đầu, hai b.í.m tóc to mượt mà của cô ấy cũng đung đưa theo, cô ấy làm kí hiệu: Tính như tôi mượn của anh, về sau tôi sẽ từ từ trả cho anh được không?
Cánh đồng lúa mì.
Trước đó trời mưa rất to, có người kêu ca, nói là lúa bị sũng nước, bận rộn mấy cũng thành ra thế này, hôm nay mưa to như vậy, nếu không dừng làm việc thì mọi người sẽ bị bệnh.
Vì vậy, đại đội trưởng bắt đầu tập hợp mọi người lại với nhau, quyết định việc hôm nay tạm thời kết thúc và xem liệu trời có mưa vào ngày mai hay không. Dù ngày mai có mưa hay không thì số lúa mì còn lại cũng phải được thu hoạch trong vòng ba ngày.
“Mọi người có tự tin hay không?!” Đại đội trưởng nhìn mọi người tập hợp ở dưới, trong lòng có oán hận cũng là chuyện đương nhiên, dù sao thời tiết năm nay xác thực là cũng kém hơn so với những năm trước.
Những năm trước khá hơn có lẽ là do may mắn, lúa mì được thu hoạch xong ngay trước cơn bão, hay có mưa nhưng cũng không nặng hạt như năm nay, lại còn mưa to gió lớn.
Cố Diệp Phi
Nhưng lúa mì không chỉ là thức ăn của bọn họ, bọn họ phải trả thuế bằng lương thực, thuế lương thực như vậy là đủ rồi, còn lại mới là thức ăn của mọi người. Vì vậy bọn họ phải cố gắng hết sức để giành lấy thức ăn từ ông trời.
Đừng nói chi một hai người, mà hầu như ai ai cũng đều mệt mỏi, thậm chí có người bắt đầu phát sốt nhẹ, tinh thần uể oải, không ai đáp lại lời đại đội trưởng.
Đại đội trưởng nói: "Làm được thì nói một câu, không làm được thì hôm nay làm tiếp!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-403.html.]
Lúc này bọn họ mới đáp gọn lỏn và đầy nhiệt huyết: "Làm được mà!" Câu trả lời vang vọng cả bầu trời.
“Vậy thì tốt, chúng ta mau về nhà đi, về đến nhà tắm nước nóng uống chút canh gừng, đừng để phát sốt.” Đại đội trưởng thúc giục nói.
Lúc này, Trương U đi ra từ trong đám đông, nói với đội trưởng: "Đội trưởng, tôi muốn báo cáo!"
Đội trưởng dừng bước chân lại một chút và nhìn Trương U: "Muốn báo cáo cái gì?"
"Tôi báo cáo Tống Thời Thanh là một kẻ chốn chạy. Chúng tôi đã làm việc chăm chỉ ở đây để cắt lúa mì, nhưng anh ấy đã chạy về nhà! Loại người này chính là một kẻ đào ngũ trên chiến trường. Tôi nghe cha tôi nói rằng những kẻ đào ngũ sẽ bị xử bắn! Đại đội trưởng, dù cho có thế nào thì ông cũng phải báo cáo chuyện xấu của anh ấy với cấp trên!"
Trương U đứng thẳng, lưng thẳng tắp, giống như người cha nổi loạn của cô ta, người có công trong việc báo cáo và cuộc nổi dậy là chính đáng.
Lần trước Tống Thời Thanh với khuôn mặt lạnh lùng giễu cợt cô ta vẫn còn in đậm trong lòng cô ta.
Đặc biệt là sau này khi Tống Thời Thanh đối mặt với Khương Tuệ Tuệ vô cùng dịu dàng, anh trông không giống như khi anh đối xử với cô ta. Nếu Tống Thời Thanh đối xử với mọi người như anh đối xử với cô ta, có thể cô ta sẽ không ghi hận anh, nhưng không phải là anh không biết thế nào là dịu dàng, chẳng qua là đối phương phải là ai mà thôi...
Được rồi, vậy thì đừng trách cô ta đối xử với anh không tốt.
Cũng chỉ là một người con của kẻ phản loạn, nghe nói rằng anh vẫn muốn được sửa lại án sai? Đúng là mơ mộng hão huyền.
Khương Tuệ Tuệ cau mày, lạnh lùng liếc mắt nhìn Trương U một cái và vặn lại: "Trương U, cô cũng giống như cha mình vậy, cha cô lúc trước có mách lẻo như vậy để lên chức không?