BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 399
Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:33:55
Lượt xem: 17
Hàn Tiến Bộ nhìn vào góc tường vẫn chưa sụp đổ hoàn toàn, lo lắng nói: "Anh Tống, nơi này vẫn chưa sụp đổ hoàn toàn, sau khi anh đi vào cứu người, liệu nó có sụp đổ lần nữa hay không?"
Tống thời Thanh nhìn góc tam giác nguy cơ trùng trùng, anh đã có kế hoạch trong đầu. Anh lắc đầu: “Sẽ không đâu, yên tâm đi.”
Nếu như muốn sập thì vẫn phải lựa chọn từ nơi này đi vào để cứu người, bởi vì khoảng cách ở đây là ngắn nhất. Anh cũng có thể cam đoan trước khi nó sụp đổ thêm lần nữa, anh sẽ cứu người ra khỏi đó, nếu đổi lại là từ cửa phòng đi vào, khoảng cách so với từ đây tiến vào cứu người là khoảng cách gấp đôi, nguy hiểm cũng tăng thêm gấp bội.
Cho nên dù có tính toán như thế nào, đi vào từ đây để cứu người vẫn là an toàn hơn.
Thế là mọi người cùng nhau dọn dẹp đống đổ nát ở đây, cuối cùng thông được một lối đi. Tống Thời Thanh đang định đi vào, lại nghe thấy Hàn Tiến Bộ nói: "Anh Tống, vẫn là để tôi đi đi! Dù sao đây cũng là cháu gái của thầy tôi, tôi phải đi!"
Tống Thời Thanh liếc mắt lạnh lùng nhìn Hàn Tiến Bộ một cái, trong lòng anh cảm thấy không vui, ý tứ của tiểu tử thối này là gì, Nữu Nữu là cháu gái của thầy anh ấy, so với anh ấy thì có quan hệ thân thiết hơn, còn anh là người ngoài hay sao?
Học trò của chú Khương thì là gì? Anh còn là chú nhỏ tương lai của Nữu Nữu, liệu Hàn Tiến Bộ có thể có mối quan hệ thân như anh với gia đình nhà họ Khương hay không? Đứa nhỏ mới lớn thật đúng là không biết gì.
Cố Diệp Phi
Tống Thời Thanh thu hồi ánh mắt, căn bản là hoàn toàn không để ý đến Hàn Tiến Bộ, anh trực tiếp xông vào cứu người.
Trong lòng Hàn Tiến Bộ hết sức căng thẳng, không nhịn được mà hét lên lần nữa: "Anh Tống....”
Tống Thời Thanh không thể chịu đựng được nữa, anh nói: "Ở lại đây đợi đi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-399.html.]
Một tia sáng lọt vào, Nữu Nữu chớp mắt đã thấy người ngược sáng đi đến. Người đàn ông đưa tay về phía bọn họ: “Nữu Nữu, đưa tay cho chú Tống đi.”
Nữu Nữu nhìn cô đang gắt gao ôm chặt cô bé ở bên cạnh, khom người về phía trước, dùng lòng bàn tay nhỏ nhắn non nớt đưa ra, bị bàn tay to rộng nắm lấy.
Tống Thời Thanh định đưa Nữu Nữu lên trước, sau đó mới cứu cô gái kia, nhưng Nữu Nữu nói: "Chú Tống, chú đưa cô lên trước đi, tay cô chảy rất nhiều máu..."
Tống Thời Thanh nắm tay cô bé sững người một lúc, rồi nhìn Nữu Nữu. Trong bóng tối, anh để ý thấy đôi mắt to đen láy của Nữu Nữu tràn đầy vẻ thuần khiết, tựa như ánh sao tô điểm trên bầu trời.
Tống Thời Thanh gật gật đầu, nhưng không nhịn được mà hỏi một câu: "Nữu Nữu có sợ không?"
Nữu Nữu lắc đầu nói: "Có chú Tống ở bên cạnh, cháu không sợ, cô nhỏ nói với cháu, chú Tống là người lợi hại nhất trên thế giới."
Nhắc đến Khương Tuệ Tuệ, trái tim của Tống Thời Thanh trở nên mềm mại hơn. Anh xoa xoa đỉnh đầu Nữu Nữu, anh có phải là người lợi hại nhất trên thế giới hay không thì anh không biết, nhưng chỉ cần anh ở bên, anh sẽ bảo vệ Tuệ Tuệ của anh, và không để người nhà của Tuệ Tuệ bị tổn thương.
Làm như Nữu Nữu đã nói, đưa cô gái kia lên trước. Sau khi được Nữu Nữu giới thiệu mới biết rằng cô gái ấy là Triệu Xuân Hạnh, là chị gái của Triệu Hổ Tử, bị câm và không thể nói được.
Khi đó Triệu Xuân Hạnh đến đưa đồ ăn cho Triệu Hổ Tử, không ngờ phòng học lại đột ngột bị sập, vốn dĩ Triệu Xuân Hạnh có thể chạy ra ngoài nhưng Triệu Hổ Tử vẫn chưa ăn xong nên quyết liệt yêu cầu Triệu Xuân Hạnh quay về lớp học lấy đồ ăn, nếu không sẽ về nhà mách với cha mẹ và để cha mẹ đánh cô ấy.
Nhà họ Triệu là một nhà trọng nam khinh nữ, Triệu Xuân Hạnh lại là một người câm nên không được cha mẹ Triệu yêu thương, bị đánh đập là chuyện thường tình, cô ấy ở nhà luôn làm việc như trâu như ngựa.