BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 385
Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:26:04
Lượt xem: 55
Lưu Thiếu Thông nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện và làm anh ta bị thương, đôi mắt anh ta rực lửa. Anh ta phun ra một ngụm máu, lúc này mới ý thức được mình đã bị người này đánh gãy một chiếc răng cửa: “Được nha, Khương Vệ Bình, tôi còn đang tự hỏi tại sao cô lại đột nhiên muốn ly hôn, thì ra là cô có người đàn ông khác!"
"Anh còn dám nói bậy bạ, tôi đánh c.h.ế.t anh!" Người đàn ông trời sinh cao to vạm vỡ, Lưu Thiếu Thông nhỏ gầy không phải là đối thủ của anh ấy.
Người đàn ông dáng người cao lớn, cao giọng nói: "Tôi và Khương Vệ Bình không có quan hệ gì, chỉ là tôi không nhìn nổi loại đàn ông như anh, có tư cách gì mà kiêu ngạo trước mặt vợ vậy hả?!"
“Tôi khinh!” Trong lòng Lưu Thiếu Thông tức giận, nhưng lại không dám nói thêm cái gì, chỉ có thể hùng hùng hổ hổ bỏ đi.
Khương Vệ Bình nhìn người đàn ông không biết xuất hiện từ đâu ra, suy nghĩ một lúc mới nhớ ra, ngạc nhiên nói: “Hứa Quý Thuận?”
Tuy dáng người Hứa Quý Thuận cao lớn, khuôn mặt thô kệch, nhưng sau khi gặp Khương Vệ Bình, khuôn mặt anh ấy lại đột nhiên hiện lên vẻ khả nghi đỏ ửng, ngượng ngùng gãi gãi sau đầu, nói: "Khương Vệ Bình, cô không sao chứ?"
“Tôi không có việc gì, vừa nãy rất cảm ơn anh, nhưng mà tại sao anh lại đến nhà tôi?” Khương Vệ Bình hỏi một cách kỳ lạ.
Mặc dù Hứa Quý Thuận cũng là thành viên của xã Hồng Tinh, nhưng anh ấy ở đại đội thứ hai. Thật sự rất kỳ lạ khi Hứa Quý Thuận đột nhiên xuất hiện ở đây một cách trùng hợp như vậy.
Hứa Quý Thuận gãi gãi đầu nói: "Ôi, cái kia, thím bên cạnh chuẩn bị đóng tủ quần áo mới, tôi vừa từ nhà bọn họ trở về, đi ngang qua đây, nghe nói bên trong cãi cọ, liền nhìn thấy anh ta đánh cô. Khương Vệ Bình, cô có sao không?" Đôi mắt của Hứa Quý Thuận đầy quan tâm.
Khương Vệ Bình lắc đầu: "Tôi không sao, cảm ơn anh, nếu không thì anh vào trong uống một ly nước đi cho mát?"
"Không, không cần đâu... Tôi không ngồi, tôi đợi một lát nữa sẽ đi luôn..." Hứa Quý Thuận nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-385.html.]
Đúng lúc này, bà nội Tống bước ra với Tiểu Nguyệt trên tay, Tiểu Nguyệt lại bắt đầu khóc, bà nội Tống nói: "Vệ Bình, hình như Tiểu Nguyệt lại đói rồi, cháu đi cho con bé b.ú sữa đi."
“Dạ, được.” Khương Vệ Bình nhanh chóng nhận lấy Tiểu Nguyệt đang khóc không ngừng, tuy Tiểu Nguyệt còn nhỏ nhưng đã ngửi được mùi cơ thể của mẹ, khi lọt vào trong vòng tay của Khương Vệ Bình, cô bé bắt đầu mò mẫm tìm sữa.
Trong khi hai người đang nói chuyện, Hứa Quý Thuận từ xa liếc mắt nhìn Tiểu Nguyệt một cái rồi rời đi.
Bà nội Tống để ý đến bóng lưng của Hứa Quý Thuận liền hỏi: “Vệ Bình, người vừa rồi là ai vậy?”
Khương Vệ Bình ngồi trên ghế đẩu, vừa cho con b.ú sữa vừa giải thích: “Là bạn học cũ của cháu tên là Hứa Quý Thuận, hiện tại hình như là thợ mộc. Lưu Thiếu Thông vừa rồi khăng khăng tranh cãi với cháu, là anh ấy đã đến giúp cháu."
"Nếu là như vậy, chàng trai trẻ này cũng không tệ đấy nhỉ." Bà nội Tống nói.
Khương Vệ Bình không chú ý nhiều đến việc này, chú ý đi đến chăm sóc Tiểu Nguyệt.
Lần trước, Tạ Phương Hoa làm ghế ở chỗ Hứa Quý Thuận, cô ấy thường may quần áo và ngồi hàng giờ đồng hồ, cô ấy hay cảm thấy đau ở cánh tay, cổ và vai. Khi đó, Khương Tuệ Tuệ đề nghị cô ấy đổi ghế và vẽ một bức tranh cho Tạ Phương Hoa theo chiếc ghế mà cô đã nhìn thấy trước đó.
Vì vậy, Tạ Phương Hoa đã cầm đi tìm Hứa Quý Thuận và nhờ anh ấy làm hộ việc đó.
Tay nghề của Hứa Quý Thuận nổi tiếng trong xã, giá cả cũng phải chăng. Sau khi chiếc ghế được đặt làm xong, Khương Tuệ Tuệ cũng ngồi lên đó vài lần và cảm thấy mức độ hoàn thành rất tốt nên đã đến gặp Hứa Quý Thuận để đặt mua chiếc ghế tương tự.
Cố Diệp Phi
Không, chiếc ghế đã làm xong ngày hôm nay.
Khương Tuệ Tuệ đến nhà Hứa Quý Thuận ở đại đội thứ hai trong giờ nghỉ trưa của cô.