BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 372
Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:22:23
Lượt xem: 31
Đầu tiên là cô ta rất kinh ngạc, sau đó là vô cùng vui mừng, trong mắt tràn đầy vui mừng, háo hức nhìn thím kia: "Thím, thím nói tôi mang thai, chuyện này là thật sao? Thật sự là thật sao? Tôi thật sự mang thai hay sao?"
Thím kia có chút không nói nên lời: "Tôi chỉ thấy dáng vẻ này của vô giống như đang mang thai. Lúc tôi mang thai cũng có biểu hiện giống như cô vậy, hay nôn khan, muốn ăn chua. Tôi hỏi cô, có phải cô hay muốn ăn đồ chua đúng không?"
“Đồ chua sao? Hình như là vậy……. Nhưng khoảng thời gian trước tôi luôn cảm thấy miệng có hơi đắng…… Rốt cuộc là tôi có mang thai hay không?”
Cố Diệp Phi
Lưu Ái Đệ thấy những tình trạng mà cô ta gặp phải không quá giống với những gì mà thím kia nói, nên không biết có nên tin là bản thân mang thai hay không.
“Cô cũng thật là, có thai hay không mà cũng không biết.” Dì kia không nói nên lời.
Khương Tuệ Tuệ trước đây không xem xét đến khía cạnh này, nhưng lúc này, sau khi được thím chỉ dẫn, cô đột nhiên có một số nghi ngờ về việc liệu Lưu Ái Đệ có thai hay không. Mặc dù cô chưa bao giờ mang thai và sinh con, nhưng chưa ăn thịt heo thì không lẽ chưa thấy qua heo chạy hay sao? Mấy người mang thai trên TV có phản ứng giống y hệt như thế này.
Cô đi tới trước mặt Lưu Ái Đệ, hỏi: "Chị dâu ba, tôi hỏi chị, cái kia đã bao lâu không đến rồi?"
“Cái kia?” Vốn dĩ lúc đầu Lưu Ái Đệ không phản ứng kịp, nhưng sau đó đã phản ứng lại, lắc đầu nói: “Nói như vậy tôi mới nhớ, tôi cũng không nghĩ đến, giống như là đã lâu rồi không đến… Chắc... Chắc phải hơn hai tháng..."
Khương Tuệ Tuệ: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-372.html.]
Khương Tuệ Tuệ xoa xoa đầu, chị dâu thứ ba của cô thật là không để ý. Dì cả của cô đã lâu không đến như vậy thì cũng không có gì, bởi vì thứ nhất là cô chưa từng l.à.m t.ì.n.h với đàn ông và thứ hai cô không có chu kì đầu, vì vậy nên cô không có gì phải lo lắng. Nhưng tại sao Lưu Ái Đệ lại có thể giống như vậy?
Dù sao thì cô ta cũng đã kết hôn và có quan hệ tình dục, một ngày nào đó dì cả của cô ta không đến, cô ta có thể sẽ mang thai, đã hai tháng không thấy đến, bản thân cô ta còn không biết mình có mang thai hay không, Khương Tuệ Tuệ thực sự không biết phải nói gì với Lưu Ái Đệ đây.
"Tuệ Tuệ, cô cho rằng tôi thật sự mang thai hay sao? Tôi đã gả cho anh ba cô hai năm mà bụng vẫn chưa có động tĩnh gì, anh ba cô chưa vội mà tôi đã vội muốn c.h.ế.t rồi, nếu như lần này tôi thật sự mang thai thì tốt rồi." Lưu Ái Đệ không nhịn được mà lẩm bẩm.
Khương Tuệ Tuệ nói: "Có thai hay không thì chúng ta phải có bác sĩ kiểm tra mới biết được, nhưng chị dâu ba, chị thật là quá bất cẩn. Hơn hai tháng rồi không thấy cái kia đến mà chị cũng không nói ra một tiếng, nếu hôm nay chị thực sự đang mang thai, nếu hôm nay chị xảy ra chuyện gì, tôi không biết phải làm sao mới tốt."
Lúc này, Khương Tuệ Tuệ không khỏi có chút sợ hãi khi nghĩ lại.
“Cô xem cô nói này, tôi không phải là vẫn còn rất tốt hay sao, hơn nữa phụ nữ nông thôn chúng ta sao lại có thể yếu đuối như vậy? Có rất nhiều người mang thai còn đi làm ruộng, không có chuyện gì, không có chuyện gì đâu.”
Lưu Ái Đệ cũng biết hôm nay cô ta đã làm cho Khương Tuệ Tuệ lo lắng, vì vậy cô ta nhanh chóng an ủi cô.
Khương Tuệ Tuệ đi nộp phí khám bệnh và đưa Lưu Ái Đệ đến khoa phụ khoa để kiểm tra siêu âm B.
Kết quả kiểm tra là Lưu Ái Đệ thực sự đã mang thai, hơn nữa cô ta đã mang thai được gần ba tháng.
Lưu Ái Đệ vui mừng khôn xiết, nhưng bác sĩ nói với Khương Tuệ Tuệ: "Người mang thai thường không có đủ chất dinh dưỡng, sau khi về nhà nhất định phải bổ sung dinh dưỡng. Ngoài ra, sau này không được làm vận động kịch liệt, vì rất dễ làm tổn thương cho thai nhi."