BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 371
Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:22:07
Lượt xem: 30
Bà đúng là bà lão bất trị, không phải là loại người tốt lành gì!"
Sự xuất hiện đột ngột của Lưu Ái Đệ khiến bà Lưu giật mình khiếp sợ, nhưng khi nhìn rõ người trước mặt, bà ta không khỏi trợn trắn mắt.
Kỳ thật trước khi làm những chuyện này, bà ta đã nghĩ tới những hậu quả sẽ xảy ra, nhưng chính yếu là bà ta không sợ, năm đó bà Lưu có thể nuôi Lưu Thiếu Thông khôn lớn, tất cả đều là do bản lĩnh khóc lóc ăn vạ của bà ta, nếu nói về việc khóc lóc ăn vạ thì bà ta sẽ không sợ ai, ngay cả Lưu Ái Đệ thì cũng chỉ là một đứa con gái trước mặt bà ta mà thôi.
"Này, đây không phải là Lưu Ái Đệ hay sao? Làm sao, cô cũng muốn xen vào chuyện nhà chúng tôi à? Lúc trước không phải cô cũng bị mẹ mình gọi một tiếng là ‘đồ mất tiền’ hay sao? Nếu có thời gian không bằng cô đi quản cho tốt cha mẹ mình đi, tới nhà tôi gây sự làm gì?" Bà Lưu khinh thường nói.
Nếu là người khác, có lẽ sẽ cảm thấy đỏ mặt vì những gì bà Lưu nói, nhưng Lưu Ái Đệ thì khác, cô ta mới là người không quan tâm bà Lưu nói cái gì, cô ta chỉ muốn phản bác bà Lưu là được.
"Nếu như bà dám bắt nạt chị hai của tôi, tôi sẽ can thiệp vào, tôi nói cho bà biết, đừng dùng cha mẹ tôi để tạo áp lực cho tôi, cho dù cha mẹ tôi tới, tôi cũng không sợ đâu!" Lưu Ái Đệ hất cằm.
Lợi dụng lúc Lưu Ái Đệ và bà Lưu dây dưa với nhau, Khương Tuệ Tuệ vào nhà và thu dọn đồ đạc của Khương Vệ Bình, đồng thời mang theo quần áo mà cô ấy đã đặc biệt chuẩn bị cho đứa bé.
Khi cô đi ra ngoài, tình cờ thấy mặt bà Lưu tái xanh vì bị Lưu Ái Đệ mắng mỏ, bà ta định vươn tay túm tóc Lưu Ái Đệ để đánh cô ta.
Lưu Ái Đệ cũng không phải người ăn chay, cô ta hét lên: “Bà già khốn nạn này còn dám đánh tôi, bà c.h.ế.t chắc rồi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-371.html.]
Nhưng vừa định động thủ thì đột nhiên bụng cô ta đau nhói, cô ta kêu lên ‘ai u’ một tiếng, nhanh chóng che bụng, nắm đ.ấ.m không thể hạ xuống để đánh vào người bà Lưu.
Bà Lưu cười lạnh một tiếng, nhân lúc Lưu Ái Đệ đau bụng định động thủ, Khương Tuệ Tuệ nhanh chóng miệng quạ đen với bà Lưu, bà Lưu nghiêng cả người, sau đó đập vào bức tường bên cạnh, trên đầu không những chảy m.á.u mà lại còn ngã vào đống cứt trâu, dính một miệng toàn cứt trâu.
Khương Tuệ Tuệ vội vàng đến bên cạnh Lưu Ái Đệ và lo lắng hỏi: "Chị dâu ba, chị có khỏe không, chị không sao chứ?"
Sắc mặt Lưu Ái Đệ không được tốt cho lắm, cô ta ôm bụng nói: "Em chồng, tôi đau bụng quá..."
"Đi thôi, chúng ta đi đến trung tâm y tế xem một chút." Khương Tuệ Tuệ lo lắng nói, cô hối hận vì đã để Lưu Ái Đệ đi cùng mình, nếu Lưu Ái Đệ có vấn đề gì thì cô phải làm sao bây giờ.
Lần này Lưu Ái Đệ không từ chối đi khám bệnh nữa, dù sao khoảng thời gian này, cô ta đã thật sự cảm thấy bản thân có gì đó không ổn.
Khi Khương Tuệ Tuệ dẫn theo Lưu Ái Đệ đứng xếp hàng bên ngoài, Lưu Ái Đệ lại nôn khan thêm vài lần, Khương Tuệ Tuệ nhanh chóng vỗ lưng Lưu Ái Đệ, lấy chai nước ra và cho cô ta uống nước: "Chị dâu ba, chị thấy như thế nào, có cảm thấy dễ chịu hơn một chút hay không? Đêm qua đi ngủ chị bị cảm lạnh phải không? Tại sao chị lại muốn nôn rồi vậy? Chị có thấy đầu óc choáng váng hay không? Nếu không thì tôi sẽ bảo y tá cho mượn nhiệt kế, chúng ta sẽ đo nhiệt độ trước.”
Cố Diệp Phi
“Cũng được.” Lưu Ái Đệ gật gật đầu, nhưng lại cảm thấy có chút choáng váng chóng mặt, cô ta nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Nhưng tối qua tôi không làm gì cả, làm sao tôi có thể bị cảm lạnh được… Tôi thường ngủ trên chiếu...."
Khương Tuệ Tuệ còn chưa đi được hai bước, một người thím lớn tuổi bên cạnh không nói nên lời: " Cái gì mà cảm lạnh với không cảm lạnh, em gái này chính là đang mang thai rồi đó."
"Cái gì?! Mang thai sao???" Lưu Ái Đệ không nhịn được mà kêu lên một tiếng.