BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 342
Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:08:33
Lượt xem: 65
Thấy phản ứng của cô như này, Tống Thời Thanh vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, đoán chắc rằng cô gái nhỏ đang ghen. Nhưng trong trường hợp này thì có gì mà vui? Kể từ khi anh và Trương U được phân vào nhóm với nhau, anh đã không nói một lời nào với cô.
Anh thực sự biết Trương U đang nghĩ gì, kể từ khi Trương U bắt đầu đến vùng nông thôn, cô ta đã cố ý vô tình muốn đến gần anh hơn, nhưng Tống Thời Thanh lại luôn không cho những người phụ nữ ấy một sắc mặt tốt.
Cố Diệp Phi
Nghĩ đến đây, Tống Thời Thanh cảm thấy bản thân mình vẫn phải đi dỗ dành Khương Tuệ Tuệ.
Vừa đúng lúc đến thời gian nghỉ trưa để ăn cơm. Mà Tống Thời Thanh căn bản không có ý định giúp Trương U làm việc, để cô ta tự mình cắt một nửa số lúa mì, thế nên anh có thể hoàn thành công việc sớm hơn một chút, vì vậy anh không tiếp tục cắt lúa mì mà đi về phía cánh đồng lúa mì nơi Khương Tuệ Tuệ đã ở.
Cánh đồng lúa mì nơi hai người bọn họ ở cách nhau cũng không xa, mười bước chân là có thể đi tới.
Vì không để mọi người nói ra nói vào, sau khi Tống Thời Thanh đến, trước tiên anh sẽ nói với Lưu Ái Đệ vài câu, sau đó đến giúp bọn họ cắt lúa mì.
Lưu Ái Đệ nghe thấy điều này thì rất vui, nhưng lại có chút ngượng ngùng xấu hổ, hỏi Tống Thời Thanh mấy câu, như vậy thì có làm chậm trễ công việc của anh hay không?
Đến lúc đó Tống Thời Thanh nói là không ảnh hưởng thì cô ta mới đồng ý.
Lưu Ái Đệ dùng khăn lau mồ hôi trên trán, vừa cùng Khương Tuệ Tuệ sắp xếp lại đống lúa mì, cô ta vừa nói với Tống Thời Thanh: "Thực ra tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, gần đây hình như tôi có chỗ không được thoải mái, làm việc không còn nhanh nhẹn như trước. Thanh niên trí thức Tống, cậu không biết trước kia tôi làm việc nhanh nhẹn như thế nào đâu, không ai trong toàn bộ đại đội của chúng ta có thể làm việc nhanh hơn tôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-342.html.]
Lưu Ái Đệ đang nói sự thật, cô ta đã làm việc trong một thời gian dài, có cảm giác chóng mặt, ợ chua và buồn nôn. Nhưng nếu muốn nói cảm giác này rõ ràng như thế nào thì cũng không có gì khác, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là được, cho nên cô ta mới không để ý nhiều.
Nói đến đây, Lưu Ái Đệ nhớ đến lần tuyển chọn người lao động tiêu biểu lần trước.
Cô ta nói: "May mà lần trước cậu được chọn làm người lao động tiêu biểu, nếu không mà đổi thành người khác thì tôi sẽ không thể nào phục được."
Tống Thời Thanh vừa trả lời vừa cắt lúa mì: "Năng lực của chị dâu thì tất cả chúng tôi đều thấy rõ, tôi cũng chỉ may mắn mới có thể được chọn, lần sau nhất định sẽ đến lượt chị dâu."
Nhưng khi anh đang nói, ánh mắt của anh lại rơi vào trên người Khương Tuệ Tuệ cũng đang nhặt đống lúa mì. Xem ra cô gái nhỏ thật sự không vui, sau khi thấy anh đi tới cũng không phản ứng gì nhiều, ngay cả nở một nụ cười với anh cũng không có.
Mặc dù trên khuôn mặt Khương Tuệ Tuệ không có gì thay đổi, nhưng cô vẫn vểnh tai lắng nghe cuộc trò chuyện giữa Lưu Ái Đệ và Tống Thời Thanh.
Cô nghe thấy Lưu Ái Đệ nói thân thể cô ta không được khỏe, vì thế bèn quan tâm nói: “Chị dâu, nếu chị không khỏe sao không xin đại đội trưởng nghỉ phép một chút để đi trung tâm y tế kiểm tra thử xem đi? Cơ thể là tiền vốn của cuộc cách mạng, cơ thể quan trọng hơn."
Sau khi nghe điều này, Lưu Ái Đệ xua xua tay và nói: "Không có gì nghiêm trọng, tôi nghỉ ngơi một chút là phục hồi ngay, có lẽ là bởi vì bây giờ thời tiết càng ngày càng nóng, tôi cũng nóng quá, tôi không có gầy như mọi người, tôi sợ nhất chính là nắng nóng."
Lưu Ái Đệ đã nói như vậy rồi tì Khương Tuệ Tuệ cũng không thể nói gì thêm nữa. Chỉ là vẫn ghi nhớ trong lòng, sau này cô còn phải cố gắng hơn nữa, dù sao cũng đã đến thời đại này, về mặt công việc, cô thật sự cần phải cố gắng hơn nữa, không phải lúc nào cũng gặp may mắn khi luôn có người ở bên cạnh cô và giúp cô làm việc như vậy.