BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 262
Cập nhật lúc: 2024-09-18 15:43:15
Lượt xem: 68
Người duy nhất có thể trách là mẹ của Tạ Phương Hoa.
Khi chồng cũ gặp chuyện, bà ấy lập tức ly hôn, thậm chí quan hệ mẹ con với con gái cũng trực tiếp cắt đứt. Rất quyết đoán nhưng đồng thời cũng rất không có tình người.
Có Khương Tuệ Tuệ ở bên cạnh, tâm trạng của Tạ Phương Hoa được cải thiện rất nhiều.
Món nợ khó đòi rối tinh rối mù này đã trôi qua nhiều năm, ngoại trừ thỉnh thoảng nghĩ đến lại đau lòng một chút thì nỗi đau lúc đầu trải qua đã không còn nữa.
Hơn nữa, hiện tại cô ấy đang làm cho cuộc sống của mình ngày càng sung túc, cô ấy có một người bạn tốt như Khương Tuệ Tuệ, và ngày càng có nhiều người tìm đến cô ấy để may quần áo, cuộc sống ngày càng tốt hơn, cô ấy vui vẻ còn không kịp đấy chứ.
Ba người đi một đường đến địa điểm thường đợi xe bò, đa số mọi lúc là Khương Tuệ Tuệ và Tạ Phương Hoa trò chuyện ríu rít, Tống Thời Thanh đi theo sau bọn họ, ánh mắt anh dịu dàng rơi xuống bóng người màu vàng sáng trước mặt.
Bọn họ thật may mắn, chú Trương tình cờ ở đây sau khi bọn họ đến không bao lâu.
Lúc này trên xe bò cũng không có lấy một bóng người, đúng lúc có thể chọn một tư thế thoải mái hơn một chút. Thông thường, xe bò gần như đã đầy chỗ trước khi lên xe, Khương Tuệ Tuệ cảm thấy chính mình sắp bị ép vào một chiếc bánh quy kẹp, thậm chí lúc nào cô cũng còn phải chú ý đến m.ô.n.g của mình để không bị va đập và nở hoa.
Quá là khó khăn rồi.
Nhưng nếu bọn họ đến trước, bọn họ có thể tận hưởng dịch vụ trọn gói sang chảnh.
Bởi vì xe bò kéo của chú Trương được đặt vài cái đệm đan, đặt ở dưới mông, ngồi lên cũng sẽ không quá vất vả. Đặc biệt là khi bị va đập và nhảy lên rồi ngồi lên đó, rõ ràng là cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều so với trước đây.
Cố Diệp Phi
Tạ Phương Hoa là người đầu tiên lên xe bò, sau khi Khương Tuệ Tuệ đưa A Hoa cho Tạ Phương Hoa, cô liếc nhìn chiếc xe bò cao và trong lòng cảm thấy sợ hãi e ngại, mấy lần trước cô đi đều là được người khác kéo lên, bản thân cô còn chưa thử tự lên bao giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-262.html.]
Nhưng mà ngay sau đó, Tống Thời Thanh, người đang đứng bên cạnh cô, chỉ bằng một bước đã nhảy lên xe bò. Đưa tay ra trước mặt cô, mặc dù anh không nói nhưng Khương Tuệ Tuệ ngay lập tức hiểu ý anh.
Cô mím môi cười, trong lòng sắp tràn ngập vui sướng.
Bàn tay yếu ớt không xương da mỏng thịt mềm kia duỗi ra nắm lấy lòng bàn tay rộng lớn ấm áp của Tống Thời Thanh, theo sức kéo lập tức leo lên xe bò.
Sau khi đứng yên, cô mới thu tay lại, cười rạng rỡ với Tống Thời Thanh và nhướng đôi lông mày hình lưỡi liềm lên.
Ý của cô là hai người đã ngày càng hiểu nhau, nhưng khi tay cô chạm vào tay Tống Thời Thanh, lại như có lông vũ vuốt ve trái tim anh, ngứa ngáy, muốn chạm vào nhưng không thể chạm tới.
Khi cô cười, có thể thấy khung cảnh xung quanh cô trở nên bị lu mờ.
Tống Thời Thanh ngứa họng, nhưng anh ngồi xuống đối diện Khương Tuệ Tuệ, mặt không lộ ra chút biểu cảm nào, sóng yên biển lặng. Trên thực tế, dưới mặt hồ phẳng lặng, sóng đã nổi cuồn cuộn, dã thú điên cuồng gầm rú.
Khương Tuệ Tuệ và Tạ Phương Hoa ngồi cùng nhau, dưới m.ô.n.g mỗi người đều để một cái đệm rơm.
Khương Tuệ Tuệ ngồi trên chiếu rơm, hài lòng thở dài: "Có chiếu thì thoải mái hơn. Từ giờ về sau, tôi phải đến sớm giành một chỗ ngồi trong xe bò, anh không biết đấy chứ, mỗi lần tôi ngồi trên cái này, cái m.ô.n.g của tôi suýt chút nữa bị dập muốn nở hoa luôn."
Tạ Phương Hoa nghe mà buồn cười, nhỏ giọng nói: "Đó là bởi vì da thịt của cô mềm mại, còn tôi thì sẽ không bị như vậy."
"Thật sao? Tôi không tin, trừ khi chị lấy tấm thảm ra và sau khi xuống xe để tôi nhìn xem có thật sự là không có việc gì không?" Khương Tuệ Tuệ nở một nụ cười ranh mãnh trên khuôn mặt.
Tạ Phương Hoa mím môi cười, muốn cù lét cô: "Được, cô, cô thật là xấu xa, tôi sẽ không bị cô lừa."