Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 241

Cập nhật lúc: 2024-09-17 14:02:11
Lượt xem: 59

Cô đi tới trước mặt Khương Đắc Thắng, khuôn mặt nghiêm túc nói: "Cha, không phải y tá đã nói với cha rằng cha nên nghỉ ngơi cho thật tốt sao? Thương gân động cốt dưỡng trăm ngày, cha phải chăm sóc bản thân thật tốt đấy, cha nằm xuống nghỉ ngơi đi, đừng nói thêm gì nữa."

Nói xong, cô định đắp chăn cho Khương Đắc Thắng.

Khương Đắc Thắng nhìn con gái có khuôn mặt nhỏ lại lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, ông ấy không khỏi nghĩ thầm, y tá nói với ông ấy rằng thương gân động cốt phải dưỡng trăm ngày, cần phải chăm sóc thật tốt, nhưng đâu có nói rằng ông ấy không thể nói chuyện đâu....

Nhưng trong lòng Khương Đắc Thắng rất vui vì con gái ông ấy quan tâm đến ông ấy nhiều như vậy.

Rất hưởng thụ khi nhìn con gái đắp chăn cho mình, ông ấy nằm trên giường nhìn Tống Thời Thanh: “Thanh niên trí thức Tống, lúc nãy tôi hỏi cậu, cậu còn chưa trả lời tôi, cậu đã có đối tượng chưa?”

Không phải Khương Đắc Thắng thích buôn chuyện, chẳng qua là tình cờ gần đây ông ấy có một đồng nghiệp có một cô con gái hai mươi tuổi đang bàn chuyện kết hôn, nhưng vẫn chưa tìm được người thích hợp. Nghe nói rằng ánh mắt của con gái ông ấy hơi cao, đối phương phải là học sinh trung học mới được.

Thời buổi này tìm học sinh trung học khó lắm, chính vì vậy mà mới luôn chậm chễ hay sao? Đồng nghiệp cứ đinh ninh thêm một người thì thêm một khả năng, nên ông ấy nhờ Khương Đắc Thắng cũng chú ý đến, nếu có người phù hợp thì chỉ giúp tìm hiểu một chút, biết đâu sẽ thành công thì sao?

Vừa lúc Tống Thời Thanh cũng là học sinh trung học, Khương Đắc Thắng cũng không nghĩ nhiều, chỉ hỏi một câu.

Tống Thời Thanh hiển nhiên không ngờ rằng Khương Đắc Thắng sẽ đột nhiên hỏi về việc này, anh không nói nên lời, sau đó ánh mắt anh rơi vào trên người Khương Tuệ Tuệ.

Khương Tuệ Tuệ cũng không nói nên lời, cha cô thực sự là có lòng kiên trì, vậy mà ông ấy một hai phải hỏi cho rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-241.html.]

Cô bĩu môi, cau mày, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú có chút tức giận nói: "Cha, cha mau đi ngủ đi, cha cũng nên chợp mắt một chút, như vậy thì mới mau chóng hồi phục được."

Cô cũng thật là lạ, sao người trong nhà cô luôn quan tâm đến chuyện quan hệ cá nhân của Tống Thời Thanh như vậy nhỉ? Cha cô sẽ không lại muốn giới thiệu ai đó với Tống Thời Thanh nữa đúng không? Nhưng xin đừng, được rồi, tại sao lại luôn nghĩ đến việc giới thiệu ai đó với Tống Thời Thanh làm gì...

Mặc dù Lưu Ái Đệ không xen mồm vào nhưng cô ta luôn lắng tai nghe ở bên cạnh.

Cố Diệp Phi

Thấy Tống Thời Thanh không trả lời, cô ta không nhịn được mà nói: "Cha, thanh niên trí thức Tống vẫn chưa có đối tượng đâu. Lần trước con đã hỏi rồi. Cha có thấy em họ của con rất xứng đôi với thanh niên trí thức Tống hay không? Con đã định giới thiệu em họ của với thanh niên trí thức Tống."

Sau khi nói một cách nhiệt tình, Lưu Ái Đệ cố ý kéo ghế đến một bên giường bệnh, rõ ràng là rất vui khi được trò chuyện với bọn họ.

Khương Tuệ Tuệ vừa tức giận vừa bất đắc dĩ, trong gia đình bọn họ vậy mà lại có rất nhiều bà mối, một hai người trong số bọn họ cũng có thể chuyển nghề và trở thành bà mối, công việc kinh doanh chắc chắn sẽ trở nên phát đạt.

Tống Thời Thanh vốn dĩ bị Khương Đắc Thắng và Lưu Ái Đệ nói không nên lời, không biết nên nói gì. Nhưng anh còn chưa mở miệng đã thấy sắc mặt của Khương Tùuệ Tuệ tối sầm lại, khuôn mặt nhỏ nhắn chìm xuống, tuy rằng không có vẻ tươi tắn quyến rũ như thường ngày, nhưng lại cực kỳ thanh tú dễ thương.

Đôi môi đầy đặn đỏ tươi của cô hơi hơi vểnh lên, thể hiện sự vui lòng của cô.

Tuy rằng bề ngoài của Tống Thời Thanh không thể hiện ra cái gì, nhưng trong lòng lại có chút vui mừng. Ánh mắt chứa ý cười nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ. Cha và chị dâu cô sắp giới thiệu đối tượng cho anh, tại sao cô lại không vui?

Trong lòng anh khẽ động, giống như đã phát hiện ra một loại tình cảm khác.

Loading...