BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 156
Cập nhật lúc: 2024-09-17 13:29:53
Lượt xem: 68
Nếu nói theo cách của cô thì chính là, đôi tay yếu mềm của mình, phải làm mì đến lâu như vậy, chắc là rụng rời hết cả tay.
Thế là công việc nhào bột làm mì này được giao lại cho Phương Quế Chi, Phương Quế Chi đã quen với việc đồng áng, chính vì vậy mà sức lực cũng mạnh hơn nhiều, nhào bột làm mì cũng giúp cho mì có độ dai và dẻo nhất định. Sau khi đã nhào bột làm sợi mì xong, sau đó sẽ được nấu cùng với nước hầm xương, đúng thật là thơm ngon đến giọt cuối cùng mà.
Món mì mà lần này làm cũng không quá phức tạp lắm, quan trọng nhất chính là nước dùng hầm xương, thêm vào đó là những nguyên liệu bí quyết của gia đình cô, hành lá, nước tương, thêm vào bên trong một ít mỡ heo, múc một muỗng những thứ mà được nấu đến lúc nổi bọt trắng lên, nước dùng được hầm bằng xương tràn nhập mùi thơm lừng, rưới lên trên, hương thơm lan tỏa khắp nơi.
Cố Diệp Phi
Canh xương hầm còn được cho thêm vào củ khoai lang cũng như là kỷ tử mà lần trước Khương Tử Quân đi hái từ núi về, khi sôi thì phát ra tiếng ùng ục, hơi nóng lan tỏa, sau khi trải qua ba tiếng đồng hồ, những loại sơn dược đã luộc chín mềm hết cả rồi, ăn vào miệng lại rất là thơm ngon mềm mại, cho vào miệng liền lập tức tan chảy.
Loại sơn dược mọc ở nơi hoang dã khác với những loại sơn dược được trồng khác, loại sơn dược này khi ăn vào sẽ mềm mịn hơn một tí, cũng ngọt hơn nhiều, còn loại khác thì lại giòn hơn, ăn vào thì mùi vị chỉ ở mức tàm tạm mà thôi.
Trên thực tế thì khi mà hầm canh xương, thường xảy ra một ít trục trặc nhỏ. Ví dụ như, khi sườn được ướp ở mức vừa mặn, vậy thì nước dùng chắc chắn sẽ mặn hơn một tí, ngược lại nếu nước canh mà vừa miệng mình thì phần sườn lại thiêng theo hướng hơi nhạt.
Cho nên Khương Tuệ Tuệ mới lựa chọn đem số sườn heo đã nấu xong làm thành món sườn chua ngọt, trước tiên thì sườn sẽ được đem đi chiên qua, trong lúc đổ dầu vào, Phương Quế Chi thực sự cho rằng như thế là cho quá nhiều dầu, thực sự là nhịn không được nữa, bèn hỏi: “Con gái à, chúng ta chiên món sườn này cần nhiều dầu đến như vậy sao?”
Dầu trong chảo bốc khói nghi ngút, sau khi mà cho sườn vào thì dầu lập tức sôi ùng ục lên, rất là náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-156.html.]
Khương Tuệ Tuệ vừa chiên sườn, vừa giải thích: “Không cần phải dùng nhiều đến như vậy, con đang dùng chúng để chiên sơ qua, sau khi mà đã chiên xong rồi thì số dầu này có thể giữ lại để lần sau xào thức ăn.”
Phương Quế Chi nghe xong, liền cảm thấy yên tâm hơn rồi, nếu không thì với cách nấu ăn này của con gái bà ấy, ngon thì đúng là ngon thật đấy, nhưng chỉ sợ là số dầu trong nhà không đủ để cô có thể hao phí như vậy đâu!
Khi mà món sườn chua ngọt đã đến bước cho chúng sên cho kẹo lại, thì gian bếp đã tràn ngập mùi chua ngọt thơm lừng rồi.
Sau khi mà đã nấu xong thì tất cả mọi người lại bắt đầu ăn cơm tối.
Lưu Ái Đệ là người đầu tiên, cô ấy chỉ vừa mới ngồi vào ghế thôi, còn không quan tâm đến việc là để cho sợi mì nguội một tí. Cầm đũa lên, gắp sợi mì lên, nóng lòng đợi không kịp mà cho một đũa mì vào miệng.
Trên khuôn mặt nở một nụ cười hết sức là mãn nguyện, món mì này ăn vào đúng thật là rất tươi ngon.
Lại cho vào miệng thêm một miếng sườn xào chua ngọt có màu tím đỏ, vị chua chua ngọt ngọt, vị giác cảm nhận hai vị này khác nhau nhưng khi hòa quyện lại thì rất là tuyệt vời, miết nhẹ một cái, phần thịt đã được tách hẳn ra khỏi xương. Nếu như nói Lưu Ái Đệ ăn món mì này như là một con hổ đói, vậy thì khi ăn món sườn heo chua ngọt này thì cô ta lại nêm nếm một cách từ tốn và chậm rãi.
Đã ăn hết số thịt trên miếng sườn rồi mà vẫn cảm thấy không đủ, cầm miếng xương lên, mút thật mạnh vào hai đầu.