Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 154

Cập nhật lúc: 2024-09-17 13:29:08
Lượt xem: 48

Ông Tống ở bên đây sau khi mà nghe bà Tống mở miệng hỏi xong, bèn chú ý đến mọi động tĩnh ở bên đây, lúc này nghe thấy những lời nói của Tống Thời Thanh, báo cũng không thèm đọc nữa, ngẩng đầu lên nghe tiếp câu chuyện ở khúc sau.

“Nhưng mà nhân viên đưa thư đó chẳng phải là đã nói rồi sao, bọn họ không nhận, toàn bộ đều đã được hoàn trả về lại rồi có đúng không?” Bà Tống có một chút ngập ngừng rồi nói, khi đó, hơn bốn trăm mấy lá thư bị trả về, tuy nói rằng Tống Thời Thanh không có sự đả kích gì quá lớn, nhưng mà điều gây hoảng sợ nhất chính là đã tự nhốt mình trong phòng hết một ngày một đêm.

Vốn dĩ là bà Tống đang định đốt hết những lá thư này, nhưng mà bà ấy lại lén lút giữ chúng lại, cất giấu chúng ở trong chiếc hộp nhỏ, ngay cả một bức thư cũng không nỡ tháo ra.

Toàn bộ những nhiệt tình và những tia hy vọng của Tống Thời Thanh đều được chứa đầy hết bên trong đó, sao mà bà ấy lại không muốn chứ?

Bà ấy không dám xem.

Bây giờ, Tống Thời Thanh lại bắt đầu viết thư nữa rồi, làm sao mà biết được có lặp lại việc hoàn trả thư như năm năm trước không nữa?

Bà ấy đang rất lo lắng vì điều đấy.

Nhưng mà ông Tống lại nói rằng: “Được, rõ ràng đang rất là tốt, mà sao lại đi nhắc đến việc này cơ chứ, Thời Thanh à, cháu muốn viết thư thì cứ viết thư, ông nội ủng hộ cháu, bất luận là có thành công hay không, kiên trì làm một việc thì nhất định sẽ có kết quả cả, cho dù là có kết quả tốt hay xấu đi chăng nữa, nếu đã cố gắng rồi thì sẽ không còn sự hối hận nữa. Cháu cứ yên tâm mà viết, chỗ của ông nội có vài con tem, tất cả đều giữ lại hết cho cháu.”

Đây chính là lối tư tưởng khác biệt giữa nam và nữ với nhau, bà Tống đang sợ rằng đứa cháu trai của mình sẽ bị tổn thương thêm một lần nữa, nhưng mà ông Tống lại cho rằng đó là những việc mà mình nên làm, bước đi trên con đường phía trước có ai mà lại không gặp khó khăn tổn thương cơ chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-154.html.]

Những năm tháng đó mà ông ấy đang đi chiến đấu, mùa hè ở nơi hoang vu, khắp nơi đều có muỗi cả, đồng thời không biết rằng là chúng đã hút hết bao nhiêu là m.á.u trên người của ông ấy luôn rồi, chắc cũng hơn cả trăm con rồi, chỗ nào ngứa thì cứ như là móng vuốt cào nát hết cả tâm can vậy, nhưng mà bọn họ vẫn cứ phải chịu đựng, không được có một cử động gì cả.

Đương nhiên là không thể nào nhúc nhích hay cử động! Nhúc nhích rồi thì chẳng phải là sẽ bị bại lộ hết sao?

Cho nên Tống Thời Thanh gặp một chút khó khăn này thì có là gì cơ chứ, là một nam tử hán chảy trong mình dòng m.á.u nhiệt huyết thì càng nên dũng cảm hơn bao giờ hết với những thất bại của mình.

Viết một bức thư không được thì sẽ viết mười bức, viết mười bức thư không được thì cứ viết trăm bức, nếu trăm bức mà cũng không được thì sẽ viết ngàn bức.

Đương nhiên là vậy rồi, ông ấy có cái nhìn rất là lạc quan về Tống Thời Thanh. Đứa trẻ này không hổ danh là con cháu nhà họ Tống, xương cốt của anh có dòng m.á.u của nhà họ Tống, làm bất cứ một chuyện gì đều có tính kiên trì cả.

Nếu như không phải rằng sau này trong nhà xảy ra chuyện, đoán chắc rằng đứa nhỏ này nhất định có thể gia nhập vào bộ đội, tỏa sáng rực rỡ trong quân đội.

Bà Tống bị ông Tống phản bác lại như vậy, nhìn sang hai ông cháu, nhưng lại không nói một câu nào cả, lặng lẽ múc cơm vào chén cho cả ba.

Hôm nay toàn bộ món ăn đều là loại cơm trắng, không độn khoai hoặc ngô gì cả, hạt gạo sau khi nấu cho ra loại cơm trắng dẻo, hạt nào hạt nấy béo ú, lúc này đây, còn lan tỏa hơi nóng ra xung quanh, hít một cái thật sâu, chính là một hương thơm thoang thoảng.

Cố Diệp Phi

Tống Thời Thanh nhìn sang hai người rồi cười một cái, ông Tống đưa sang cho anh những tờ báo.

Loading...