BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 138
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:54:21
Lượt xem: 61
Rất nhanh, người bán vé nhân lúc cả đám người đang xúm lại đánh nhau, đã dẫn công an tới nơi, chỉ vào đám người này rồi nói: “Đồng chí công an, chính là mấy người này ra tay đánh nhau ngay trước cửa rạp phim của chúng tôi.”
Hầu Tương Bình bị đánh tới mức mặt mũi bầm dập, nhìn thấy công an đến, lập tức la hét khóc lóc mà cầu xin: “Đồng chí công an, mau mau bắt đôi nam nữ này lại, những phần tử xấu này lại đi, còn nói là đi tiếp thu những giáo dục của những bần nông và trung nông, tôi thấy là bọn họ không được dạy dỗ cho tốt rồi, không ngờ lại dám ra tay đánh chúng tôi nữa.”
Khương Tuệ Tuệ hết sức tức giận, người bán vé này cũng thật là, đi tìm công an thì cũng không dẫn vào đây sớm. Bây giờ, trước tình huống như thế này, công an nhất định là cảm thấy Tống Thời Thanh không đúng rồi, dù gì thì mấy tên này cũng đã bị anh đánh đến mức ngã nhoài xuống đất cả rồi.
Cố Diệp Phi
Cô bước lên phía trước, đang định giải thích với đội trưởng đội công an một tí, lại nhìn thấy đội trưởng đội công an nhìn sang Tống Thời Thanh, hơi chau mày lại: “Thời Thanh?”
Chà, là người quen biết, vậy việc này dễ dàng giải quyết rồi.
Khương Tuệ Tuệ thở phào nhẹ nhõm, không còn lo lắng như ngàn cân treo sợi tóc nữa. Cho dù là cô đã trưởng thành như vậy rồi, kiêu căng thì cũng có kiêu căng một tí, nhưng từ trước đến nay đều là một công dân tuân thủ theo đúng pháp luật, vẫn còn chưa qua cục cảnh sát lần nào cả, càng không muốn phải bước vào cục cảnh sát của những năm bảy mươi nữa.
Những người ở trong thời kỳ này, động một chút là muốn bẻ hết cả răng của người này hoặc người nọ, lại rất là thích mở lớp học, một số người có “Tư tưởng phản cách mạng” và những người không thật thà đều bị bắt hết vào trong lớp học.
Còn về việc phải học trong bao lâu, còn phải đợi những vị cấp trên định đoạt, lại nghe nói rằng, một số người một khi mà học thì cũng phải học đến một hai năm, đợi đến khi mãn hạn thì trong đầu đều đã được khắc sâu vào trong tâm trí, bị nhồi nhét vào đầu mình câu nói: “Đả đổ mọi tầng lớp tư sản, giai cấp vô sản vạn tuế.”
Tống Thời Thanh bước qua bên này, quay sang đội trưởng đội công an rồi nói một câu: “Chú Thẩm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-138.html.]
Đội trưởng Thẩm là chiến hữu của cha ruột Tống Thời Thanh, sau này xuất ngũ quay về nhà, vào cục công an làm công an, chỉ mất vài năm thôi mà đã được thăng tiến lên làm đội trưởng rồi.
Ông ấy nhìn vào đám người đang nằm trên nền đất, miệng la oai oái, trong lòng cũng đoán ra được là đã xảy ra chuyện gì rồi: “Bác trai Tống và bác gái Tống sao rồi? Vẫn còn khỏe mạnh chứ hả?”
Tống Thời Thanh gật gật đầu: “Vẫn còn khỏe.”
“Vậy thì được rồi, cứ dẫn bạn cháu đi trước đi, giúp chú hỏi thăm ông bà nội của cháu nhé.” Đội trưởng Thẩm nói.
“Dạ vâng, cảm ơn chú Thẩm.” Tống Thời Thanh nói xong, liền đi đến bên cạnh Khương Tuệ Tuệ rồi đưa cô đi.
Ở phía sau lưng, Hầu Tương Bình vì sự bất công của Đội trưởng Thẩm mà kháng nghị: “Vì lý do gì? Vì lý do gì mà Tống Thời Thanh đánh người xong có thể bỏ đi? Đám người công an các người lạm dụng chức quyền, tôi phải đi thưa các ông!”
Đội trưởng Thẩm đạp một phát vào đùi của tên Hầu Tương Bình, giọng điệu hết sức nghiêm nghị: “Hà cớ gì sao? Đám người các cậu học hành không giỏi, lần trước chẳng phải là các người đánh nhau với đám người khác ở trạm xe lửa sao? Lần trước để cho đám người các cậu chạy thoát, lần này thì bắt hết bọn chúng đem về nhốt hết lại!”
Vốn dĩ còn đang rất là tốt, đến thành thị dạo vòng quanh chợ, thật không ngờ rằng lại đánh nhau đến hai lần.
Cũng may là Tống Thời Thanh, thân là một nam chính, với việc là một nam chính phản đồ. Nhà của anh tuy là bị khám xét, nhưng mà các mối quan hệ ở trong nhà vẫn còn rất là nhiều. Tuy nói rằng ông Tống và bà Tống không muốn phải đi làm phiền đến người khác, nhưng mà gặp phải một trường hợp như ngày hôm nay đây, giúp đỡ một chút thì vẫn còn có thể được.