BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 135
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:53:26
Lượt xem: 88
Nhưng càng về sau, cô càng cảm thấy nhàm chán, tẻ nhạt và chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ.
Cô nghiêng đầu dựa vào vai Tống Thời Thanh, tựa hồ cảm thấy tư thế này không đủ thoải mái, cô không ngừng di chuyển, muốn đổi sang tư thế thoải mái hơn. Trong miệng cô còn rầm rì không biết đang nói cái gì.
Tống Thời Thanh vốn đã đắm chìm trong bộ phim, khi xem xong, trong lòng anh trào dâng cảm xúc, trong phim anh thuộc lòng từng câu thoại mà Lenin đã nói, thậm chí khi Lenin định nói một câu nào đó, anh sẽ yên lặng mà nói thầm một lần.
Anh đã xem bộ phim “Lenin và Cách mạng tháng Mười” rất nhiều lần rồi, theo anh đây là một bộ phim hay mà anh xem mãi không chán.
Không chỉ riêng anh, thời đại này có rất nhiều người đều rất thích.
Tất nhiên là ngoại trừ Khương Tuệ Tuệ.
Tống Thời Thanh không bao giờ ngờ rằng Khương Tuệ Tuệ sẽ ngủ gật trong rạp chiếu phim. Đừng nói là ngủ rồi, lại còn ngủ say như vậy, cũng không biết cô nằm mơ thấy cái gì mà khóe miệng khẽ nhếch lên, vậy mà còn cười ra tiếng, nhất thời không biết nên nói cái gì.
Anh đã từng nghĩ rằng cô đã dịu dàng hơn một chút, nhưng bây giờ thì…
Rạp chiếu phim có hơi lạnh, anh sợ Khương Tuệ Tuệ ngủ thiếp đi sẽ bị lạnh nên muốn đánh thức cô dậy, nhưng anh đã vỗ nhẹ vào cô vài cái, cô không những không tỉnh dậy, còn cau mày, vặn vẹo thân người một cách cáu kỉnh, như thể rất không hài lòng vì có người đã quấy rầy giấc ngủ của mình.
Có lẽ là ngủ không ngon, cho nên cô vươn tay ôm lấy cánh tay của Tống Thời Thanh làm gối. Lúc này khóe miệng cô mới nở một nụ cười thỏa mãn, ngoan ngoãn tiếp tục ngủ.
Tống Thời Thanh: "..."
Anh âm thầm muốn rút tay ra, nhưng lại sợ đánh thức cô. Anh không còn cách nào khác là cởi áo khoác và đắp lên người cô để cô không bị cảm lạnh.
Trên thực tế, cho dù Khương Tuệ Tuệ thức hay ngủ, cô đều rất xinh đẹp, dưới ánh đèn yếu ớt, khuôn mặt của Khương Tuệ Tuệ trở nên rất dịu dàng, và ánh sáng làm giảm đi sức quyến rũ của cô, khi cô nhắm mắt lại, trông cô càng trẻ hơn khi nhìn lên, nằm trên vai anh như một cô bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-135.html.]
Rốt cuộc thì Tống Thời Thanh không muốn đánh thức cô nữa.
...
Khi Khương Tuệ Tuệ tỉnh lại, bộ phim đã kết thúc và mọi người trong rạp chiếu phim lần lượt rời đi, chỉ còn lại hai người là cô và Tống Thời Thanh.
Cô vươn vai, và chiếc áo khoác cô đang mặc bị tuột ra. Cô nhanh chóng bắt lấy, phát hiện đó là áo của Tống Thời Thanh, sau đó mới biết là bản thân mình đã ngủ gật khi xem phim, hình như là cô còn nằm trên vai Tống Thời Thanh nữa thì phải?
Cô cảm thấy có phần hơi xấu hổ, nhưng nghiêng đầu nhìn lại, thấy sắc mặt Tống Thời Thanh rất bình thường nên cũng không nghĩ nhiều nữa. Chẳng phải chỉ dựa vai mà ngủ một chút thôi sao, đồng chí giúp đỡ lẫn nhau cũng đâu có gì to tát.
Cô nhếch miệng, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Cuối cùng cũng xem xong, nhưng tôi mệt muốn c.h.ế.t rồi.”
Tống Thời Thanh: “…”
Ngủ đến mệt hay sao?
Đối mặt với vẻ mặt không nói nên lời của Tống Thời Thanh, Khương Tuệ Tuệ lè lưỡi: "Chà... phim rất hay, là do tôi không đủ trình độ nên không thể xem hết được."
Cố Diệp Phi
Sau đó, cô đưa áo khoác lên bằng cả hai tay: "Đây, áo khoác của anh."
"Lenin và Cách mạng tháng Mười" có thể là một huyền thoại của thời đại này, nhưng đối với Khương Tuệ Tuệ, một người thuộc về hiện đại, có thời gian xem cái này thì không bằng cô đi làm việc khác.
Đương nhiên, trong lòng ngàn người có ngàn ý nghĩ, cô tự cho mình là người không có tham vọng, khác hẳn với người có học thức chân chính, cô không thể đại diện cho tất cả mọi người, càng không dám đại diện cho bọn họ.
Giống như Tống Thời Thanh ở trước mặt.
Khương Tuệ Tuệ nhận thấy khuôn mặt của Tống Thời Thanh hơi u ám và biết rằng hành vi ngủ gật khi xem phim của cô có thể khiến Tống Thời Thanh cảm thấy rằng bộ phim yêu thích của anh đã bị xúc phạm.