Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 327: Có chuyện tốt!!! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:21:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhân Sâm Quả liền vội vàng gật đầu, những kẻ cao cao tại thượng, há chẳng ít Ký chủ vả sưng mặt ? Chẳng mấy chốc, ba Vân Cảnh Dương đều xuống, hầu tinh ý dọn sẵn thức ăn lên bàn. Vân Nhiễm vốn dĩ uống một bát cháo lót , giờ vẫn còn thể dùng bữa.

 

Trên bàn ăn, Vân Uyển và Vân Thanh đều im lặng lạ thường, còn những lời châm chọc, cạnh khóe của hai họ, Vân Nhiễm thấy chút quen.

 

“Ta dùng bữa xong, các ngươi cứ từ tốn dùng.”

 

Vân Uyển chỉ uống một bát canh, ăn vài miếng rau xanh liền chuẩn rời bàn. Nàng rời một lát, Vân Thanh vẫn luôn im lặng dùng cơm cũng đặt đũa xuống: “Ta cũng dùng xong, Đại ca, Nhiễm Nhiễm, hai cứ từ tốn.”

 

Cho đến khi cả hai đều rời , Vân Nhiễm mới về phía Vân Cảnh Dương: “Hai họ rốt cuộc ?” Đừng gì đến việc đổi tính tình, chỉ riêng hai vị tiểu thư cành vàng lá ngọc từ nhỏ quen chiều chuộng , giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.

 

“Phụ thu hồi cổ phần trong tay các nàng, đồng thời cảnh cáo họ.”

 

Vân Nhiễm lập tức hiểu rõ, trong ký ức của nguyên chủ, kế phụ Vân Thiệu Đường tuy nghiêm khắc, song là kẻ khiến dám càn mặt. Ngay cả nguyên chủ vốn ương ngạnh như , cũng chỉ dám lớn tiếng với hai tỷ Vân Uyển mà thôi.

 

“À , khi nào sẽ đến học viện?”

Mèo con Kute

 

Vân Nhiễm:…

 

Ánh mắt oán giận trong mắt nàng dường như sắp tràn , tư thế rõ ràng là ‘nếu nhắc đến chuyện , chúng vẫn là ’. Vân Cảnh Dương nhận tín hiệu của Vân Nhiễm, nhưng y vẫn chút ngạc nhiên: Đứa nhỏ , ghét việc học đến thế.

 

Vân Nhiễm khẽ hai tiếng, hỏi mới , từ nhỏ thích bay nhảy khắp nơi, dĩ nhiên thích quản thúc. May mắn , Huyền Môn Đại Bỉ sắp sửa bắt đầu, nàng cơ hội xin nghỉ phép .

 

Vân Cảnh Dương tuy về sớm dùng bữa cùng Vân Nhiễm và những khác, nhưng nghĩa y rảnh rỗi, vẫn còn nhiều việc giải quyết. Chẳng mấy chốc, y trở về thư phòng tiếp tục xử lý công việc. Vân Nhiễm lập tức thở phào nhẹ nhõm, cùng một kẻ là học bá là cuồng công việc như Vân Cảnh Dương, quả thực chẳng tiếng chung.

 

Vân Nhiễm đang định trở về phòng nghỉ ngơi, tận hưởng thời gian nhàn hạ hiếm , thì điện thoại của Cố Nguyên bất ngờ vang lên.

 

“Ngươi nhất là chuyện!”

 

Cố Nguyên chẳng hề bận tâm đến giọng điệu đầy đe dọa của Vân Nhiễm.

 

“Ta gửi cho nàng một địa chỉ, mau chóng đến đây , chuyện đấy!”

 

Nói xong, điện thoại liền ngắt, đó tiếng chuông Wechat vang lên, mở thì thấy địa chỉ Cố Nguyên gửi tới. Vân Nhiễm chút cạn lời, nhưng vẫn y phục, định bụng ngoài.

 

Nhân Sâm Quả xán gần: “Ký chủ, cũng !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-327-co-chuyen-tot.html.]

 

Người hầu trong lúc Vân Nhiễm y phục gọi điện cho lão Lưu, tài xế riêng của nàng. Chờ khi Vân Nhiễm xuống, tài xế đợi sẵn. Sau khi Nhân Sâm Quả lên xe, liền bật chế độ qua đường giáp, thường thấy y đều theo bản năng bỏ qua.

 

Chờ khi xe dừng ở nơi Cố Nguyên , Vân Nhiễm mới thấy nơi đây vắng vẻ tựa như một chốn hẻo lánh nào đó. Rõ ràng chỉ cần rẽ qua hai con phố, là đến khu phố sầm uất. Lão Lưu đỗ xe bên đường, ngang ngó dọc một lượt, xác nhận nơi gì bất thường, mới xuống xe mở cửa cho Vân Nhiễm. Vừa xuống xe, liền thấy một cánh cửa gỗ mấy bắt mắt bên đường mở , Cố Nguyên bước , tựa khung cửa về phía Vân Nhiễm.

 

Y : “Nàng đến cũng thật nhanh, chỉ chờ mỗi nàng thôi.” Lão Lưu từng gặp Cố Nguyên, thoạt đầu tiên, chỉ cảm thấy kẻ giống đàng hoàng, ánh mắt ẩn chứa vẻ đề phòng. Y cố ý lớn tiếng : “Tiểu thư, lão nô sẽ đợi ở đây.” Vân Nhiễm gật đầu, đó theo Cố Nguyên trong cửa.

 

Cố Nguyên lập tức trêu chọc: “Tài xế của nàng cũng thật thú vị, y lẽ cho rằng những lời của thể dọa ai ?”

 

“Đồ lắm lời!”

 

Bị mắng, nụ mặt Cố Nguyên chẳng giảm nửa phần: “Phải , lắm lời!”

 

Vừa bước , Vân Nhiễm mới thấy, nơi đây quả là một khu vườn xa hoa, dọc đường đều là các loài hoa cỏ quý hiếm. “Đây là nơi nào?”

 

“Là tư gia viên lâm, thường phép bước .” Vân Nhiễm cũng chẳng bận tâm việc Cố Nguyên cố ý giữ bí mật, dù cũng đến , sớm muộn gì cũng sẽ .

 

Chẳng mấy chốc, một trận âm thanh náo nhiệt từ phía vọng , qua liền ít . Vượt qua một cánh cổng vòm tròn, đập mắt là một hồ nước nhân tạo rộng lớn, xung quanh còn ít lầu các đình đài. Nếu Cố Nguyên gửi định vị, Vân Nhiễm e là sẽ thể ngờ rằng giữa trung tâm thành phố Hải Thành, một tòa viên lâm như .

 

Giữa hồ một sân khấu lộ thiên, lúc đang biểu diễn hí khúc. Cố Nguyên và Vân Nhiễm rẽ hành lang, lập tức tiến tới nghênh đón, kẻ đó mặc trường sam, trông giống một hầu. “Cố thiếu gia, lão gia tử đợi ngài .” Cho dù phía Cố Nguyên theo một tiểu cô nương trẻ tuổi, hầu cũng ngẩng đầu tùy ý đ.á.n.h giá, vô cùng cung kính dẫn đường phía .

 

Dẫn hai đến một căn phòng ở lầu hai, hầu đó liền cung kính cáo lui. Trong cửa vọng một giọng sang sảng đầy nội lực: “Tiểu tử nhà họ Cố, !” Cố Nguyên liếc Vân Nhiễm, hiệu nàng theo, đẩy cửa bước .

 

Vân Nhiễm theo , trong một sương phòng trang trí theo phong cách cổ điển sáu bảy lão nhân đang , nhưng ngoại lệ, mỗi đều thể cường tráng. Lão giả giữa về phía : “Đây chắc là nha đầu Vân Nhiễm đây , quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, phong thái.” Ánh mắt lão giả thanh chính, giữa hàng lông mày khó để nhận , khi còn trẻ, y cũng là một phong thần tuấn nhã.

 

Một lão giả khác, ánh mắt rơi phía Vân Nhiễm: “Đứa nhỏ trông cũng tệ, thiên đình đầy đặn, quả là một hạt giống .” Cố Nguyên bỏ lỡ ánh mắt của lão giả, đặc biệt là khi lời của lão, y liền ngây một chút, suýt chút nữa cho rằng lão giả cố ý oai với Vân Nhiễm. Dù , nhà ai khen mà khen chứ.

 

Kỹ năng qua đường giáp của Nhân Sâm Quả, đối với những tu vi cao thâm, tác dụng lớn. Nay thấu, y cũng cần che giấu nữa. Cố Nguyên cứ thế trơ mắt mắt đột nhiên xuất hiện một tiểu oa nhi, tim liền đập thình thịch mấy nhịp. May mà y giữ vững , ầm ĩ lên, nếu thì thật sự mất mặt .

 

Cố Nguyên đầu, ở góc độ mà thấy, ánh mắt u oán về phía Vân Nhiễm, ý tứ vô cùng rõ ràng: Mọi đều ngoan ngoãn cháu, nàng đột nhiên sư phụ chứ!!! Vân Nhiễm giả vờ như thấy ánh mắt của Cố Nguyên, khác nhận , liên quan gì đến nàng.

 

May , Cố Nguyên còn nhớ chính sự, vẫn giới thiệu cho Vân Nhiễm: “Mấy vị đây, đều là các vị giám khảo của Huyền Môn Đại Bỉ.”

 

“Kính chào các vị trưởng bối, vãn bối là Vân Nhiễm, đây là tiểu đồ Nhân Sâm Quả của vãn bối.”

 

 

Loading...