Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 257: Nơi này, quả nhiên tà môn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:07:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Làm phiền chư vị giúp tìm tân nương. Ai tìm sẽ trọng thưởng!” Bất kể là tinh quái nhân loại, hễ thấy trọng thưởng, đôi mắt liền sáng rực. Vân Nhiễm cảnh mà cảm thấy một cỗ nhiệt huyết dâng trào.
Vân Nhiễm theo bọn họ ngoài. Vừa khỏi sân, nơi nãy còn là một cổ trấn cổ kính, giờ biến thành một rừng cây rậm rạp.
“Nơi thể tùy tiện chuyển đổi cảnh vật như thế.”
Mãi cho đến khi Vân Nhiễm thấy bóng lưng của kẻ tặc nhân đang khiêng tân nương vô cùng quen thuộc, nàng mới cảm thấy sự tình dường như trở nên kịch tính hơn.
“Đó là Chung Ly Tô ?”
【Ký chủ, lầm , đó chính là Chung Ly Tô!】
Khi nàng thấy đám khách dự tiệc , từ rút những cây đại đao lớn, đuổi theo kẻ bắt cóc.
Vân Nhiễm khỏi đau đầu. Bọn họ vốn là đến tìm kiếm du khách và trâu bò mất tích, giờ biến thành truy bắt kẻ bắt cóc .
【Ký chủ, chuyện chút tương tự với trò chơi nhập vai thực cảnh quy mô lớn mà từng thấy đây. Mỗi đều vai trò riêng của , nhân vật cũng định sẵn.】
“Không tương tự, mà chính là thế! Cũng kẻ nào tạo huyễn cảnh rốt cuộc gì!”
Vân Nhiễm là ‘mời’, cho nên nàng hiện tại thuộc dạng qua đường vai trò cố định. Nếu rõ tình hình của huyễn cảnh , nàng thể trực tiếp tay.
Vạn nhất sơ ý chạm thiết tự hủy nào đó, cái nhân quả , nàng thật sự gánh nổi.
Vân Nhiễm định lấy tiểu giấy nhân để gian lận, thấy tiểu giấy nhân ủ rũ, trực tiếp ngã vật lòng bàn tay nàng.
Giọng nũng nịu của tiểu giấy nhân vang lên: “Chủ nhân, chóng mặt~”
Vân Nhiễm: …… Nàng nuôi tiểu giấy nhân mà chẳng rõ. Nó vốn khỏe mạnh, chịu đựng .
Mèo con Kute
Bây giờ biến thành bộ dạng yếu ớt. Nàng đành thu tiểu giấy nhân , nơi quả nhiên tà môn.
Tuy nhiên, bước chân của nàng chẳng chậm chút nào, vẫn bám sát đám đang đuổi theo Chung Ly Tô .
Lúc cần thiết, nàng cũng thể giúp một tay, thể trơ mắt y loạn đao c.h.é.m giết.
Ánh mắt Vân Nhiễm liếc những thanh đao trong tay đám và tinh quái. Lưỡi đao lạnh lẽo lấp lánh, trông thật sự sắc bén. Một nhát đao c.h.é.m xuống, e rằng chặt xương cũng như thái đậu phụ.
Chung Ly Tô tốc độ nhanh, chớp mắt còn bóng dáng. Những kẻ truy đuổi y đành tản tìm kiếm.
【Ký chủ, tên tiểu tử ở hướng ba giờ của .】
Vân Nhiễm về hướng ba giờ. Đa những kẻ đuổi theo đều là tinh quái hóa thành , còn những nhân loại khác thì như ruồi đầu mà chạy loạn xạ.
Vân Nhiễm cất bước đuổi theo. Vừa nãy nàng còn khống chế tốc độ, giữ ở vị trí giữa đám đông.
Giờ thì cần giấu giếm nữa. Nàng tăng tốc độ, chốc lát thấy tiếng đao kiếm kịch liệt giao tranh.
Tân nương mặc một hồng y Chung Ly Tô ném gốc cây bên cạnh. Trên nàng hề bất kỳ trói buộc nào, nhưng nàng ngây nghĩ đến việc chạy trốn, chỉ ngớ ngẩn xổm ở đó.
Vân Nhiễm nhất thời cảm thấy cạn lời.
Trên Chung Ly Tô, c.h.é.m mấy vết thương, huyết khí nặng.
Đám tinh quái huyết tinh khí kích thích , càng trở nên hung hãn, mỗi nhát đao đều chí mạng.
Thấy cánh tay Chung Ly Tô sắp c.h.é.m đứt, Vân Nhiễm tung một phi cước lao tới, một cú đá hất bay thanh đao trong tay con báo hoa tinh.
Sau đó, nàng túm lấy Chung Ly Tô, giúp y tránh đòn tấn công của một con tinh quái khác.
Đến gần hơn, Vân Nhiễm mới rõ, trán Chung Ly Tô, thế mà một dấu ấn màu đỏ.
Y nhận Vân Nhiễm, đối với việc nàng cứu y cũng chút phản ứng nào, vẻ mặt hằn học vẫn hướng về đám tinh quái giao thủ với y.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-257-noi-nay-qua-nhien-ta-mon.html.]
Vân Nhiễm: …… Chết tiệt, giây phút , nàng thực sự đ.á.n.h . Bất kể là đám truy bắt kẻ bắt cóc chính bản kẻ bắt cóc, đều phớt lờ nàng.
“Bọn họ đây là đồng lòng cô lập !”
Nhân Sâm Quả cũng gì. Trong tình huống hiện tại, ký chủ của nó, ngay cả qua đường cũng tính là gì, chẳng khác nào một tàng hình ai để ý.
Một cây đại đao khác c.h.é.m thẳng mặt Vân Nhiễm. Nàng thậm chí thể thấy tiếng đại đao x.é to.ạc khí.
Nhát đao nếu c.h.é.m trúng , thật sự là mất nửa cái mạng.
Vân Nhiễm thể nào trong tình huống rõ ràng mà tay hạ sát đám tinh quái .
Nàng chỉ thể ba hai cái đ.á.n.h ngất bọn chúng, đó tìm dây leo, trói tất cả .
Thấy những kẻ động thủ với trói, Chung Ly Tô nhặt thanh đao đất, liền kết liễu đám tinh quái Vân Nhiễm bắt giữ .
Sợ đến mức Vân Nhiễm một cước đá Chung Ly Tô bay xa hai thước.
“Chết tiệt, đây là kiệt sức !”
Bất kể đây là trò chơi , bất kỳ dấu ấn đặc biệt nào, chỉ cần c.h.é.m g.i.ế.c khác hoặc tinh quái, nhân quả liền sẽ thành lập.
Không vì đây là nơi huyễn cảnh mà thể đãi ngộ đặc biệt.
Chung Ly Tô đá ngã, ngũ quan vì đau đớn mà vặn vẹo. cũng chính vì nỗi đau , đầu óc y giây lát thanh tỉnh.
Nhìn Vân Nhiễm đang cách đó xa, và đám tinh quái đang trói.
Chung Ly Tô mặt đầy sốt ruột, nhăn nhó gào lên với Vân Nhiễm: “Mau chạy, nơi vấn đề!”
Lời dứt, đôi mắt y Vân Nhiễm trở nên mờ mịt, dường như đang cái gì.
Vân Nhiễm: …… Chẳng trách đây tính toán vận mệnh của bọn họ đều là quẻ tử, với cái bộ dạng như bây giờ, tự chuốc họa mà c.h.ế.t mới là lạ.
Suy nghĩ một lát, Vân Nhiễm lấy pháp khí gia truyền ‘Côn Tiên Thằng’ từ trong túi của , trói tay Chung Ly Tô .
“Giờ e là khắp nơi tìm , tìm một kẻ là trói một kẻ, đó trói thành một chuỗi, xem bọn họ còn cách nào tự chuốc họa nữa!”
【Ký chủ, giống như những phạm nhân lưu đày thời xưa, xích với ?】
“Cũng gần như thôi. Ta cảm nhận vị trí của một viên Phật châu khác , qua đó xem .”
Chung Ly Tô tuy phớt lờ Vân Nhiễm, nhưng thể phớt lờ sợi dây của nàng.
Bị trói chặt cứng, mặt y lộ vẻ nghi hoặc, dường như hiểu trói.
Vân Nhiễm nhặt một cây đại đao đất, vác lên vai. Tay còn dắt Chung Ly Tô đang trói, bước một vùng mê vụ.
Mặc dù hiện tại nàng càng ngày càng gần Phật châu, nhưng mê vụ ở đây, tầm thấp.
“Tất cả cút đây cho , giả thần giả quỷ thì bản lĩnh gì!”
Giọng chút mất bình tĩnh của Giới Sân Đại Hòa thượng vọng đến từ xa.
Có thể khiến Giới Sân Đại Hòa thượng vốn tính tình hiền lành mà mất bình tĩnh đến mức , xem tình hình .
Nương theo tiếng động tìm đến, mê vụ đột nhiên tan biến, giống như một nữa bước một gian khác.
Nơi đây khắp nơi đều là cát vàng giăng trời, chỉ thôi cũng khiến cảm thấy vô vọng.
Giới Sân Đại Hòa thượng mặt mũi chật vật, tăng bào càng rách rưới tả tơi, nào còn dáng vẻ cao nhân chút nào.