Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 21: Báo ứng thuộc về cốt truyện, cuối cùng đã đến rồi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 13:59:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ở một diễn biến khác, Đỗ Trình hai địa chỉ hiện điện thoại của , đặc biệt là một trong đó là quê nhà của y, cộng thêm "lời khuyên chân thành" của Vân Nhiễm. Chỉ trong chốc lát, ánh mắt y trở nên lạnh lẽo. Một kẻ xuất hiển hách mà vẫn thể vững ở vị trí hiệu trưởng trường danh giá lâu đến , thể là một kẻ ngây thơ khờ dại?

 

Rõ ràng thê tử là một vô cùng , cớ vì sinh con gái mà mắc chứng trầm cảm nặng, uống t.h.u.ố.c tự sát khi y họp ở thành phố lân cận? Mẫu cớ vội vàng dọn ... Hiệu trưởng chợt thấy khóe mắt ướt át. Một khi sự nghi ngờ nảy sinh, những cảnh tượng từng khiến y cảm thấy bất hòa và điều bất hợp lý đây dường như đều lời giải đáp.

 

Ngồi bất động một giờ , hiệu trưởng mạnh mẽ xoa mặt một cái, dứt khoát gọi điện báo cảnh sát. Đồng thời, y xin hội đồng quản trị nhà trường nghỉ phép năm, trực tiếp dẫn theo mười mấy vệ sĩ, vội vã đến hai địa điểm mà Vân Nhiễm đưa cho y.

 

Khi y thực sự theo cảnh sát tìm thấy hai bé trông giống thê tử y đến năm phần, hiệu trưởng cuối cùng cũng kìm mà bật như mưa. Còn về hiện trường do tranh giành con cái mà đ.á.n.h đến mức nào, y màng tới, chỉ ôm chặt lấy hai đứa con trai trông vẻ giáo d.ụ.c , giống như du côn nhỏ. Khoảnh khắc , đau đớn, đổ vỡ, tuyệt vọng, giận dữ... tất cả đều dồn dập ập đến, thể y chịu nổi, lập tức ngất xỉu.

 

Lúc , Vân Nhiễm và nhóm đang theo đoàn lớn đến một danh lam thắng cảnh tiếp theo, Tướng Quân Sơn.

 

Tiểu Béo độ cao của Tướng Quân Sơn, đôi chân bắt đầu run rẩy, đến chân núi, liền phịch xuống đất. Vội vàng xua tay: "Không , nổi nữa, núi leo , c.h.ế.t cũng leo!"

 

Người kéo khách bên cạnh thấy liền tìm đến.

 

"Chỗ chúng cáng tre, tiểu ? Chỉ 350 tệ là thể khiêng thẳng lên lưng chừng núi."

 

"Muốn! Muốn! Muốn!"

 

Tiểu Béo lập tức cảm thấy sống , chỉ 350 tệ, rẻ thế , dĩ nhiên .

 

Các thầy cô dẫn đoàn bên cạnh đều nhắm một mắt mở một mắt, dù tiền do họ bỏ , thì tính là vi phạm quy tắc du lịch tiết kiệm.

 

Những khác thấy, lập tức cũng xông tới, họ chịu khổ leo núi. Đội cáng tre từng nghĩ rằng, một ngày, việc kinh doanh của họ đến , ngay cả những đang nghỉ ngơi cũng đều vội vàng chạy tới, nhưng vẫn đủ.

 

Một đám thiếu niên nam nữ suýt chút nữa đ.á.n.h .

Mèo con Kute

 

"Ngươi là con trai, nỡ lòng tranh giành với con gái chứ!"

 

"Hừ, lợi cho các ngươi thì là nam nữ bình đẳng, lợi thì con trai nhường con gái, dựa chứ!"

 

"Ngươi... tức c.h.ế.t !!!"

 

Nhìn đám đông đang tranh giành cáng tre, Vân Nhiễm chêm một câu: "Vậy thì ai trả giá cao hơn đó thôi, gì mà tranh cãi!"

 

Cảnh tượng tức thì im lặng trong ba giây.

 

"Ta trả tiền boa 500!"

 

"Hừ, chỉ ngươi tiền ? Ta 1000!"

 

"1500."

 

"2000."

 

Thủ phạm gây cảnh hỗn loạn , Vân Nhiễm, sớm thấy bóng dáng . Nhân Sâm Quả cảm thấy chủ nhân của chút "thiếu đạo đức": 【Đốt lửa xong là chạy, chủ nhân, thực sự sợ cho bao tải .】

 

"Chỉ mấy tên gà con yếu ớt , cũng cho bao tải, nghĩ cái gì !"

 

Đợi đến khi các thầy cô dẫn đoàn an ủi xong mấy vị tiểu tổ tông , Vân Nhiễm gần đến lưng chừng núi, từ xa thấy ba chữ lớn "Phòng bán vé".

 

Đoàn lớn bỏ phía , Vân Nhiễm cũng vội, thong thả ngắm cảnh. Vừa mới dừng bước, vặn nắp chai nước khoáng định uống một ngụm nước, một gã đàn ông từ đối diện tới, trông vẻ ăn mặc bảnh bao nhưng chẳng gì, dùng d.a.o kề cổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-21-bao-ung-thuoc-ve-cot-truyen-cuoi-cung-da-den-roi.html.]

 

Vân Nhiễm: ...

 

"Tất cả tránh , nếu còn gần, sẽ g.i.ế.c nàng!"

 

Nàng mà, nam nữ chính đồng thời bất mãn với nàng, thể chỉ là một con chim bay qua thải bừa một bãi lên nàng là xong chứ. Huống hồ, nàng còn phản công , bây giờ cái quả báo của cốt truyện, cuối cùng cũng đến .

 

Ôi, xem rốt cuộc vẫn tính chuẩn, nếu , cũng sẽ chủ động dâng tay khác.

 

Những cảnh sát thường phục ban đầu còn giả vờ là qua đường, từ từ tiếp cận gã đàn ông, bắt giữ , nhưng khi thấy phản ứng nhanh nhẹn đến , trực tiếp bắt du khách con tin, họ cũng còn giữ vỏ bọc nữa.

 

Trực tiếp lộ phận: "Trịnh Cường, buông cô gái đó !"

 

Vân Nhiễm vốn định tự cứu , tiện thể cho gã đàn ông một bài học nhỏ, nhưng cảm thấy một chút khí tức của "dấu ấn tử vong" do khác để .

 

Nàng lập tức ngừng động tác, mặt cũng đúng lúc lộ vẻ sợ hãi, giả vờ chỉ là một thiếu nữ vô tội bình thường khống chế.

 

Trịnh Cường bảy tám tên cảnh sát thường phục đang vây quanh, lập tức lạnh, tay tăng thêm lực, kéo Vân Nhiễm lùi về phía con đường nhỏ bên cạnh. Cánh tay trói ngược truyền đến từng đợt đau đớn, Vân Nhiễm nhíu mày.

 

Các cảnh sát thường phục bám sát phía , nhưng vẫn giữ cách: "Đừng hại vô tội, Trịnh Cường, ngươi bao vây , chạy thoát !"

 

"Bảo buông , , hôm nay dù chết, cũng kéo theo một kẻ đệm lưng!"

 

Người cảnh sát thường phục dẫn đầu Vân Nhiễm gì, còn tưởng rằng cô gái nhỏ dọa sợ . Đặc biệt khi thấy nàng vẫn mặc chiếc áo ghi lê hoạt động công ích logo của trường, liền đây vẫn còn là một học sinh.

 

"Ta sẽ con tin của ngươi!"

 

"Ngươi nghĩ ngốc chắc! Con nha đầu trong tay , các ngươi ít nhiều cũng kiêng dè đôi chút, nếu là đổi thành ngươi, ngươi e là thà cùng đồng quy vu tận!"

 

Không ai để ý, phía gã đàn ông đang khống chế Vân Nhiễm, một giấy nhỏ đang từ từ bò lên. Nó tìm thấy dấu ấn tử vong , khi xóa bỏ dấu ấn, giấy nhỏ vung cánh tay tròn xoe của , giáng cho Trịnh Cường một cú đ.ấ.m nặng nề.

 

Một cú đ.ấ.m của giấy nhỏ khi từng thể đập vỡ kính trong nước, còn thể vớt cả chiếc xe chìm xuống nước, sức lực của nó thể nhỏ chứ.

 

"A..."

 

Một tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên, Vân Nhiễm nhân cơ hội xoay , thoát khỏi cánh tay gã đàn ông kìm kẹp.

 

Tuy các cảnh sát thường phục chuyện gì xảy , nhưng họ lao đến ngay lập tức. Có vội vàng tiến lên bảo vệ Vân Nhiễm, thì trực tiếp xông tới đè chặt Trịnh Cường xuống đất.

 

"Cô gái nhỏ, nàng chứ!"

 

"Ta... run chân quá..."

 

Nhân Sâm Quả Vân Nhiễm giả vờ như , lập tức cảm thấy còn mặt mũi nào mà nữa, nó thừa nhận rằng một đời minh của , gắn kết với một chủ nhân như . 【Thêm một trăm như thế cũng đối thủ của !】

 

"Cái gọi là tránh né rủi ro!"

 

Người giấy nhỏ giáng một đòn chí mạng Trịnh Cường, ẩn sâu công danh và tài năng, dán chặt cơ thể phía một cây bên cạnh, để ai thấy sự tồn tại của nó.

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Trịnh Cường vẫn tiếp tục, đáng tiếc, giờ phút ai quan tâm đến nhân quyền của . May mắn , họ đang ở con đường nhỏ, nếu , trong tình huống như hiện tại, chắc chắn sẽ gây một rắc rối cần thiết.

 

 

Loading...